Nhận xét về đoạn thơ: Làm sao hòa tan vào biển cả, biến thành hàng trăm con sóng nhỏ ... - Mẫu 1
Xuân Quỳnh, một trong những nhà thơ lừng danh của văn học Việt Nam, đã để lại dấu ấn mạnh mẽ với tình yêu qua bài thơ 'Sóng'. Bài thơ không chỉ là sự hòa quyện giữa hình ảnh sóng và nhân vật nữ chính, mà còn tượng trưng cho khát vọng vĩnh cửu bên người yêu.
Trong những câu kết của bài thơ, Xuân Quỳnh mơ ước rằng mình sẽ hóa thành hàng trăm con sóng nhỏ, liên tục và vô tận vỗ vào bờ biển tình yêu:
“Làm thế nào để hòa tan”
Biến thành hàng trăm con sóng nhỏ
Trong biển lớn tình yêu
Để tiếng sóng vỗ mãi ngàn năm”
Những câu thơ này không chỉ bộc lộ khát vọng mà còn chứa đựng một ước mơ sâu sắc của nhà thơ, khao khát được mãi mãi sống trong tình yêu với người mình yêu, vô tận như những con sóng vỗ về bờ. Đây là cách Xuân Quỳnh thể hiện tình cảm chân thành và sâu lắng, qua một giọng thơ đầy cảm xúc và dịu dàng. Âm điệu của bài thơ, hòa quyện giữa âm vần và phối âm, giống như sóng biển không ngừng vỗ về, thể hiện sự nhịp nhàng và uyển chuyển.
Bài thơ 'Sóng' của Xuân Quỳnh không chỉ là một kiệt tác nghệ thuật mà còn là biểu tượng tiêu biểu của thơ ca hiện đại Việt Nam với chủ đề tình yêu. Dù đã trải qua nhiều năm, tác phẩm này vẫn giữ nguyên giá trị và để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc, minh chứng cho sức mạnh và sự rực rỡ của thơ ca Việt.
Nhận xét về đoạn thơ: Làm sao để hòa tan thành hàng trăm con sóng nhỏ ... - Mẫu 2
Tuổi trẻ là giai đoạn của những lý tưởng cao cả và những khao khát mãnh liệt trong xã hội hiện đại. Đây là thời điểm mà con người không chỉ hưởng thụ cuộc sống mà còn dồn hết năng lượng và đam mê để đóng góp cho cộng đồng. Tuổi trẻ chính là sự hòa nhập vào tình yêu chung của nhân loại, và hai nhà thơ Xuân Diệu và Xuân Quỳnh đã thể hiện điều này một cách xuất sắc qua các tác phẩm của họ.
Xuân Quỳnh, một trong những nhà thơ tiêu biểu của thế hệ thơ mới trong thời kỳ chống Mỹ, đã sáng tác những bài thơ về tình yêu chân thành và sâu sắc của phụ nữ, với sự tươi mới và cảm xúc mãnh liệt. Các nhân vật trong thơ của Xuân Quỳnh luôn là những người phụ nữ mạnh mẽ, khát khao hạnh phúc trong cuộc sống. Ví dụ như bài thơ 'Sóng', một tác phẩm nổi bật được viết từ trải nghiệm của tác giả tại biển Diêm Điền, Thái Bình. Bài thơ không chỉ nổi bật về phong cách mà còn mang thông điệp về tình yêu nhân văn và sự hy sinh vì hạnh phúc chung.
Xuân Diệu, một nhà thơ có ảnh hưởng lớn trong thơ ca đương đại, cũng là một nhà thơ của tuổi trẻ và tình yêu, với những bài thơ đầy sôi nổi, say mê và cảm xúc sâu lắng. Thơ của Xuân Diệu không chỉ tập trung vào cá nhân mà còn gắn liền với các biến cố lịch sử của đất nước. Ví dụ như bài thơ 'Vội vàng', một tác phẩm thể hiện lòng yêu đời của tuổi trẻ, được phát hành trong tập 'Thơ Thơ'.
