1. Bài văn mẫu số 1
2. Bài văn mẫu số 2
2. Bài văn mẫu số 3
2. Bài văn mẫu số 4
4 Bài viết mẫu Cảm nhận khi thưởng thức Bức thư của thủ lĩnh da đỏ
Đánh giá khi đọc Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, mẫu số 1:
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ là một tác phẩm văn bản để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Nó là câu chuyện của thủ lĩnh Xi-át-tơn, trả lời Tổng thống Mỹ Phreng-klin pi-ơ- xơ về việc muốn mua đất của cộng đồng người da đỏ. Với lối viết độc đáo, bức thư này truyền đạt quan điểm và tâm huyết của thủ lĩnh một cách sâu sắc, thâm thuý. Tình yêu quê hương và đất đai rực rỡ trong từng dòng chữ, tạo nên một tác phẩm đậm chất cảm xúc, quyến rũ.
Thủ lĩnh Xi-át-tơn và bộ tộc của ông không chỉ coi mảnh đất là 'Mẹ', mà nó còn là sự kết nối máu thịt với họ qua các thế hệ:
... Mảnh đất này là bà mẹ của chúng tôi. Chúng tôi là phần của mẹ và mẹ cũng là phần của chúng tôi. Những bông hoa hương thơm là anh chị em của chúng tôi. Những tảng đá, những dòng nước trên thảo nguyên, hơi ấm của ngựa con và của con người, tất cả là một gia đình đoàn kết.
Hơn thế nữa, mảnh đất này đã thấm đẫm mồ hôi và máu của cha ông họ
Những dòng nước trôi êm ái, dưới làn sương mỏng là máu của tổ tiên chúng tôi, không chỉ là những giọt nước.
Mảnh đất dưới bàn chân chúng tôi (người da trắng) là nắm tro tàn chứa đựng máu của cha ông chúng tôi... đất đai quý giá được tạo nên bởi những mạng sống của dòng họ chúng tôi.
Hình ảnh về quê hương và đất nước trở thành những hình ảnh đặc biệt, ấm áp, đã đi sâu vào trái tim và kí ức của họ:
Với người dân của tôi, từng khúc đất là thần thánh, lá thông lấp lánh, bãi cát, hạt sương trên rừng núi, và tiếng thì thầm của côn trùng là những bí mật thiêng liêng trong trí óc và kinh nghiệm của họ. Cảm nhận những dòng nhựa chảy trong cây cỏ cũng đậm chất ký ức của người da đỏ.
Trong tâm hồn của thủ lĩnh Xi-át-tơn, quê hương và đất nước là hình ảnh của sự yên bình và tuyệt vời, với tiếng lá cây nhẹ nhàng trong mùa xuân, âm thanh vỗ cánh của côn trùng trong hè, tiếng kêu của ếch ban đêm bên hồ, và hương thơm của phấn thông.
Tâm hồn nhạy bén và sự kết nối sâu sắc với quê hương đã giúp thủ lĩnh Xi-át-tơn hiểu rõ về vẻ đẹp tinh tế của thiên nhiên và cuộc sống, và ông viết về nó với tự hào cao cả.
Để diễn đạt rõ ràng quan điểm về đất đai của tổ tiên là thiêng liêng, không thể chuyển nhượng, tác giả của bức thư đã sử dụng nghệ thuật so sánh và nhân hoá; đồng thời, đối chiếu quan điểm và tình cảm của người da đỏ với người da trắng: Đất này với người da đỏ là 'Mẹ' và mọi thứ xung quanh là 'anh em', nhưng với người da trắng, chúng là 'kẻ thù', 'đồ mua bán', và 'đối tượng tước đoạt'...
Tình cảm sâu đậm với quê hương và đất nước là nguồn cảm hứng cho tác phẩm văn chương độc đáo này, đem lại sức mạnh và cảm xúc mạnh mẽ.
Bức thư bắt đầu với tình yêu quê hương đất nước, nhưng theo thời gian, nó trở thành một tác phẩm quý giá về thiên nhiên và môi trường.
