I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu
1. Mẫu số 1
2. Mẫu số 2
3. Mẫu số 3
4. Mẫu số 4
5. Mẫu số 5
6. Phân tích bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh
7. Hình ảnh người chiến sĩ cộng sản trong bài thơ Cảnh khuya
8. Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng
9. Cảm nhận về hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng Giêng của Hồ Chí Minh
Đề bài: Nhận xét về bài thơ Cảnh khuya
5 mẫu văn về cảm nhận bài thơ Cảnh khuya của em
I. Tóm tắt ý kiến về bài thơ Cảnh khuya (đầy đủ)
1. Bắt đầu
Giới thiệu về bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh
2. Phần chính
a. Vẻ đẹp của thiên nhiên trong hai câu đầu
- Âm thanh của suối thì thầm, róc rách, vang vọng như giai điệu, tiếng hát ngọt ngào.
- Ánh sáng của trăng bao phủ, chiếu rọi khắp nơi trong rừng núi chiến khu
b. Vẻ đẹp của tâm hồn người cách mạng
- Bác không thể ngủ:
+ Vì thiên nhiên quá đẹp
+ Vì lòng vẫn nặng trĩu nỗi lo toan cho dân tộc
=> Một tâm hồn luôn lo lắng vì Tổ quốc, vì dân tộc → Tình yêu nước chân thành, mãnh liệt.
3. Kết luận
Cảm nhận về thơ: Thơ của Bác luôn gần gũi, dễ hiểu, dễ nhớ và dễ lòng, thể hiện sự gần gũi và dồi dào tình cảm. Đọc thơ, em cảm thấy yêu Bác hơn, kính trọng lòng của Người hơn, em sẽ cố gắng học tập tốt, sống có ích để đáp ứng những kỳ vọng và hy sinh của Người.
Tip Cách cảm nhận một tác phẩm thơ, văn
II. Mẫu văn cảm nhận của em về bài thơ Cảnh khuya
1. Ý kiến của em về bài thơ Cảnh khuya, mẫu số 1 (Tiêu chuẩn)
Trải qua những năm tháng học tập, em đã được tiếp xúc và khám phá nhiều tác phẩm văn học đa dạng, từ ca dao dân ca, tục ngữ, truyện ngắn đến thơ. Mỗi tác phẩm đều mang lại cho em những bài học sâu sắc. Trong số đó, thơ của Bác luôn chiếm vị trí đặc biệt trong trái tim em. Đọc những bài thơ của Người, em cảm thấy yêu quê hương, yêu đất nước hơn và nhận ra cần phải nỗ lực hơn nữa để hoàn thiện bản thân, sống ý nghĩa hơn mỗi ngày. Bài thơ 'Cảnh khuya' là một trong những tác phẩm của Bác Hồ mà em say mê nhất, với những hình ảnh thân thuộc mang ý nghĩa sâu sắc.
Bài thơ Cảnh khuya được viết vào năm 1947, trong giai đoạn kháng chiến chống thực dân Pháp của quân và dân ta đang bước vào thời kỳ quyết liệt. Bác viết bài thơ này khi đang ở chiến khu Việt Bắc.
'Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa'
Việt Bắc nổi tiếng với cảnh sắc tuyệt vời và tình thương của con người. Khi được tả qua bàn tay tài ba của thi sĩ, cảnh đẹp ấy trở nên hùng vĩ và thơ mộng hơn. Âm thanh của tiếng suối xa xa như tiếng hát, êm dịu và quyến rũ, khiến lòng nhà thơ say mê, như là một giai điệu tự nhiên. Cùng nhắc đến âm thanh của suối, Nguyễn Trãi cũng đã viết trong bài Côn Sơn ca:
'Suối Côn Sơn reo vang êm đềm
Nghe như tiếng nhạc khe cầm reo râm'
Mẫu văn cảm nhận về bài thơ Cảnh khuya
Cách cảm nhận tinh tế của những nhà thơ thật kỳ diệu, tiếng suối như tiếng nhạc, tiếng hát, tiếng suối chân thành và tự nhiên khiến lòng thổn thức, mê đắm. Giữa đêm tối, khi mọi vật dường như đắm chìm trong giấc mơ đẹp, trong khoảnh khắc yên bình và tĩnh lặng, tiếng suối vẫn reo vang xa xa, gợi lên hình ảnh nước trong lành, mát mẻ theo dòng chảy, va chạm vào từng tảng đá ven suối tạo ra giai điệu quyến rũ. Trong rừng chiến khu, nơi bom đạn rình rập và hiểm nguy đe dọa, ta vẫn cảm nhận được một chút bình yên, êm đềm, tiếng suối réo vang mang cảm giác ấm áp của âm nhạc tự nhiên, của tình thân thiết giữa con người.
