Bạn ơi, cuộc sống quả thực phức tạp. Nhưng khi bạn cảm thấy tốt, mọi thứ trở nên cân bằng hơn. Tình yêu luôn là một sức mạnh không thể phủ nhận, thậm chí với những người mạnh mẽ nhất. Khi gặp đúng người, ta trở nên nhẹ nhàng hơn, như thời niên thiếu ngọt ngào:
“Không yêu thì sống làm sao,
Không nhớ, không nhớ ai cả?”
Trời đã dừng mưa. Không khí trong lành và mát mẻ, hoàn toàn khác biệt so với những ngày nắng chói chang. Tiếng chim ve lượn bay trên cành na, vui đùa giữa những hạt mưa vẫn còn đọng lại, rơi lên đầu chú mèo nhỏ xinh xắn, đang tinh nghịch với màn săn mồi. Mùi mít chín từ vườn lan tỏa xa xa, kích thích giác quan của Trang – cô gái 30 tuổi vẫn chưa muốn kết hôn và từ bỏ niềm vui. Cô ngồi trước bàn phím, thao thao với con laptop đã trải qua nhiều năm nhưng vẫn hoạt động trơn tru. Đôi khi cô tự hỏi liệu mình có giống chiếc laptop kia không. Những dòng chữ hiện lên trên blog cá nhân của cô ngày càng dày dạn. Bỗng, cô dừng lại, thả lỏng đôi tay, vươn vai và hít thật sâu hơi thở quê hương thơm ngát.
Mama, mama, mẹ ơi! Mít đã chín rồi kìa! – Trang reo lên vui mừng.
Mít hả? Chín rồi à? Đến đây nào!
Tiếng của mẹ Trang vang lên từ nhà bếp, mùi cơm mường thơm nồng nghi ngút. Mẹ đang gầy củi nồi cá mương kho với giềng thơm nức mũi. Chạy xuống nhà bếp chật hẹp đầy cỏ và củi, hít thở thức ăn ngon kia, Trang ôm mẹ từ sau lưng mừng mừ:
Ở bên mẹ như thế này mãi thì quá tuyệt vời.
Thôi, tôi không muốn ở mãi đâu, giờ nếu có người nào đó muốn rước tôi về, tôi còn được khuyến mại nữa chứ.
Mẹ à, con gái mẹ quý giá lắm đó. Không ai khác cảm kích mẹ đến mức năn nỉ như thế, mà mẹ còn muốn khuyến mại thêm nữa à.
Bố ơi, ngoài kia không có khói. À, mẹ đã đi xem rồi, ngày mai là ngày tốt lắm, gặp người ta nhớ giữ ý một chút nhé. Hai đứa này hợp tuổi đấy, mẹ…
Thôi, ra đây vặt mít đi con.
Trang ngắt lời mẹ rồi bước ra khỏi bếp. Mẹ nói mãi không dứt về chuyện này, rồi lại nhắc nhở Trang nọ này kia, dặn dò đủ kiểu. Duyên số không thể tránh khỏi, Trang đã chán ngấy với việc mai mối của bố mẹ, anh em bạn dì đã giới thiệu đủ cho mình rồi.
Ơ kìa… Về đây xem có đủ biếu mỗi nhà một miếng không. Gọi mẹ Tôm Tép sang đây, bà ngoại cho mít mang về biếu ông bà nội.
Mẹ biếu hết thì con ăn gì.
Trang vừa nói dỗi, vừa vùng vằng hai tay rồi lại cười toe toét. Có vẻ như cô đã nhận ra mình không còn phù hợp với thái độ trẻ con như thế nữa nên ngay lập tức cô trở lại bản chất, bước ra chỗ cây mít.
Lâu rồi, Trang không ra vườn. Công việc bận rộn luôn cuốn cô đi. Làm thủ thư trường học - viên chức nhà nước, Trang luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, và là một freelance writer nổi tiếng trên mạng xã hội với truyện ngắn, blog, ebook, và các dự án khác, nhưng cô không có thời gian để yêu mặc dù có nhiều bạn bè. Đôi khi, nhà chỉ là nơi cô trở về khi mệt mỏi, cần nạp năng lượng cho hành trình dài.
Hầu hết thời gian, cô ở căn hộ riêng để làm việc. Mỗi mùa hè, Trang đều đi du lịch, tìm cảm hứng cho công việc và thưởng thức những khu homestay xa xôi. Cô đã suy nghĩ về việc chuyển sang làm freelance toàn thời gian nhưng vẫn giữ công việc nhà nước. Công việc của cô có nhược điểm nhưng cũng có lợi ích, đặc biệt với việc viết sách.
Khu vườn xanh mướt của mẹ nấu nhiều loại rau củ quả mùa hè. Trang muốn chụp hình nhưng quên mang điện thoại. Khi Trang quay lại, tiếng gà kêu, chó sủa tạo thành một âm thanh hỗn loạn. Mẹ cô hỏi:
Trang ơi, làm gì ngoài vườn mà ầm ĩ thế?