Nhận xét về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy
1. Mẫu số 1
2. Mẫu số 2
3. Mẫu số 3
4. Mẫu số 4
Một số cảm nghĩ về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy
1. Đánh giá về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, mẫu 1:
Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, nếu cổ tích có 'Tấm Cám', truyện ngụ ngôn có 'Thầy bói xem voi' thì truyền thuyết 'An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy' là một tác phẩm bi kịch độc đáo, đã làm rung động không ít tâm hồn và để lại những bài học sâu sắc. Qua câu chuyện này, chúng ta nhận thức được rằng đôi khi sự chủ quan và khinh thường đối thủ có thể dẫn đến thất bại đau lòng.
Kể xưa, vua Hùng có con gái xinh đẹp tên Mị Nương. Thục vương đến cầu hôn nhưng gặp sự phản đối của tướng Lạc Hầu. Tưởng chừng như tình yêu sẽ giải quyết mọi khó khăn, nhưng kết cục lại là bi kịch. An Dương Vương, với tấm lòng yêu nước, đã xây dựng Cổ Loa và chấp nhận mất nước để giữ lấy tình yêu. Truyện thuyết này là bức tranh bi tráng về sự hi sinh và lòng trung thành.
Trong giai đoạn khai sáng quốc gia, An Dương Vương đã có đóng góp to lớn đối với cộng đồng. Việc xây dựng Cổ Loa là một biểu tượng cho sự hy sinh và lòng nhiệt huyết của ông đối với nhân dân. Nhờ sự hỗ trợ của thần Thanh Giang và tình yêu quê hương, thành công của công trình đã đến nhanh chóng. Tuy nhiên, ông cũng phải đối mặt với những rắc rối khi Đà tấn công và thần Kim Quy đưa ra thách thức. An Dương Vương đã khéo léo sử dụng vuốt thần để bảo vệ nước nhà, đồng thời giữ cho Âu Lạc yên bình. Từ đó, chúng ta thấy ông không chỉ là một vị lãnh đạo thông minh mà còn là người lo lắng cho tương lai quốc gia.
Tuy nhiên, thành công cũng là nguyên nhân khiến An Dương Vương trở nên tự mãn. Hôn nhân giữa con gái ông và con trai Đà - Trọng Thủy, mặc dù giải quyết mối quan hệ giữa hai nước, nhưng cũng là dấu hiệu của những nguy cơ tiềm ẩn.
'Hai dòng máu Việt và Tàu
Nửa lòng ân ái, nửa lòng oán thương'
'Hai dòng máu Việt và Tàu' kết hôn nhau nhưng đây là một rủi ro không lường trước. An Dương Vương có lẽ chỉ muốn hai nước hòa thuận qua cuộc hôn nhân này, không biết rằng kẻ thù dù quỳ dưới chân cũng có thể nguy hiểm. Ông đặt lợi ích dân tộc lên trên hết nhưng lại không nhìn ra những nguy cơ sắp tới. Do đó, ông đã đưa ra quyết định đầy nguy hiểm - đưa cả cơ đồ 'đắm biển sâu'.
Tự mãn là người bạn đồng hành của thất bại. An Dương Vương, với nỏ thần trong tay, đã ngự trị vững trên đỉnh cao chiến thắng. Đến khi Triệu Đà xâm chiếm, ông 'vẫn tỏ ra bình thản, đánh cờ và hỏi: 'Đà có sợ nỏ thần không?''. Nhưng khi nguy hiểm thực sự đến, ông mới rút nỏ thần ra, nhận ra đó chỉ là nỏ giả. Lập tức, ông dẫn con gái chạy về phương Nam. Trong khắc cấp bách, ông chỉ biết cách bỏ chạy, nhưng không có cách nào khác. Khi đến biển Đông, ông không nhận ra đối thủ, chỉ ngửa mặt kêu lên 'trời' mà không biết phải làm gì. Cho đến khi thần Rùa Vàng xuất hiện và nói: 'Kẻ ngồi sau lưng chính là đối thủ!' thì ông mới rút gươm chém con gái của mình. Hành động quả quyết, không do dự chứng minh ông là một vị minh quân. Ông đặt lợi ích quốc gia lên trên lợi ích gia đình, không để việc riêng làm lung lay ý chí. Thần Rùa Vàng và lòng dũng cảm của nhân dân đã hoàn thiện hình ảnh của ông. Khi ông không xây thành công, thần xuất hiện giúp đỡ; khi ông lo lắng cho vận mệnh đất nước, thần cũng hỗ trợ ông. Đây có lẽ là sự khâm phục, sự tha thứ cho một vị minh quân của nhân dân?'