Âm thanh của tiếng suối hòa quyện dưới ánh trăng dịu dàng:
'Trăng treo cao, lòng cổ thụ bóng hoa'
Trăng tự nhiên đã đẹp, nhưng khi xuất hiện trong thơ, nó trở nên đẹp và tình yêu hơn hàng trăm lần. Trăng đã cùng người chiến sĩ đi qua bao năm tháng, bao chặng đường. Chính Hữu đã mô tả ánh trăng như biểu tượng của lý tưởng cách mạng:
'Đêm nay, rừng hoang sương đọng
Chúng ta chờ đợi giặc đến gần
Với đầu súng, trăng tròn trăng khuyết!'
Bác cũng đã coi trăng như một người bạn thân, một du khách lãng du mang tâm hồn hòa mình với nhân gian:
'Người nhìn trăng qua cửa sổ
Trăng dòm ngó nhà thơ qua khe cửa'
Khi đến với 'Cảnh khuya', trăng xuất hiện như một bức tranh thần kỳ:
'Trăng cao lồng, bóng trăng hoa'
Trăng phát ra ánh sáng ấm áp, chiếu rọi khắp nơi trong rừng núi chiến khu. Ánh sáng của trăng bao phủ cảnh vật, bao gồm cả bóng cây cổ thụ già và bóng của những đám hoa. Hoặc có thể hiểu đó là ánh sáng của trăng lọt qua kẽ lá của cây xanh, chiếu xuống mặt đất tạo ra một ánh sáng lung linh, tươi sáng như những bông hoa. Dù hiểu như thế nào, trăng chiến khu vào thời điểm này thật đẹp và ấm áp, ôm trọn, âu yếm, bao bọc cây cỏ và cảnh vật tự nhiên. Sự sắp xếp thời gian 4/3 cùng với từ 'lồng' đã mô tả rất sinh động hình ảnh của thiên nhiên, đầy cảm xúc và giàu chất thơ. 'Cảnh khuya' với âm nhạc và hình ảnh dịu dàng, trăng và suối của vùng núi Tây Bắc đã truyền cảm hứng cho nhà thơ viết ra những dòng thơ đong đầy tình yêu và sự kính trọng với thiên nhiên.
Khi hai dòng thơ đầu miêu tả cảnh vật, những dòng cuối cùng lại phản ánh nỗi lo âu, nỗi niềm sâu thẳm trong lòng tác giả:
'Cảnh khuya như hình dáng người chưa gục ngã
Chưa gục ngã vì lo âu về đất nước'
Bác Hồ, một con người tinh tế với tâm hồn nhạy cảm, không thể phớt lờ trước vẻ đẹp đặc biệt như vậy. Trước đó, trong 'Ngắm trăng', Bác từng viết:
'Trong nhà tù không có rượu, không có hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó mà lơ đãng được'
Xao xuyến trước vẻ đẹp là điều tự nhiên, cảnh Việt Bắc đêm nay thật sự lôi cuốn, Bác cũng rung động, muốn chiêm ngưỡng mãi, lo sợ mất đi khoảnh khắc tuyệt vời này nên không dám nhắm mắt. Liệu Bác không ngủ chỉ vì thiên nhiên đẹp hay vì lo âu cho dân tộc?
'Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà'
Đất nước đang trải qua thời kỳ khó khăn, nhân dân đang chịu đựng nhiều khổ cực, các chiến sĩ đồng chí đang đối mặt với nguy hiểm và thiếu thốn... Bác làm sao có thể ngủ yên trong khi dân tộc vẫn chưa được tự do, dân chúng vẫn còn gặp khó khăn? Câu thơ cuối cùng của bài thơ thể hiện tình yêu nước mãnh liệt của Bác, với lo lắng và suy tư cho cách mạng và tương lai của đất nước.
'Trong đêm kia, Bác ngồi đây
Bác không ngủ đấy
Vì lẽ bình dân, vì lẽ nhân quyền
Bác là Hồ Chí Minh'
Bác luôn tận tụy với nhân dân, không bao giờ tự trọng lên bản thân. Tâm hồn Bác rộng lượng, dịu dàng như bức tranh cảnh khuya, tràn đầy lý tưởng cao đẹp và sự lạc quan giữa gian nan.
Đọc thơ Bác, em cảm thấy gần gũi, dễ thấm và đầy tình cảm. Em sẽ cố gắng học hỏi và sống đúng với những tinh thần cao quý mà Bác đã truyền đạt.
'Bác ơi, trái tim Bác bao la như vầng trời
Ôm trọn cả nhân dân trong cuộc sống này'
"""""-KẾT THÚC BÀI 1""""-
Dưới đây là quan điểm của tôi về bài thơ Cảnh khuya, giúp các bạn hiểu thêm và tự tin hơn khi làm bài văn. Hãy tham khảo thêm phần Soạn bài Cảnh khuya, Rằm tháng giêng và Phân tích bài thơ Cảnh khuya để có cái nhìn toàn diện hơn nhé.
2. Ý kiến của tôi về bài thơ Cảnh khuya, mẫu số 2:
Bài thơ Cảnh khuya được Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng tác vào năm 1947, trong thời điểm chiến thắng của quân và dân ta trên chiến trường Việt Bắc. Bức tranh về sông Lô, Đoan Hùng khắc sâu vào lịch sử với những chiến công vẻ vang trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Bài thơ tôn vinh tinh thần yêu nước, phản ánh ánh sáng và âm thanh rộn ràng của đất nước. Đó là ánh trăng lung linh, là tình yêu non sông cháy bỏng:
Tiếng suối như tiếng hát xa vang
Trăng lồng bóng cây, thơm hoa lá
Cảnh khuya giống như hình ảnh người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo âu cho nước nhà
Bên cạnh những tác phẩm như Cảnh rừng Việt Bắc và Đi thuyền trên sông Đáy, bài thơ Cảnh khuya thể hiện tình yêu sâu đậm của Bác đối với thiên nhiên và đất nước trong một đêm trăng tĩnh lặng ở núi rừng Việt Bắc.
Hai câu đầu tiên của bài thơ miêu tả cảnh đêm tĩnh lặng tại núi rừng Việt Bắc. Trăng ngày càng sáng khi tối về, ánh trăng phủ rộng khắp mặt đất. Đêm im lìm, tiếng suối trở nên rõ ràng hơn. Tiếng suối chảy êm đềm, vang xa từ xa đến. Bác cảm nhận một cách tinh tế, nghe tiếng suối chảy nhưng lại cảm nhận được sự trong xanh của dòng nước. Tiếng suối trong đêm tĩnh lặng giống như tiếng hát xa dịu dàng vang vọng, tương tự như giai điệu của một bài hát trữ tình sâu lắng. Đó là một nghệ thuật biểu đạt động tĩnh, tiếng suối rì rầm êm ả, vang vọng trong đêm chiến khu. Tiếng suối và tiếng hát tạo nên bức tranh tinh tế, gợi lên hình ảnh của núi rừng chiến khu, nơi luôn tràn đầy sức sống và ấm áp của con người.