Trong bức thư, thủ lĩnh da đỏ không chỉ nói về 'đất', mà còn đề cập đến mọi hiện tượng liên quan như sông, hồ, rừng, núi, động vật, không khí, và ánh sáng... Tất cả tạo nên giá trị và ý nghĩa cho đất, tạo nên tự nhiên và môi trường sinh thái như chúng ta biết ngày nay.
Ngay từ giữa thế kỉ XIX, khi môi trường bắt đầu chịu ảnh hưởng tiêu cực từ sự phát triển công nghiệp và ý thức thiếu trách nhiệm của con người, thủ lĩnh Xi-át-tơn đã nhận ra nguy cơ: đất trở thành sa mạc, tiếng ồn ào xâm lấn, cuộc sống mất đi những âm thanh dịu dàng của thiên nhiên, bầu không khí bị ô nhiễm bởi khói của nhà máy, và nguồn động vật quý hiếm bị đe dọa...
Theo thủ lĩnh Xi-át-tơn: Không khí thật sự là vô cùng quý giá, là nguồn thở chung của muông thú, cây cỏ và con người. Ông đề xuất rằng, nếu người da trắng muốn mua mảnh đất này, họ cũng phải đảm bảo giữ gìn không khí trong lành. Nơi đây cần trở thành một không gian thiêng liêng, nơi người da trắng cũng có thể thưởng thức những làn gió hương hoa đồng nội.
Theo thủ lĩnh Xi-át-tơn, sự cân bằng sinh thái là chìa khóa quan trọng cho cuộc sống. Ông kêu gọi người da trắng đối xử với muông thú trên mảnh đất này như những người anh em.
Cuối cùng, ông cảnh báo: Con người tồn tại nhờ vào sự đa dạng của các loài thú. Nếu chúng ta làm mất đi chúng, con người sẽ đối mặt với sự tuyệt chủng tinh thần, bởi những gì xảy ra với thú vật cũng sẽ xảy ra với con người. Mọi thứ trên đời đều kết nối, và Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất, là xảy ra với con cái của Đất.
Ngày nay, tài nguyên bị khai thác quá mức, môi trường đang bị ô nhiễm nặng, và sự tàn phá đang diễn ra mạnh mẽ. Quan điểm của thủ lĩnh da đỏ về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên trở thành một vấn đề cực kỳ quan trọng ngày nay.
Những giá trị ấy khiến Bức thư của thủ lĩnh da đỏ trở thành một tác phẩm văn chương vĩnh cửu, gắn liền với cuộc sống của con người.
Khám phá thêm về Bức thư của thủ lĩnh da đỏ tại Mytour
- Tình yêu quê hương đất nước trong Bức thư của thủ lĩnh da đỏ
- Soạn bài Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, trang 135 SGK
- Chuyển văn bản Bức thư của thủ lĩnh da đỏ thành một văn bản tự sự
Ý kiến cá nhân khi đọc Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, mẫu số 2:
Bảo vệ môi trường và thiên nhiên là mối quan tâm quan trọng đối với tất cả chúng ta. Để có hành động toàn cầu hiệu quả, chúng ta cần thay đổi nhận thức của mình. Bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn đóng góp tích cực vào việc làm thay đổi tư tưởng và tình cảm của chúng ta về vấn đề này.
'Đất là mẹ' - luận điểm quan trọng này chủ đạo suốt bức thư, mở ra một quan niệm mới lạ. Việc tinh thần hóa khái niệm vật chất như 'mỗi tấc đất là thiêng liêng' là điều độc đáo. Đất không chỉ là không gian và thời gian, mà còn là kí ức và trí tuệ. Hình ảnh bà mẹ được nhắc đến nhiều lần để khẳng định quan hệ huyết thống và quan hệ không thể tách rời: 'Chúng tôi là một phần của mẹ, và mẹ cũng là một phần của chúng tôi'. Đất không chỉ là môi trường sống, mà còn là nguồn sống và kết nối giữa con người và thiên nhiên.
