Sa Ngộ Tĩnh đã 'tiêu hóa' 9 đời Đường Tăng nhưng vẫn là yêu quái, liệu lời đồn về trường sinh bất lão chỉ là một huyền thoại?
Hành trình của thầy trò Đường Tăng là 81 kiếp nạn, trong đó yêu quái luôn có âm mưu muốn ăn thịt Đường Tăng để trường sinh bất lão. Ngoại trừ những yêu quái nữ muốn thành thân với Đường Tăng, tất cả đều có chung một mục đích: chiếm đoạt thịt của Đường Tăng để có được sự bất tử.
Người ta cho rằng Đường Tăng là kiếp sau của một đệ tử Phật Như Lai, thịt của ông có thể đem lại trường sinh bất lão. Nhưng thực tế, ai đã xuống cõi trần thì đều là phàm nhân, chẳng khác nhau. Hơn nữa, Sa Ngộ Tĩnh từng ăn thịt 9 người đi thỉnh kinh nhưng vẫn là yêu quái. Vậy thì phải chăng việc ăn thịt Đường Tăng để trường sinh chỉ là một cú lừa?
Sa Tăng đã từng ăn thịt '9 Đường Tăng' nhưng vẫn chỉ là yêu quái, không có gì đặc biệt cả.
Sa Tăng trước đây từng là Quyển Liêm Đại tướng, người trông rèm cho Ngọc Đế. Sau khi làm vỡ chén lưu ly trong lúc say rượu, ông bị đày xuống sông Lưu Sa và trở thành yêu quái. Trong 'Thi thoại Đường Tam Tạng thỉnh kinh' - tác phẩm có trước 'Tây Du Ký' - Sa Tăng từng nói với Tam Tạng pháp sư rằng: 'Dưới cổ ta là những đầu lâu của người mà ta đã từng ăn thịt'.
Hóa ra, những chiếc đầu lâu trên chuỗi vòng cổ là của những đời trước của Đường Tăng, vì vậy trong 'Tây Du Ký' thường nói rằng Đường Tăng là Kim Thiền Tử chuyển thế lần thứ 10. Sa Ngộ Tĩnh đã 'ăn' 9 đời Đường Tăng chuyển kiếp mà vẫn là yêu quái, điều này không chứng minh rằng lời đồn về trường sinh bất lão chỉ là một huyền thoại?
Yêu quái 'ít nghe ít đọc', bỏ qua bảo bối thực sự trong Tây Du Ký.
Trong 'Phật Tổ tạo kinh truyền Cực Lạc', Phật Tổ giao cho A Nan và Ca Diếp một bộ cà sa và một cây Cửu Huyền tích trượng, và nói với Bồ Tát ở hồi thứ 8 rằng: 'Cà sa và tích trượng này có thể đưa cho người thỉnh kinh sử dụng. Nếu người đó kiên định thỉnh kinh, mặc cà sa của ta sẽ không bị đọa luân hồi, cầm tích trượng sẽ không bị hại'. Chỉ lệnh của Phật Tổ nói rõ rằng cà sa và tích trượng là hai bảo vật, nếu sở hữu sẽ tránh được luân hồi và các nguy hiểm.
'Áo cà sa này được làm từ tơ tằm trong băng, do các tiên nga thêu dệt. Trên áo có nhiều báu vật, khi mặc không bị đọa địa ngục, ngồi thì được vạn Thánh kính chào, đi thì được 7 Đức Thánh Phật tháp tùng. Mặc áo cà sa của ta thì không bị chìm, không sa địa ngục, không gặp tai ương, không bị sói lang tấn công.'
Điều này có nghĩa là cùng với cây tích trượng, áo cà sa là bảo vật giúp tránh khỏi vòng xoáy luân hồi (tức là trường sinh) và không bị hại bởi độc dược. Yêu quái không hiểu điều này, chúng nghĩ ăn thịt Đường Tăng là cách để trường sinh bất lão. Đó là vì bản chất của yêu quái là sát sinh, coi giết chóc là con đường duy nhất để sinh tồn, nhưng họ lại mơ về trường sinh vốn chỉ đạt được thông qua tu luyện. Cuối cùng, họ tin vào 'lời đồn' về ăn thịt Đường Tăng để trường sinh và phải trả giá bằng mạng sống.
Rất ít yêu quái nhận ra điều này nhưng kết cục của chúng vẫn vô cùng bi thảm.
Trong Tây Du Ký, không ít yêu quái không bắt giữ Đường Tăng vì muốn ăn thịt, mà vì những mục đích khác. Hoàng Mi Quái và Lục Nhĩ Mỹ Hầu Vương là hai ví dụ điển hình cho trường hợp này.
Hoàng Mi Quái từng là tên tiểu đồng lông mày vàng, từng giữ chiếc khánh vàng và túi ngũ trùng của Phật Di Lặc. Trong 'Tây Du Ký', Hoàng Mi Đại vương lập chùa Lôi Âm giả để lừa Đường Tăng, nhân lúc hòa thượng vào chùa thì bắt giữ. Thực ra, Hoàng Mi Đại vương có đạo hạnh cao, nhưng vì muốn thành Phật nên mới gây khó dễ cho bốn thầy trò Đường Tăng. Cuối cùng, Tôn Ngộ Không phải mời Phật Di Lặc đến thu phục để vượt qua kiếp nạn này.
Lục Nhĩ Mỵ Hầu cũng từng muốn đi thỉnh kinh để thành Phật, nhưng do thiếu lòng tốt và muốn đạt mục đích bằng bạo lực, nên không thể thành công.
Cả Hoàng Mi Quái và Lục Nhĩ Mỹ Hầu hiểu rằng thoát khỏi luân hồi là cách duy nhất để trường sinh bất lão, nhưng vì đức hạnh chưa đủ và tham vọng hão huyền, nên cuối cùng họ chẳng đạt được gì, thậm chí còn mất nhiều hơn.