Tiếng suối trong đêm như tiếng hát xa
Sáu trăm năm trước, trong bài thơ Bài ca Côn Sơn, Ức Trai đã có nhận xét rất tinh tế về dòng suối Côn Sơn:
Dòng suối Côn Sơn chảy rì rầm Âm nhạc ngân nga như tiếng đàn cầm
Âm thanh của suối êm đềm thơ mộng đến lạ thường. Nó như những nốt nhạc của cây đàn cầm vang vọng trong tai. Đầu thế kỷ XX, Nguyễn Khuyến đã viết về dòng suối như sau:
Cũng có lúc dạo chơi nơi dành cho khách du lịch Nghe tiếng suối róc rách bên đường...
Đánh giá về bài thơ Cảnh khuya để hiểu rõ hơn về tâm hồn cao quý của Bác
Mỗi khung cảnh, mỗi vần thơ, tiếng suối chảy cảm nhận khác biệt. Sau tiếng suối, trăng chiến khu tỏa sáng đẹp như tranh. Trăng cao, cổ thụ, hoa rừng - cảnh Việt Bắc dưới ánh trăng tươi sáng. Ánh trăng len lỏi giữa kẽ lá, tán cây, âu yếm hoà quyện với thiên nhiên. Trên mặt đất, hoa rừng và bóng cổ thụ xen kẽ trên cỏ cây, đêm thanh trăng lạnh ôm ấp:
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa
Chữ lồng biến trăng, cổ thụ, hoa thành những hình ảnh tình tứ. Trăng như mẹ hiền cho muôn loài dòng sữa ngọt ngào. Trăng trở nên lãng mạn, trữ tình:
Hoa giãi nguyệt, trăng hoa tương trùng... (Chinh Phụ Ngâm)
Trong câu với tiểu đối trăng lồng cổ thụ / bóng lồng hoa tạo sự cân xứng, ngôn ngữ trang trọng, điêu luyện tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, lung linh huyền ảo. Cảnh khuya trong sáng, thơ mộng biết bao, tràn đầy chất thơ:
Trong tù không rượu cũng không hoa, cảnh đẹp đêm nay khó lòng hờ (Ngắm trăng)
Một thi sĩ với tâm hồn cao quý sống giây phút thần tiên giữa cảnh khuya chiến khu. Tâm trạng thi sĩ vút cao thả hồn theo cảnh đẹp đêm trăng, bởi đêm nay Bác không ngủ. Trước cảnh đẹp đêm trăng:
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ, chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà
Quốc gia đang chịu sự xâm lăng của kẻ thù, nhiều đồng chí bị giam cầm, cuộc sống đầy khổ cực. Bác đã dành nhiều năm để tìm kiếm con đường giải phóng dân tộc, không ngừng chống lại ách nô lệ. Bác không thể ngủ yên khi quê hương đang chìm trong hỏa hoạn.
Nỗi nhớ quê hương và lo lắng cho đất nước khiến trái tim Bác luôn rưng rưng. Bác thức trắng đêm vì không thể ru giấc mình. Tình yêu nước sâu sắc khiến Bác luôn lo lắng và không thể yên lòng.
Một canh, hai canh, lại ba canh, trái tim băn khoăn không thể ngủ được. Chỉ khi bình minh mới làm cho Bác chợp mắt. Hình ảnh sao vàng là biểu tượng của tự do, niềm hy vọng vào một ngày mới đầy hòa bình.
Tâm hồn nghệ sĩ của Bác thể hiện trong tâm trạng của một người chiến sĩ cộng sản kiên cường, luôn yêu nước và tha thiết mong muốn hòa bình. Cảm hứng từ thiên nhiên kết hợp với tình yêu nước sâu đậm của Bác.
Bài thơ Cảnh khuya không chỉ là một tác phẩm văn chương, mà còn là một bức tranh tinh tế về vẻ đẹp của đêm tĩnh lặng dưới ánh trăng bao la. Đọc lại những dòng thơ này, ta như được dẫn vào một thế giới thần tiên, nơi mà tâm hồn được thảnh thơi và yên bình.