Tác giả phê phán lối sống thực dụng của 'người da trắng', đặt câu hỏi về giá trị thực sự của những đổi mới công nghiệp. Thay vì tận dụng môi trường để sống hòa mình với thiên nhiên, họ chiếm đoạt và tàn phá, biến đất đai thành mặt hàng thương mại. Bức thư cảnh báo về nguy cơ tự huỷ diệt nếu con người không giữ gìn mối quan hệ thiêng liêng với môi trường. Cuối cùng, mọi người, dù là ai, đều phải nhớ rằng 'Đất là Mẹ', và điều gì xảy ra với đất cũng xảy ra với chúng ta.
Phần kết của bức thư không chỉ là quyết định về quyền sở hữu đất đai, mà còn là thái độ của con người đối với đất. Người da đỏ và da trắng đều thừa nhận rằng 'Đất là Mẹ' và không ai được phép xâm phạm. Đất không phân biệt chủ sở hữu, nó yêu thương và bảo vệ mọi đứa con. Nhưng nhớ rằng, bất kỳ hành động nào làm tổn thương đất cũng làm tổn thương chúng ta.
Ấn tượng khi đọc Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, mẫu số 3:
I. Cấu trúc bài viết
a. Bắt đầu
Năm 1854, Tổng thống Mỹ Phreng-klin Pi-ơ-xơ thể hiện ý định mua lãnh thổ rộng lớn của bộ tộc da đỏ để phát triển hệ thống đường sắt và khai thác các mỏ quặng quý.
Thủ lĩnh của các bộ tộc da đỏ, Xi-át-tơn, đã gửi thư phản đối. Bức thư này được đánh giá cao về giá trị bảo vệ môi trường và thiên nhiên.
b. Nội dung chính
Quan điểm của người da đỏ về đất đai:
Với họ, đất đai mang giá trị thiêng liêng: Đất là người Mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của Mẹ, và Mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa thơm là người chị, người em của chúng tôi. Những tảng đá, những hồ nước giữa cánh đồng, hơi ấm của con ngựa và con người, tất cả thuộc cùng một gia đình... những dòng sông, con suối không chỉ là những giọt nước mà còn chính là máu của tổ tiên chúng tôi...
Sự đối lập trong cách tiếp cận đất đai giữa người da đỏ và người da trắng:
Người da đỏ tôn trọng, yêu quý và thờ lạy đất đai, xem nó như thánh thiêng vì họ hiểu rằng ông bà tổ tiên đã bỏ công lao, đổ mồ hôi, và dâng máu để chúng ta có được mảnh đất này.
Ngược lại, người da trắng coi đất đai chỉ là một hàng hóa thông thường có thể chuyển đổi, mua bán...
Yêu cầu mà thủ lĩnh Xi-át-tơn đặt ra đối với tổng thống Mỹ:
Nếu người da đỏ đồng ý bán đất, tổng thống Mĩ cần nhắc nhở người da trắng đối xử với các muông thú như anh em. Phải dạy con cháu rằng mảnh đất dưới chân chúng là nắm tro tàn của cha ông, cần kính trọng đất đai vì đất là Mẹ. Hãy khuyến khích chúng... đất là Người Mẹ.
Cảnh báo rằng nếu không đối xử tôn trọng với đất, cuộc sống của người da trắng cũng sẽ bị tổn thương vì đất là Mẹ của cả loài người. Đất là nguồn gốc của con người, khi qua đời, con người trở về với đất. Mối quan hệ giữa đất và con người là chặt chẽ, không thể tách rời.
c. Kết bài
Bảo vệ môi trường sống là vấn đề quan trọng và toàn cầu mà cả nhân loại đều đang nỗ lực giải quyết.
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ là một tác phẩm văn học tuyệt vời, đồng thời mang giá trị lâu dài.
Cảm nhận khi đọc Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, mẫu số 4:
Với ngôn từ sâu sắc và lôi cuốn, cùng với việc sử dụng phép so sánh, nhân hoá và ngôn ngữ phong phú, đa dạng, tác giả của bức thư đã đặt ra vấn đề quan trọng với tầm quốc tế: con người cần phải sống hòa mình với thiên nhiên, bảo vệ môi trường như bảo vệ sự tồn tại của mình.