'Tuổi trẻ chỉ nở rộ một lần' (Xuân Diệu). Do đó, việc sống trọn vẹn và yêu thương mạnh mẽ luôn gắn liền với khát vọng trong tuổi trẻ, đó là quy luật bất biến của cuộc đời.
Nhận xét về đoạn thơ: Làm sao để hòa tan thành hàng trăm con sóng nhỏ ... - Mẫu 3
Bài thơ 'Sóng' của Xuân Quỳnh, xuất hiện trong tập 'Hoa Dọc Chiến Hào' năm 1968, là một tác phẩm nổi bật. Đây là tiếng lòng của một người con gái đang yêu, thể hiện qua hình ảnh những con sóng mãnh liệt và đầy cảm xúc. Đọc bài thơ, ta như cảm nhận được nhịp đập của trái tim hòa cùng từng con sóng biển, từ những rung động nhẹ nhàng đến những khao khát mãnh liệt, tất cả như một hơi thở vĩnh cửu, liên tục xuyên suốt.
Giọng điệu trữ tình của bài thơ được xây dựng từ hình ảnh những con sóng. Sóng không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là biểu tượng cho tâm trạng và tình yêu sâu sắc của người con gái. Khi đứng trước biển, ngắm nhìn những con sóng, lòng người con gái dường như bị cuốn theo từng đợt sóng. Sóng không chỉ phản ánh cái tôi trữ tình của thi sĩ mà còn đôi khi là hình ảnh của “em” – cô gái đang yêu say đắm. Sóng khơi dậy một hồn thơ tươi trẻ, nồng nhiệt. Qua hình ảnh sóng, Xuân Quỳnh đã diễn tả tình yêu và tâm tư của cô gái một cách tinh tế và sâu sắc.
Tình yêu trong 'Sóng' không chỉ là cảm xúc nhẹ nhàng mà còn là sự mãnh liệt và khát khao. Sóng khao khát bờ như lòng người con gái khao khát tình yêu. Sóng không ngừng vỗ về bờ suốt ngày đêm, giống như tình yêu của cô gái luôn cháy bỏng, không ngừng nhớ nhung.
“Lòng em luôn hướng về anh,”
“Ngay cả trong giấc mơ cũng không ngủ quên”
“Còn thức” có nghĩa là hình ảnh anh luôn hiện hữu trong tâm trí em, ánh mắt của anh không bao giờ mờ nhạt. Tình yêu trong bài thơ là sự mãnh liệt và nồng nàn, dù có xa cách, sóng vẫn không ngừng vỗ về bờ, giống như chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách để sống trong hạnh phúc trọn vẹn.
“Ngoài đại dương bao la, Trăm ngàn con sóng nhỏ, Con nào cũng tìm đến bờ, Dù cách trở muôn vời”
Cô gái thể hiện tình yêu chân thành và mãnh liệt, trong đó lòng trung thành là đặc điểm nổi bật của tình cảm này:
“Dù xuôi về phương Bắc…
Hướng về anh một hướng.”
Tình yêu được biểu hiện qua sóng, như một khát khao sống trọn vẹn trong tình yêu đẹp và bền lâu. Dù người ta thường nói xuôi Nam ngược Bắc, nhưng nhà thơ đã dùng phép đối lập để diễn tả nỗi nhớ và sự xa cách, tình yêu là cuộc gặp gỡ của hai tâm hồn không có giới hạn.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng khát vọng tan thành trăm con sóng nhỏ, hòa vào biển lớn của tình yêu, để tình yêu ấy mãi mãi tồn tại:
“Làm sao để tan ra
Tan thành trăm con sóng nhỏ
Giữa đại dương tình yêu
Để vĩnh viễn còn vỗ”
Xuân Quỳnh đã dùng hình ảnh sóng mười một lần trong bài thơ để làm nổi bật sự thay đổi thất thường của tâm trạng. Sóng không chỉ là âm thanh của biển mà còn là nhịp đập của trái tim người con gái. Từ hình ảnh sóng, nhà thơ khắc họa vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ đang yêu, với tình yêu chân thành và nồng nhiệt, họ khao khát sống trọn vẹn trong tình yêu đẹp.