3. Cảm xúc của tôi về bài thơ Cảnh khuya, phiên bản số 3:
Bài thơ Cảnh khuya là một biểu tượng về lòng yêu nước và sự kiên trì trong cuộc chiến tranh giành độc lập. Trong từng câu chữ, chúng ta cảm nhận được sự dày công, sự hy sinh và sự kiên định của những người con của dân tộc.
Trước mắt chúng ta, bức tranh của Bác Hồ không chỉ là về vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là về tinh thần bất khuất của con người Việt Nam trong cuộc đấu tranh vì tự do và chính nghĩa.
Dòng suối reo vang như giai điệu xa xôi
Bóng trăng ôm lấy cây thụ, hòa quyện trong hoa.
Trong đêm khuya êm đềm, tiếng suối róc rách như là tiếng hát vang xa trong không gian. Nó làm cho không gian trở nên yên bình hơn, nhưng cũng đầy huyền bí, như một lời thì thầm của thiên nhiên. Nhịp điệu của suối giống như là nhịp đập của trái tim, êm đềm và bất diệt.
Tiếng suối reo vang như là tiếng hát vang xa.
Ánh trăng chiếu rọi khắp mọi nơi, làm cho cảnh vật trở nên lãng mạn hơn. Cây thụ được bao phủ bởi ánh sáng trăng, tạo ra một bức tranh tuyệt vời của đêm đầy huyền bí và lãng mạn.
Trăng ôm lấy cành thụ, bóng trăng rọi sáng mặt đất.
Top những Cảm nhận đáng đọc về bài thơ Cảnh khuya
Khung cảnh thiên nhiên gần xa xen kẽ. Tiếng suối vang xa, bóng trăng gần, cành cây, bóng hoa đều hòa quyện với nhau, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc. Dù chỉ có hai màu trắng và đen, nhưng chúng lại chứa đựng sự sống động, rực rỡ của thiên nhiên. Âm nhạc của tiếng suối kết hợp cùng ánh sáng trăng và bóng cây, bóng hoa, tạo ra một bầu không khí êm đềm, đưa tâm hồn người vào giấc mộng.
Sau vẻ đẹp của đêm trăng trong rừng sâu là tâm trạng bi ai của Bác trước những khó khăn thời cuộc.
Cảnh đêm như bức tranh vẽ người chưa nghỉ ngơi,
Chưa nghỉ ngơi vì lo âu cho đất nước.
Đối diện với sự kỳ diệu của thiên nhiên, Bác thốt lên lời ca ngợi: cảnh đêm như một tác phẩm nghệ thuật. Sức mạnh của tự nhiên đã chạm đến trái tim nhạy cảm của Bác và khiến anh không thể nào nghỉ ngơi. Làm sao có thể ngủ trước một đêm trăng tuyệt vời như thế này?! Thao thức là điều tất yếu khi trái tim Bác rạo rực trước vẻ đẹp.
Và còn một lý do nữa không thể bỏ qua. Bác viết một cách đơn giản: Chưa ngủ vì lo âu cho đất nước.
Điều đó đã rõ ràng. Ở câu thơ trên, Bác không thể nghỉ ngơi vì sự xúc động trước vẻ đẹp. Trong câu dưới, Bác không thể ngủ vì những trách nhiệm nặng nề của một lãnh tụ cách mạng. Đó là gánh nặng của việc xây dựng đất nước.
Dù ở bất kỳ lúc nào, trong hoàn cảnh nào, Bác luôn đồng hành cùng lòng yêu nước và lòng mến dân. Tâm hồn ấy thấm nhuần vào mọi suy tư, cảm xúc và hành động của Người. Dù ngắm nhìn cảnh thiên nhiên hay khám phá những vẻ đẹp tuyệt vời, tâm hồn Bác vẫn dành cho nước nhà. Từ niềm say mê chuyển sang lo lắng, dường như không hợp lý, nhưng thực tế đây lại là sự liên kết sâu sắc. Cảnh đẹp gợi lên tình yêu và tâm hồn không chỉ thu hẹp trong cá nhân mà mở rộng ra tình dân, tình nước, bởi Bác đang đảm nhận vai trò của một lãnh tụ Cách mạng với trách nhiệm vô cùng lớn lao.