Bức thư có thể được chia thành ba phần chính.
Đoạn 1: Tình cảm của người da đỏ với đất đai và thiên nhiên được mô tả chi tiết.
Đoạn 2: Sự khác biệt rõ ràng giữa lối sống của người da đỏ và người da trắng, đặc biệt trong quan điểm về đất đai và thiên nhiên.
Đoạn 3: Bảo vệ môi trường tự nhiên đồng nghĩa với bảo vệ sự sống của chính chúng ta.
Mở đầu bức thư, tác giả nói về đất đai và mọi thứ liên quan như nước, động vật, thực vật, bầu trời, không khí... Tất cả được coi là linh thiêng đối với người da đỏ, như một ký ức sâu sắc vẫn còn sống trong tâm hồn:
Đối với bản đồng hương của tôi, từng phần của đất đều đựng đầy tinh thần thiêng liêng. Mỗi chiếc lá thông lấp lánh, mỗi hạt sương trên cánh rừng mênh mông, hay thậm chí là mỗi hạt cát trắng tinh khôi, đều là những bảo vật ký ức và trải nghiệm quý báu. Dòng nhựa mềm mại trong từng cành cây là bảo tàng của những câu chuyện người da đỏ.
Không chỉ là kí ức, mảnh đất này còn là người mẹ của chúng tôi. Chúng tôi không chỉ là con cái của mảnh đất, mà còn là mảnh ghép của chính mẹ thiêng liêng này. Những đoá hoa thơm phức là chị em ruột của chúng tôi, mỗi tảo đá, vùng nước yên bình và hơi ấm từ con ngựa con và con người, tất cả hòa quyện thành một gia đình đoàn kết.
Trong đoạn văn này, tác giả đã sử dụng phép nhân hoá để thể hiện tình cảm. Đất đai trở thành một người mẹ. Những đoá hoa thơm phức là chị em ruột của chúng tôi. Tất cả những sinh linh trên đất đều tạo thành một tổ ấm. Chỉ khi yêu thương sâu sắc và hiểu biết về đất đai, tác giả mới có thể kể lên những câu chuyện cảm động như vậy.
Dòng nước bềnh bồng, êm đềm trôi qua những dòng sông, con suối không chỉ là những giọt nước mà còn chính là huyết mạch của tổ tiên chúng tôi. Nếu chúng tôi chấp nhận bán mảnh đất này, Ngài phải nhớ rằng, Ngài cần truyền đạt cho con cháu rằng, mảnh đất này mang giá trị thiêng liêng và ánh sáng từ mặt hồ trong trắng sẽ kể lên những câu chuyện của người da đỏ. Tiếng thì thầm của dòng nước chính là giọng nói của cha ông chúng tôi.
Nước hiện lên như bức tranh của quá khứ, tác giả như kết nối với máu của tổ tiên, giọng nói của dòng nước như là âm thanh của cha ông. Những so sánh độc đáo và chính xác nảy sinh từ tình yêu sâu sắc và lòng chân thành.
Trong phần tiếp theo, tác giả thảo luận về sự khác biệt và thậm chí là sự đối lập trong lối sống và quan điểm về đất đai giữa người da đỏ và người da trắng:
Tôi hiểu rằng người da trắng không thấu hiểu cách sống của chúng tôi. Đối với họ, mảnh đất này chỉ là mảnh đất bình thường, vì họ là những người xa lạ. Và vào đêm tối, họ cướp đi những gì họ muốn từ lòng đất. Mảnh đất này không phải là người anh em của họ, mà là kẻ thù. Khi đã chiếm đất này, họ sẽ tiến lên chiếm thêm. Họ quên mồ tổ tiên và không quan tâm đến dòng họ. Họ đối xử với mẹ đất và anh em bầu trời như là hàng hóa có sẵn, có thể tước đoạt và bán như những con cừu hay những viên kim cương rực rỡ. Tham lam của họ như là ánh sáng lung linh sau những bãi cát vắng.