Bài thơ được sáng tác năm 1967, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ của miền Nam đang ở giai đoạn căng thẳng nhất. Trong hoàn cảnh đó, tình yêu trong bài thơ càng thêm ý nghĩa, là khát vọng mãnh liệt của người con gái giữa những thử thách của chiến tranh.
“Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không thể yên giấc”
Sau khi đọc bài thơ “Sóng”, chúng ta càng thêm trân trọng những người phụ nữ Việt Nam luôn trung thành và sống hết mình vì tình yêu. Xuân Quỳnh thực sự xứng đáng là nữ thi sĩ của tình yêu, bà đã làm giàu thêm kho tàng thơ ca Việt Nam.
Cảm nhận về đoạn thơ: Làm sao để tan ra, thành trăm con sóng nhỏ ... - Mẫu số 4
“Sống và khát vọng” là lý tưởng cao cả mà thế hệ trẻ hiện đại luôn hướng tới. Tuổi trẻ không chỉ nên biết tận hưởng mà còn phải cống hiến sức mình cho cuộc đời. Đây là biểu hiện của niềm đam mê sống mãnh liệt, hay là khát khao hòa mình vào tình yêu chung của nhân loại. Xuân Diệu và Xuân Quỳnh – hai nhà thơ đại diện cho tuổi trẻ – đã thể hiện quan điểm sống mới mẻ này qua hai tác phẩm tiêu biểu là “Sóng” và “Vội vàng”, với những đoạn thơ đặc sắc như sau:
```
Làm sao có thể hòa tan
Biến thành hàng trăm gợn sóng
Giữa đại dương tình yêu
Để ngàn năm vẫn dạt dào
```
(Sóng – Xuân Quỳnh)
```
Tôi muốn dập tắt ánh nắng
Để màu sắc không phai nhạt
Tôi mong muốn giữ lại gió
Để hương không bị cuốn bay
```
(Vội vàng – Xuân Diệu)
Xuân Quỳnh là một trong những tên tuổi tiêu biểu của thế hệ nhà thơ thời kỳ chống Mỹ. Thơ của bà thể hiện sâu sắc nội tâm của người phụ nữ trong tình yêu, vừa hồn nhiên, tươi tắn, vừa đằm thắm và chân thành. Các nhân vật trong thơ Xuân Quỳnh đều là những người phụ nữ mạnh mẽ, luôn khao khát hạnh phúc giản dị. Bài thơ “Sóng” được viết trong chuyến đi thực tế tại biển Diêm Điền (Thái Bình), là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện rõ phong cách thơ của Xuân Quỳnh, và được xuất bản trong tập “Hoa dọc chiến hào”.
Xuân Diệu, được biết đến là “nhà thơ mới nhất trong số các nhà thơ mới” (Hoài Thanh), đã mang đến cho thơ ca hiện đại một luồng sinh khí mới, cảm xúc tươi mới và những đổi mới nghệ thuật đầy sáng tạo. Giống như Xuân Quỳnh, Xuân Diệu là nhà thơ của tình yêu và tuổi trẻ với giọng thơ nồng nàn, say mê, yêu đời mãnh liệt. Sau cách mạng, thơ Xuân Diệu gắn bó với đất nước và rất phong phú về mặt thời sự. Bài thơ “Vội vàng” là một trong những tác phẩm thể hiện tình yêu cuộc sống của tuổi trẻ, được xuất bản trong tập “Thơ Thơ”.
“Tuổi trẻ không thể nào lặp lại” (Xuân Diệu). Vì vậy, sống và yêu thương, khát vọng là những điều luôn đồng hành với tuổi trẻ. Đây là quy luật bất biến.
Trước tiên, chúng ta sẽ khám phá khát vọng mà nhà thơ Xuân Quỳnh thể hiện trong “Sóng”. Tuổi trẻ được sinh ra để yêu, và tình yêu giữ vai trò quan trọng trong tuổi thanh xuân của mỗi người. Bởi vì:
```
Làm sao có thể sống mà không yêu
Không nhớ, không yêu một ai cả.
