Nhà lãnh đạo tôn giáo là danh hiệu dành cho một số tổng giám mục trong các giáo hội Kitô giáo. Tùy theo truyền thống của mỗi giáo hội, danh hiệu này có thể phản ánh sự ưu thế về quyền lực (giáo quyền) hoặc về nghi lễ (danh dự), hoặc cả hai.
Trong ngữ cảnh tiếng Việt hiện nay, 'nhà lãnh đạo tôn giáo' có thể chỉ người đứng đầu một tôn giáo, không chỉ riêng Kitô giáo. Ở một số quốc gia, chức vụ này có thể do người lãnh đạo tôn giáo phổ biến nhất trong cộng đồng hoặc người đứng đầu quốc giáo đảm nhiệm.
So sánh
Cần phân biệt 'nhà lãnh đạo tôn giáo' với 'người sáng lập tôn giáo'. Người sáng lập là người tạo ra một tôn giáo (hoặc một nhánh tín ngưỡng), và có thể cũng giữ chức vụ lãnh đạo tôn giáo khi còn sống. Chức vụ nhà lãnh đạo tôn giáo thường được kế thừa từ người sáng lập (do người sáng lập bổ nhiệm hoặc phong chức) hoặc được bầu chọn bởi tín đồ hay hàng giáo phẩm.
Một thuật ngữ khác thường gây hiểu lầm là 'quốc sư'. Quốc sư là người giáo dục thái tử trong hệ thống phong kiến các quốc gia Đông Á. Họ có thể là một chức sắc tôn giáo hoặc một học giả. Danh xưng quốc sư cũng có thể dùng để chỉ những mưu sĩ của vua, và khi được phong chức chính thức, họ sẽ được gọi là quân sư.
- Giáo hoàng
- Giáo chủ
- Thượng phụ