Ma quỷ - những thế lực siêu nhiên - từ trời cao xuống và có quan hệ tình cảm bất hợp pháp với phụ nữ. Augustine tin rằng phù thủy là con cháu của những mối quan hệ bị cấm này. Trong thời Trung đại, hầu hết mọi người đều tin vào những câu chuyện như vậy.
Ma quỷ còn được gọi là ác quỷ hoặc những thiên thần sa ngã. Những kẻ cám dỗ này được biết đến là thần ác mộng, còn khi cám dỗ nam giới thì được gọi là hồ ly tinh.
Nhà văn tôn giáo của Giáo hội Trưởng lão Richard Baxter (trong cuốn Sự chắc chắn của thế giới linh hồn – Certainty of the World of Spirits, 1691) cho rằng có nhiều phụ nữ nói về những thần ác mộng “đến mức việc phủ nhận điều đó trở thành hành
Khi họ quyến rũ một đối tượng, thần ác mộng và hồ ly tinh được cảm nhận như một gánh nặng đè xuống ngực của người nằm mơ. Từ mare, bất kể nghĩa Latin của nó, là một từ tiếng Anh cổ để chỉ thần ác mộng, và từ nightmare nguyên nghĩa là loài quỷ chuyên đè lên ngực người nằm ngủ, hành hạ họ bằng những giấc mơ.
Trong cuốn Cuộc đời của Thánh Anthony (Life of St. Anthony) do Athanasius viết khoảng năm 360, ma quỷ được mô tả như tùy ý xuất hiện và biến mất trong những căn phòng bị khóa kín; 1400 năm sau, trong tác phẩm De Daemonialitae của mình, học giả dòng Franciscan là Ludovico Sinistrari quả quyết với chúng ta rằng ma quỷ có khả năng đi xuyên qua các bức tường.
Quan điểm thời trung cổ về thần ác mộng và hồ ly tinh chịu ảnh hưởng từ tác phẩm ở thế kỷ thứ IV Dẫn giải về giấc mơ của Scipio (Commentary on the Dream of Scipio) của Macrobius từng được công bố qua hàng chục ấn bản trước thời Khai sáng ở châu Âu. Macrobius mô tả những bóng ma (phantasma) được nhìn thấy “trong khoảnh khắc giữa lúc thao thức khó ngủ và lúc chìm vào giấc ngủ.
Những người nằm mơ “tưởng tượng ra ma như là những kẻ săn mồi. Macrobius có khía cạnh hoài nghi mà những độc giả thời trung đại của ông có xu hướng bỏ qua.
Nỗi ám ảnh về ma quỷ bắt đầu lên tới đỉnh điểm khi, trong Sắc lệnh nổi tiếng năm 1484, Giáo hoàng Innocent VIII tuyên bố:
'Người ta kể lại rằng có những người ở cả hai giới đã không tránh khỏi việc giao hợp với những thiên thần ác độc, thần ác mộng và hồ ly tinh, và rằng thông qua ma thuật, bùa chú, ma lực và phù phép của chúng, chúng áp đặt, phá hủy và gây ra cái chết cho những em bé mới sinh.'
Với Sắc lệnh này, Innocent khởi xướng việc buộc tội, tra tấn và hành quyết mang tính hệ thống đối với vô số “phù thủy” trên toàn châu Âu. Họ bị buộc tội vì những gì Augustine đã mô tả như là “một sự can thiệp tội lỗi đối với thế giới vô hình. Mặc dù ngôn từ của Sắc lệnh nói rõ về “những người ở cả hai giới” nhưng không có gì lạ khi chủ yếu là các cô gái và phụ nữ bị đối xử tàn bạo.
Carl Sagan - Thế giới bị quỷ ám