```
(Xuân Diệu)
Tình yêu trong bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh không chỉ phản ánh những cảm xúc thường nhật của người phụ nữ khi yêu mà còn chứa đựng lý tưởng cao đẹp của tình yêu hiện đại:
```
Làm sao để tan chảy ra
Biến thành hàng trăm gợn sóng
Giữa đại dương tình yêu
Để mãi mãi còn dạt dào.
```
Người trẻ yêu với tất cả sự mãnh liệt và say đắm, luôn khao khát tình yêu và luôn “rạo rực trong lòng”. Họ không ngần ngại hy sinh, dâng hiến cho hạnh phúc của mình. Chỉ với bốn câu thơ, nữ tác giả đã thể hiện bản thân và tâm tư của thế hệ trẻ. Cụm từ “làm sao” chứa đựng nhiều cảm xúc, là nỗi trăn trở của Xuân Quỳnh, khao khát được “biến thành hàng trăm gợn sóng nhỏ”. Vì sao vậy? Bởi nhà thơ nhận thấy tình yêu không tồn tại vĩnh viễn. Nó như:
```
Cuộc đời dù dài rộng
Thời gian vẫn cứ trôi
Như biển dù bao la
Mây vẫn bay về phương xa
```
Cuộc đời dù dài cũng không thể cản nổi sự trôi đi của thời gian tuổi trẻ. Biển dù rộng lớn đến đâu cũng không thể giữ một đám mây bay xa tận chân trời. Do đó, khát vọng của thi nhân nảy sinh, mong mỏi được hóa thân thành sóng, được cho đi và dâng hiến. Có một nghịch lý trong tình yêu: “hạnh phúc thật sự chỉ đến khi bạn biết mạnh dạn cho đi chứ không phải nắm giữ thật chặt” (Christopher Hoare). Sóng lớn là sự hòa quyện của “trăm con sóng nhỏ” để hòa vào đại dương bao la. Trong biển cả mênh mông đó, sóng sẽ mãi dạt dào yêu thương mà không bao giờ lo lắng vì tình yêu trong biển rộng trời cao không bao giờ cạn. Xuân Quỳnh so sánh cuộc đời như biển lớn tình yêu, được tạo nên từ những con sóng nhỏ. Sóng không thể tồn tại nếu không phải là một phần của biển cả. Tình yêu nếu tách khỏi cộng đồng chỉ là tình yêu cô đơn, vị kỷ. Từ đó, người đọc cảm nhận được khát vọng vĩnh hằng của nhà thơ về tình yêu:
```
Giữa đại dương tình yêu
Để mãi mãi còn vỗ.
```
Những con sóng hòa quyện vào đại dương bao la, tiếp tục vỗ nhịp yêu thương đến ngàn năm sau, biểu tượng cho tình yêu vĩnh cửu. Tình yêu cá nhân cần hòa mình vào tình yêu chung của nhân loại mới có thể trường tồn. Như câu nói “giọt nước chỉ không cạn khi hòa vào biển cả”. Bài thơ ra đời vào năm 1968, thời điểm đất nước đang trải qua cuộc chiến khốc liệt chống Mỹ. Thanh niên xông pha nơi chiến trường, nhiều cuộc chia ly đau thương diễn ra. Điều này càng làm nổi bật lý tưởng tình yêu của con người thời đó. Xuân Quỳnh qua khổ thơ cuối gửi đến thông điệp nhân văn: yêu là hiến dâng và tình yêu cá nhân không thể tách rời tình yêu nhân loại.
Xuân Quỳnh khéo léo chọn thể thơ ngũ ngôn để viết “Sóng”, tạo nên nhịp điệu phong phú. Nhịp sóng, nhịp tâm hồn giúp nhà thơ truyền tải ý nghĩa nhân văn một cách sâu sắc và cảm động. Cách so sánh “em” với “sóng”, cùng hình ảnh nhân hóa và ẩn dụ, đã tạo nên thành công cho bài thơ.