Cuối cùng, họ cũng không biết quý trọng những gì họ có được. Lòng tham của họ sẽ làm cho đất đai khô nằm, Đèn lửa sáng bừng sau những đồng cỏ hoang vu.
Sự kết hợp của điệp ngữ và tương phản làm nổi bật ý tưởng của tác giả. Đối với người da đỏ, đất là anh em, trong khi với người da trắng, đất trở thành kẻ thù vì họ coi đất như một thứ có thể mua bán và tước đoạt.
Người da đỏ sinh ra và lớn lên ở đây, họ không thể xử lý mảnh đất một cách tàn nhẫn bởi vì đó là nơi mà ông cha Đềlại đã dày công xây dựng từ mồ hôi và xương máu. Sự khác biệt rõ ràng với người da trắng, họ coi đất là một hàng hoá vô cảm, sẵn sàng mua bán và trao đổi. Thủ lĩnh da đỏ không khỏi kinh ngạc trước cách đối xử lạnh lùng và tàn nhẫn của người da trắng với đất. Khi đã chiếm được, lòng tham của họ sẽ gặm nhấm đất đai, Đềlại lại đứng sau những bãi cát hoang vu.
Bởi sự đối lập trong cách người da đỏ và người da trắng đối xử với đất, thủ lĩnh Xi-át-tơn đặt điều kiện: nếu người da đỏ phải bán đất, người da trắng cũng phải trân trọng đất như người da đỏ đã làm.
Nguyên nhân thứ hai dẫn đến sự khác biệt trong thái độ đối xử với đất giữa người da đỏ và người da trắng xuất phát từ lối sống và môi trường sống khác nhau. Người da trắng sống trong thành phố với những tòa nhà bê tông cao vút, lạnh lùng, trong khi người da đỏ sống hòa mình trong thiên nhiên phong phú và sống động:
Trong thành phố của người da trắng, không có nơi nào yên tĩnh, không có tiếng lá cây rì rào trong mùa xuân hoặc tiếng vỗ cánh của côn trùng. Nếu có âm thanh, đó chỉ là tiếng ồn ào đeo bám trong tai. Cuộc sống sẽ thế nào nếu con người không còn nghe thấy tiếng hót của chú chim săn mồi hay tiếng cãi vã của những chú ếch đêm bên hồ? Tôi là người da đỏ, tôi không thể hiểu điều đó. Người Anh-điêng chúng tôi yêu những âm thanh êm dịu của cơn gió len lỏi qua mặt hồ, được nước mưa làm sạch và tràn ngập hương thơm của phấn thông.
Đoạn văn như một bài thơ lãng mạn, tỏ ra bay bổng, khẳng định niềm hạnh phúc và tự hào của thủ lĩnh về mảnh đất của bộ tộc. Người da đỏ biết cách bảo vệ và trân trọng thiên nhiên vì nó là cảm xúc và linh hồn của họ:
Không khí đối với người da đỏ quý giá, là không gian chung cho muông thú, cây cỏ và con người cùng hít thở. Người da trắng cũng chia sẻ không khí đó, nhưng họ dường như không quan trọng nó. Nếu chúng tôi bán mảnh đất này, hãy nhớ rằng không khí là quan trọng đối với chúng tôi, nó là sự sống và chia sẻ linh hồn với mọi sinh linh. Ngọn gió mang theo hơi thở đầu tiên của tổ tiên và nhận lại hơi thở cuối cùng của họ. Nếu mảnh đất này được bán, hãy giữ nó thiêng liêng, nơi mà người da trắng cũng có thể cảm nhận được hương thơm của hoa cỏ.
Vì vậy, chúng tôi xem xét yêu cầu mua đất của Ngài. Nếu quyết định chấp nhận, chúng tôi đặt một điều kiện - người da trắng phải đối xử với muông thú trên mảnh đất này như là người anh em.