Bác không che giấu nỗi lo, mà nói nó ra một cách tự nhiên. Ánh trăng sáng và tiếng suối róc rách như tiếng hát xa không làm phai nhòa nỗi đau của nhân dân và trách nhiệm đem lại độc lập cho đất nước của Bác. Ngược lại, cảnh thiên nhiên đẹp đẽ, tràn đầy sức sống đã thức tỉnh mạnh mẽ quyết tâm cứu nước cứu dân của Bác. Đất nước non sông đẹp như gấm, như hoa này không thể rơi vào tay quân xâm lược. Câu thơ cuối cùng chứa đựng cảm xúc sâu lắng, miên man. Tâm hồn của con người hòa mình vào tâm hồn của cảnh vật, tôn lên sâu sắc của hòn người.
Bài thơ Cảnh khuya là một tác phẩm hay, sự kết hợp tinh tế giữa truyền thống và hiện đại, giữa lãng mạn và hiện thực. Bài thơ tiết lộ rõ tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và ý thức trách nhiệm cao cả của Bác Hồ - vị lãnh tụ đơn giản mà vĩ đại của dân tộc ta. Bài thơ là minh chứng sống động cho phong cách xuất sắc của người nghệ sĩ - chiến sĩ Hồ Chí Minh.
4. Cảm nhận về bài thơ Cảnh khuya, mẫu số 4:
Thơ đôi khi không cần nhiều từ, chỉ vài dòng đủ để chạm đến lòng người, để in sâu vào tâm trí những ấn tượng khó phai. Đọc bài thơ 'Cảnh khuya' của Bác Hồ, chỉ với bốn dòng thơ bảy chữ, nhưng lại gợi lên dòng cảm xúc sâu thẳm trong ta, mãi mãi không dứt.
Bài thơ này được Bác sáng tác tại chiến khu Việt Bắc, vào thời điểm đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp ác liệt năm 1947. Ngay từ câu đầu tiên, người đọc đã bị mê hoặc bởi khung cảnh thiên nhiên được vẽ ra một cách thi sĩ. Điều đầu tiên mà ta cảm nhận được là tiếng suối trong như tiếng hát xa:
'Tiếng suối trong như tiếng hát xa'
Ngay từ tiêu đề của bài thơ, ta đã có thể hình dung không gian của nó: đêm đã buông xuống, không gian núi rừng Việt Bắc yên bình đến mức âm thanh của tiếng suối chảy xiết nghe du dương, lúc trầm lúc bổng như là một tiếng hát vang xa. Tiếng hát ấy không chỉ vang lên mà còn lan tỏa trong không gian yên bình của núi rừng, cảm giác như một khúc hát tự do, thoát tục của vùng đất này. Phép so sánh này gợi nhớ đến câu thơ của Nguyễn Trãi:
'Dòng suối Côn Sơn rì rầm chảy,\nNhư tiếng đàn cầm vọng trong tai'\n(Côn Sơn ca)
Cảm nhận của tôi về bài thơ cảnh khuya, ngắn gọn
Nếu Nguyễn Trãi thấy tiếng suối như tiếng đàn trong tai, Bác Hồ cảm nhận nó như tiếng hát vang vọng, tiếng hát cao vút, xa xôi, là tiếng hát của núi rừng. Chỉ một từ 'xa' đã đủ để mở ra bức tranh rộng lớn, hùng vĩ của núi rừng Việt Bắc, nhưng cũng chính từ đó mà nó khắc họa một khung cảnh hoang sơ, xa xôi, không có tiếng người.
