Đề bài: Phân tích hậu quả của lối sống ăn bám
Phân tích hậu quả của lối sống ăn bám - mẫu 1
Ngược lại với câu “Tự lực cánh sinh”, xã hội hiện nay thấy được lối sống lười biếng, dựa dẫm, gọi là lối sống ăn bám. “Ăn bám” ở đây chỉ hành động phụ thuộc, không tự lực. Lối sống ăn bám thể hiện ở việc không lao động kiếm sống, chỉ biết xin tiền, thiếu quyết tâm và quan điểm riêng mà phụ thuộc vào người khác. Lối sống này thường xuất hiện trong gia đình, khi những người thân giúp đỡ lẫn nhau. Lợi dụng tình thân, nhiều người sống dựa vào người khác, không học tập, lao động. Những người sống ăn bám chắc chắn không được tôn trọng, kính trọng, tin tưởng từ xã hội. Nguyên nhân của lối sống tiêu cực này không chỉ từ bản thân mà còn từ sự chiều chuộng của gia đình, đặc biệt là cha mẹ, ông bà. Lối sống ăn bám ảnh hưởng đến sự phát triển cá nhân và văn minh của xã hội, khiến cho nhiều tệ nạn xã hội như nghiện ngập, trộm cắp,… Chính vì vậy, mỗi cá nhân cần tránh xa lối sống ăn bám bằng cách tự nhận thức giá trị của bản thân, luôn cố gắng xây dựng cuộc sống riêng.
Phân tích hậu quả của lối sống ăn bám - mẫu 2
Một người đã từng nói: “Trong cuộc sống, đừng phụ thuộc vào người khác quá nhiều”, một câu nói ngắn gọn nhưng có ý nghĩa lớn về thói quen ỷ lại, vốn là một vấn đề đang trở nên ngày càng phổ biến trong giới trẻ Việt Nam hiện nay – thói quen sống dựa dẫm.
Ỷ lại, một thói quen phổ biến, đặc biệt là trong giới trẻ Việt. Ỷ lại, tức sống phụ thuộc vào người khác, thiếu tính độc lập, tự chủ cần có của một người. Nếu bạn thường cảm thấy thoải mái với việc có người luôn sẵn lòng giải quyết mọi vấn đề cho mình, cảm thấy không thoải mái khi thiếu sự chăm sóc từ người thân hoặc thấy hứng thú với những thứ được sắp xếp trước mắt, điều đó có nghĩa là bạn đã mắc bệnh sống dựa, sống phụ thuộc. Nói chung, ỷ lại là việc sống dựa vào người khác, cảm thấy khó khăn khi phải tự lực.
Ở tuổi 18, thanh niên ở nước ta vẫn thường sống dựa vào gia đình, trong khi ở nước khác họ đã tự lập từ sớm.
Trên trường, học sinh thường bị hướng dẫn học vẹt, không có sáng tạo, không phát triển tư duy.
Sự ỷ lại khiến thanh niên trở nên nhút nhát, thiếu kinh nghiệm, không tự tin.
Chạy theo thành tích cao khiến học sinh chỉ biết học vẹt, không phát triển kỹ năng sống.
Thói quen dựa dẫm khiến thanh niên mất tính tự lập, không biết tự giúp bản thân.
Để cải thiện, thanh niên cần tự giác, tự làm việc của mình và thoát ra khỏi cuộc sống ăn bám.
Trường học cần khơi dậy sự tò mò, đam mê ở học sinh thay vì giải đáp mọi thắc mắc của họ.
Đổi mới phương pháp giáo dục là biện pháp hàng đầu để thay đổi thói quen ỷ lại ở giới trẻ. Đây là một nhiệm vụ mà cần sự hỗ trợ từ toàn bộ cộng đồng, để tạo ra một tương lai tươi sáng cho đất nước.
Tóm lại, thói xấu sống dựa dẫm vào gia đình và trường học là một vấn đề cấp bách cần phải giải quyết ở Việt Nam. Cha mẹ không nên vì tình yêu thương mà làm hại con cái. Đừng để thành tích ảo phá vỡ ước mơ của mầm non. Quan trọng nhất là không để biếng nhác phá hỏng tương lai. Để đất nước phát triển, mỗi người dân cần phải chống lại thói ỷ lại, không sống dựa vào người khác, tránh trở thành cây dương xỉ mà hãy trở thành gốc cây cổ thụ.
Suy nghĩ về hậu quả của lối sống ăn bám - mẫu 3
Xã hội ngày càng phát triển nhưng vẫn còn nhiều vấn đề tiêu cực, trong đó có thói quen sống dựa dẫm của một số thanh thiếu niên. Đây là một vấn đề đáng lưu ý của xã hội hiện đại.
Thói quen ỷ lại dựa dẫm là sống phụ thuộc vào người khác, thiếu ý chí và lập trường cá nhân. Điều này gây ra hậu quả nghiêm trọng cho sự phát triển cá nhân và xã hội.
Hiện tượng sống ỷ lại, dựa dẫm có nguồn gốc từ cả nguyên nhân chủ quan và khách quan. Để giải quyết vấn đề này, cần có các giải pháp đồng bộ từ gia đình, trường học và cả xã hội.
Mỗi người trẻ tuổi là một mầm non tiềm năng của đất nước. Chúng ta cần nhận thức được hậu quả của việc sống dựa dẫm và phát triển bản thân để không phụ thuộc vào người khác.
Vấn đề về thói quen sống dựa dẫm của thanh thiếu niên ngày nay thực sự đáng lo ngại trong xã hội hiện đại. Để xây dựng một cộng đồng văn minh, tiến bộ, cần sự đóng góp từ mỗi cá nhân, mỗi gia đình và toàn bộ cộng đồng để ngăn chặn tình trạng sống phụ thuộc, dựa dẫm.