Thủ lĩnh da đỏ từ bất ngờ chuyển sang tức giận khi chứng kiến sự tàn bạo đối với muông thú từ người da trắng:
Tôi, một kẻ hoang dã, không thể lĩnh hội bất kỳ lối sống nào khác. Tôi đã chứng kiến hàng ngàn con trâu rừng chết dần trên những cánh đồng trống trải bởi những viên đạn từ súng người da trắng mỗi khi đoàn tàu lao vút qua. Tôi, một kẻ hoang dã, không thể hiểu tại sao hơi khói từ chiếc ngựa sắt lại quan trọng hơn nhiều so với những con trâu rừng mà chúng tôi giữ để duy trì cuộc sống. Loài người có ý nghĩa gì, nếu cuộc sống không có những sinh linh hoang dã? Nếu chúng biến mất, con người cũng sẽ chìm đắm trong sự chết chóc vì nỗi buồn cô đơn tinh thần. Vì điều gì xảy ra với thú vật cũng sẽ xảy ra với con người. Mọi thứ trên thế giới đều có sự liên kết.
Trong đoạn văn này, tác giả mạnh mẽ khẳng định: Sự can thiệp của tạo hóa luôn duy trì sự cân bằng sinh thái giữa con người và thiên nhiên.
Có thể xem đây là phần kết luận của bức thư:
Ngài hãy dạy con cháu rằng mảnh đất dưới bàn chân chúng là tro tàn của cha ông, và do đó, chúng ta phải kính trọng đất đai. Ngài phải nhắc nhở chúng rằng đất đai phong phú được hình thành nhờ sự cống hiến của nhiều thế hệ chủng tộc chúng ta. Hãy truyền đạt lời khuyên như chúng ta thường dạy con cháu mình: Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất cũng xảy ra với những đứa con của Đất. Con người không phải là chủ nhân của tổ sống, mà chỉ là một sợi tơ trong mạng sống đó. Việc con người làm với tổ sống là việc con người làm với chính mình.
Mở rộng hơn, lời kết luận còn cảnh báo: Nếu không đối xử tôn trọng với đất đai, cuộc sống của người da trắng cũng sẽ bị tổn thương vì Đất chính là Mẹ của cả loài người. Giá trị của bức thư nằm ở sự vĩnh cửu của mệnh đề chứa đựng ý nghĩa khoa học và triết lí sâu sắc này.
Đi xa hơn, lời kết luận còn cảnh báo: Nếu không đối xử tử tế với đất thì ngay cuộc sống của người da trắng cũng bị tổn hại vì Đất là Mẹ của cả loài người. Giá trị của bức thư mang tính chất vĩnh cửu chính là nhờ mệnh đề chứa đựng ý nghĩa khoa học và triết lí đúng đắn, sâu sắc này.
Tác giả lặp lại ý Đất là Mẹ để nhấn mạnh rằng mối liên kết giữa đất và con người là khăng khít, không thể tách rời.
Tại sao một bức thư từ thế kỉ XIX về mua bán đất ở nước Mĩ lại trở thành một trong những văn bản nổi tiếng nhất về thiên nhiên và môi trường?
Nội dung bức thư quá xuất sắc và tiến bộ, ngay cả khi thủ lĩnh Xi-át-tơn chưa có ý thức đầy đủ về bảo vệ thiên nhiên và môi trường. Bức thư bắt đầu từ tình yêu quê hương, khi người da trắng từ châu Âu xâm chiếm châu Mĩ, đánh đổ cuộc sống hòa mình với thiên nhiên của người Anh-điêng. Sự xâm lược của người da trắng đã gây hủy hoại lớn cho môi trường sống truyền thống của họ. Bức thư không chỉ đề cập đến đất mà còn nói đến tất cả những yếu tố liên quan, tạo nên môi trường sinh thái tự nhiên.
Ngày nay, chúng ta đã chuyển sang thế kỉ XXI. Trái đất đang gặp khó khăn với việc khai thác tài nguyên cạn kiệt, ô nhiễm nặng và tàn phá môi trường thiên nhiên. Bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn trở thành một trong những văn bản quý giá nhất về thiên nhiên và môi trường sống - một vấn đề toàn cầu đang thu hút sự quan tâm của thế giới.