Từ âm thanh xa gần của dòng suối, ánh mắt chuyển tới những tán cây thụ với:
'Trăng treo tán cây, bóng cây kết thành lồng hoa'
Từ 'lồng' gợi lên hình ảnh gắn kết tuyệt vời khi trăng cao ngất đã 'xà' xuống đất, lồng bóng vào bóng tự nhiên, vào bóng cây cổ thụ. Có lẽ từ góc nhìn của tán cây, trăng treo cao như rơi xuống, nằm trên tán cây, thậm chí gắn liền vài cành, bóng trăng lồng vào bóng lá, bóng hoa, tạo ra những bóng đen, bóng trắng như muôn vàn hình ảnh hoa trên mặt đất. Khung cảnh thiên nhiên vô cùng đẹp đẽ, thơ mộng và hình ảnh con người lúc này mới hiện hình:
'Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ'
Mặc dù đêm đã khuya, nhưng Bác vẫn thức, bóng Bác dã dài theo ánh trăng in vào lồng bóng hoa, bóng trăng, như là cảnh khuya đang vẽ ra chân dung Bác trong đêm không ngủ. Nhưng Bác không thức để thưởng trăng, không nghe 'tiếng suối trong như tiếng hát' kia, mà là vì Bác đang lo lắng về một sứ mạng vĩ đại:
Thao thức vì lo nước nhà'.
Người không ngủ vì lo cho đất nước, lo cho nhân dân, lo cho các chiến sĩ, lo cho cuộc kháng chiến khó khăn của dân tộc. Hình ảnh đó của Người rất đẹp, rực rỡ, như ánh sáng hào quang tỏa ra mạnh mẽ hơn cả bóng trăng vẽ nên chân dung Người.
Sóng Hồng từng nói: 'Thơ là âm nhạc, là hội họa, là khắc vẽ theo một cách riêng của nó'. Người nghệ sĩ làm thơ không chỉ đơn thuần là sắp xếp từ và chữ mà còn là bằng cảm xúc của mình để vẽ ra hình ảnh, khắc sâu vào lòng người những ấn tượng khó phai. Và có lẽ đó chính là những gì chúng ta có thể cảm nhận được từ bài thơ 'Cảnh khuya'. Đọc bài thơ, chúng ta không chỉ thấy tâm hồn thi sĩ của Người mà còn cảm nhận sâu sắc nỗi lo âu vì dân vì nước của vị lãnh tụ vĩ đại, đồng thời khắc sâu vào lòng những ấn tượng về một tượng đài sống mãi.
5. Cảm nhận của tôi về bài thơ Cảnh khuya, mẫu số 5:
Thơ đôi khi không cần nhiều lời, chỉ vài câu thôi cũng đủ thấm sâu vào lòng người, gợi lại những cảm xúc khó tả. Bài thơ 'Cảnh khuya' của Hồ Chí Minh là một ví dụ rõ ràng cho điều này. Với những câu thơ giản dị nhưng đầy xúc động, bức tranh thiên nhiên trong bài thơ không chỉ thanh tịnh mà còn thơ mộng, lấp lánh, thể hiện sự yêu thiên nhiên và tinh thần thi sĩ, nhưng đằng sau bức tranh ấy còn chứa đựng nỗi lòng yêu nước sâu sắc.
Bài thơ bắt đầu với âm thanh của tiếng suối trong, nhẹ nhàng du dương như một lời chào mời mở cửa sổ cho không gian rừng khuya thanh tịnh:
'Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa'.
Tiếng suối như một giai điệu du dương nhẹ nhàng đang lan tỏa trong không gian hoang sơ của núi rừng, nơi mà Bác đang dừng chân. Âm thanh của suối không chỉ là một cảm nhận vô hình mà còn trở nên hữu hình với sắc độ trong trẻo, tạo thêm sự gợi cảm, như một dải trữ tình nhẹ nhàng kêu róc rách, rì rào trong rừng sâu. Tiếng hát xa, gợi lên sự sống của con người hiu quạnh và đầy u buồn, vần 'a' ở cuối câu như mở ra một không gian rộng lớn, hoang sơ trong tâm hồn con người. Nhưng bức tranh thiên nhiên không chỉ có âm thanh trong trẻo, du dương mà còn là sự hòa hợp giữa bóng trăng và bóng hoa.
