Theo các nghiên cứu, nhờ biến đổi gen, người Sherpa, sinh sống ở độ cao của dãy Himalaya hàng thế kỷ, đã phát triển những phẩm chất 'phi thường' phục vụ cho việc leo núi.
Ít nhất từ 6.000 năm trước, người Sherpa đã sinh sống ở cao nguyên của dãy Himalaya, ở độ cao gần 4.500 mét so với mực nước biển. Họ được biết đến như một trong những nhóm leo núi xuất sắc nhất thế giới và nắm giữ nhiều kỷ lục leo núi. Người Sherpa còn là những người buộc dây an toàn và hướng dẫn người phương Tây leo núi Everest.
Tuy nhiên, trước năm 1920, người Sherpa sống bằng nghề nông trên các vùng núi cao, chăn nuôi và dệt len. Họ không leo núi vì tin rằng các đỉnh núi là nhà của thần.
Khi người Anh bắt đầu thám hiểm dãy Himalaya, họ thuê người Sherpa làm người đồng hành. Từ đó, leo núi trở thành một phần của văn hóa Sherpa. Sự giúp đỡ của họ đã rất quan trọng đối với các nỗ lực khám phá dãy Himalaya.

Thành tựu đầu tiên được ghi nhận vào năm 1953 khi Edmund Hillary từ New Zealand và người Sherpa Tenzing Norgay trở thành những người đầu tiên leo lên đỉnh Everest.
Sau thành công của Hillary và Norgay, người leo núi nước ngoài đã tìm đến quê hương của Sherpa để leo núi Everest. Sự quan tâm đến leo núi tăng, số lượng hướng dẫn viên Sherpa cũng tăng theo.

Mặc dù Sherpa trở nên giàu có từ ngành leo núi, thành tích của họ thường ít được công nhận.
Ngoài Tenzing Norgay, có nhiều Sherpa nổi tiếng khác như Kami Rita Sherpa, Pasang Lhamu Sherpa, và Dawa Yangzum Sherpa, đã leo lên Everest và K2.

Các nhà khoa học quan tâm đến khả năng của Sherpa về oxy ở độ cao lớn. Có sự khác biệt giữa Sherpa và người miền dưới.
Khi leo núi, cơ thể Sherpa tăng sản xuất tế bào hồng cầu khi ở độ cao, nhưng không nhiều như người bình thường.
Trong dự án Xtreme Everest, các nhà nghiên cứu đã theo dõi 15 người Sherpa khi họ đi lên Everest Base Camp để tìm hiểu về khả năng leo núi của họ.

Các nhà nghiên cứu đã lấy mẫu từ người miền dưới và người Sherpa để so sánh cơ thể của họ ở độ cao lớn. Kết quả cho thấy cơ thể của Sherpa có khả năng sử dụng oxy hiệu quả hơn.
Nghiên cứu trên tạp chí Proceedings of the National Academy of Sciences cho thấy cơ thể của người Sherpa sản xuất ATP và sử dụng oxy hiệu quả hơn so với người bình thường.

Nồng độ phosphocreatine tăng lên ở người Sherpa sau khi đi lên Everest Base Camp, cho thấy họ có khả năng trao đổi chất đặc biệt để leo lên những vùng núi cao.