Tuổi trẻ không chỉ yêu hết mình mà còn đam mê sống mãnh liệt. Xuân Diệu chính là người thể hiện cái tôi sôi nổi và khát vọng mạnh mẽ của tuổi thanh xuân:
```
Tôi muốn làm ngừng ánh nắng
Để sắc màu không phai nhạt
Tôi ước có thể giữ gió lại
Để hương sắc không bay mất.
```
Bốn câu thơ đầu tiên mở ra thi phẩm “Vội vàng”, được viết theo thể ngũ ngôn với nhịp điệu nhanh, ngắn và giàu âm hưởng. Thể thơ này phù hợp để diễn tả sự khát khao mãnh liệt và táo bạo của nhà thơ. Nhân vật trong “Vội vàng” khao khát “tắt nắng” để màu hoa không phai, “buộc gió” để hương không bay đi. Nắng, gió, hương và hoa đại diện cho mùa xuân tươi đẹp, với hoa thơm, cỏ lạ, khí hậu ấm áp và muôn chim hội tụ. Mùa xuân qua cái nhìn của nhà thơ trở nên quyến rũ, thanh tân như trong câu thơ “Tháng giêng ngon như một cặp môi gần”.
Tuy nhiên, vẻ đẹp kỳ diệu của mùa xuân không thể tránh khỏi sự tàn phá của thời gian. Thời gian là quy luật không thể thay đổi, nó tàn phá tất cả và không thể níu giữ thanh xuân của đất trời cũng như của con người. Đây là thực tế nghiệt ngã mà mọi người phải chấp nhận. Chính vì vậy, nhà thơ khao khát “tắt nắng” và “buộc gió” để hương sắc mùa xuân vĩnh cửu. Màu sắc và hương của thiên nhiên tượng trưng cho tuổi trẻ, một điều không thể quay lại. Lời thơ “Tôi muốn tắt nắng đi” thể hiện quan niệm sống tích cực và tình yêu mãnh liệt của Xuân Diệu với thiên nhiên và cuộc sống.
Ngoài ra, nhân vật trong “Vội vàng” của Xuân Diệu còn thể hiện sự quyết tâm khi muốn làm chủ thời gian và tạo vật, những điều không thể đạt được. Đây là khát khao mãnh liệt được sống hết mình và yêu hết mình. Nhân vật sợ thời gian trôi nhanh, mùa xuân qua đi. Với khát khao táo bạo, Xuân Diệu xứng đáng là nhà thơ của tuổi trẻ, một trong những nhà thơ mới nhất. Dù có “vội vàng một nửa”, cuộc sống vẫn mang ý nghĩa sâu sắc và tích cực: sống là tận hưởng trọn vẹn.
Thể thơ năm chữ trong “Vội vàng” với nhịp điệu nhanh và mạnh đã giúp thi sĩ thể hiện khát vọng táo bạo và mãnh liệt của tuổi trẻ. Điệp từ “tôi muốn” kết hợp với các động từ mạnh như “tắt”, “buộc” và hình ảnh sinh động đã làm nổi bật khát vọng của cái tôi trữ tình. Giọng điệu thơ vừa ngọt ngào, tươi trẻ lại vừa vội vã, hối hả, giúp “Vội vàng” chạm đến trái tim người đọc.
Qua khổ thơ cuối của bài “Sóng” và khổ thơ đầu của “Vội vàng”, ta nhận thấy những khát khao cao cả của tuổi trẻ. Xuân Quỳnh bày tỏ niềm khao khát về một tình yêu bất diệt, vĩnh cửu, không chỉ dành cho đôi lứa mà còn cho nhân loại. Trong khi đó, Xuân Diệu thể hiện khát vọng tận hưởng cuộc sống, mong muốn làm chủ thời gian và tạo hóa. Những khát vọng ấy chính là điều làm nên ý nghĩa cuộc sống, giúp con người không sống một cách vô vị. Vì thế, tuổi trẻ hãy luôn theo đuổi khát vọng, sống và yêu hết mình!