Câu thứ hai trong bài thơ như một bức tranh cổ điển, kết hợp giữa sắc trắng và sắc đen, trăng và hoa. Bóng trăng kết hợp với bóng hoa, bóng lá, tạo thành một bức tranh tuyệt vời, được chiếu sáng bởi ánh trăng bạc từ trên cao, tạo ra hình ảnh đẹp mắt. Từ 'lồng' đem lại sự gắn kết, đan xen giữa các yếu tố, tạo ra những tưởng tượng thú vị cho độc giả. Trong thơ của Bác, trăng không chỉ là một biểu tượng cao quý, mà còn là người bạn thân thiết, gần gũi. Ánh trăng rực rỡ trong 'rằm tháng giêng', trò chuyện âm thầm với Bác trong 'Ngắm trăng', và ở 'cảnh khuya', nó lặng lẽ, tĩnh lặng theo dõi bước chân của Bác. Không gian được tạo ra bởi âm nhạc trong trẻo, du dương kết hợp với vẻ đẹp dịu dàng của thiên nhiên tạo ra một không gian trữ tình, xóa đi vẻ hoang vu, hẻo lánh của rừng sâu, từ đó thể hiện tâm hồn lãng mạn, tình yêu thiên nhiên của Bác trong mọi hoàn cảnh. Và qua đó, hai câu thơ cuối cùng hiện lên với sự chân thành, sâu sắc.
'Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà'.
Bài văn đánh giá về bài thơ 'Cảnh khuya', văn mẫu của học sinh lớp 7 tốt nhất
Thiên nhiên đẹp như một bức tranh tinh tế và tài hoa, nhưng trước cảnh đẹp ấy, với trái tim đầy tình yêu, lòng nhân ái, Bác vẫn thao thức không ngủ, lo lắng vì nước nhà. Bác không ngủ, không ngủ vì lo cho quê hương. Điều đó lại thể hiện một vẻ đẹp mới trong tâm hồn của một người chiến sĩ cách mạng, làm thơ, với tình yêu, ân nhân dành cho thiên nhiên. Dù với gánh nặng của trách nhiệm dân tộc, kháng chiến, Bác vẫn dành cho thiên nhiên một tình cảm, một sự tri âm đồng điệu. Và thiên nhiên không làm sao phủ nhận tình cảm của một người lãnh tụ đầy trách nhiệm với dân tộc, với cuộc sống. Đó chính là phẩm chất của một chiến sĩ trong tâm hồn của Bác. Với bốn câu thơ ngắn gọn đó, đã vẽ nên hình ảnh của Bác, giao hòa, thắm thiết với vẻ đẹp của người chiến sĩ, nhà thơ, trong sự kết hợp hài hòa giữa tài và tâm.
Thể loại thơ thất ngôn bát cú, kỹ thuật diễn đạt đa dạng và sử dụng từ ngữ mạch lạc đã khiến 'Cảnh khuya' luôn khiến lòng người xao động, đọng lại trong tâm trí, với tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho đất nước, nhân dân và thiên nhiên tươi đẹp.
""""--HẾT""""--
Bên cạnh Cảm xúc về bài thơ Cảnh khuya, Cảm xúc về bài thơ Rằm tháng Giêng cũng là một tác phẩm nổi tiếng của Hồ Chí Minh mà chúng ta nên dành sự chú ý đặc biệt.
Tình yêu đối với thiên nhiên, quê hương và đất nước là những tình cảm cao quý đã ghi sâu trong lòng mỗi người. Những tình cảm đó đã được thơ mộng và tinh tế của các nhà thơ truyền tải qua những bài thơ đầy cảm xúc. Hãy cùng trải nghiệm vẻ đẹp của làng Vĩ qua cảm nhận về bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ để hiểu thêm về tình yêu sâu đậm của Hàn Mặc Tử dành cho vùng đất Huế. Cùng lắng đọng trong hơi thở của biển cả để cảm nhận tình yêu với quê hương Tế Hanh qua bài thơ Quê hương và hòa mình vào niềm vui của cách mạng khi gặp gỡ niềm tin với cảm nhận về bài thơ Từ ấy của nhà thơ Tố Hữu.