Nếu kỳ tích xây Cổ Loa là một chiến thắng huyền thoại, thất bại của An Dương Vương là bi kịch đau lòng. Nguồn gốc của bi kịch là tình yêu giữa Mị Châu và Trọng Thủy. Mị Châu, con gái An Dương Vương, là vợ của Trọng Thủy và là con dâu của Triệu Đà. Nàng đơn thuần và yêu Trọng Thủy với tình yêu trong sáng của con gái. Nàng đã trao trái tim mình cho Trọng Thủy và chính là lúc nàng chỉ cho chàng xem nỏ thần. Mặc dù nỏ thần là bí mật quốc gia, nhưng nàng lại 'tưởng tượng' đưa cho Trọng Thủy xem. Nàng đã lạc quan và ngu muội, nhầm lẫn giữa 'tình nhi nữ' và 'trách nhiệm quốc gia'. Có gì đau lòng hơn? Về mặt vợ chồng, Mị Châu là một mẫu hình 'tòng' lý tưởng. Nhưng Mị Châu không chỉ là vợ mà còn là công chúa của Âu Lạc. Khi có được nỏ thần, Trọng Thủy giải thích rằng đến thăm cha. Trước khi đi, chàng nói với Mị Châu: 'Tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa mẹ cha không thể dứt bỏ. Ta nay trở về thăm cha, nếu hai nước thất hòa, Bắc Nam cách biệt, ta lại tìm nàng, lấy gì làm dấu?'. Lời nói ẩn ý của Trọng Thủy mà Mị Châu không nhận ra. Nàng yêu Trọng Thủy đến mức không đặt câu hỏi về sự thất hòa và cách biệt giữa hai nước. Nàng chỉ mong đến ngày sum họp: 'Thiếp là nữ nhi, gặp cảnh biệt li thì đau lòng. Thiếp có áo lông ngỗng thường mặc, rút lông rắc ở ngã ba để làm dấu, sẽ có thể cứu nhau'. Lời nói của Mị Châu là của người vợ yêu chồng. Nhưng nàng không biết rằng hành động của mình đã đưa nước Việt vào nô lệ suốt ngàn năm.
'Lông ngỗng rơi bạch đường chạy trốn
Những chiếc lông không tìm được bí mật'
Bị truy đuổi, Mị Châu đã mặc chiếc áo lông ngỗng. Chiếc áo là trang phục truyền thống của phụ nữ Việt trong các dịp lễ hội. Nhưng Mị Châu lại mặc nó trong lúc khẩn cấp. Điều đó chứng tỏ nàng đã mất sự sáng suốt. Mọi hành động của nàng đều bị tình cảm vợ chồng chi phối. Trước khi bị cha chém đầu, nàng nói: 'Thiếp là phận gái, nếu phản nghịch mưu hại cha, chết sẽ biến thành cát bụi. Nếu trung hiếu bị lừa dối, chết sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch nhục thù'. Nàng nhận ra sự thật, người mà nàng yêu thương, tin tưởng chỉ là kẻ lừa bịp. Mất mạng, Mị Châu biến thành ngọc thạch, máu thành châu ngọc. Điều đó thể hiện lòng cảm thông của nhân dân với Mị Châu, người đã 'vô tình' đưa nước Việt vào nô lệ ngàn năm.
Ba nhân vật, ba số phận, ba vai diễn do Triệu Đà chỉ đạo. Vai diễn của Trọng Thủy là thách thức lớn. Chàng phải thay đổi bản thân thành nhiều nhân cách khác nhau, đòi hỏi tài năng diễn xuất xuất sắc. Trước An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy là con rể yêu thương vợ, đeo chiếc mặt nạ. Nhưng có một bí mật đen tối mà chàng giấu kín. Chàng diễn xuất tới mức không ai nhận ra. Những lời nói và cử chỉ âu yếm với Mị Châu chỉ là màn kịch. Mọi thứ sụp đổ khi âm mưu của chàng bại lộ. Cuối cùng, Trọng Thủy không thể sống bình yên với vinh hoa. Tâm trạng chàng đầy ân hận. Trước khi thực hiện mưu đồ, chàng đã đấu tranh tư tưởng. Nhưng chàng vẫn là con trai Triệu Đà, nạn nhân của chiến tranh phi nghĩa. Hành động nhảy giếng của chàng, tưởng nhớ Mị Châu, mở ra một góc nhìn mới về nhân vật này. Chàng đã lừa dối cha mình, rồi trở thành nạn nhân của một kế hoạch tự gây ra. Ngọc ở biển Đông chứng minh tình yêu và lòng trung thành của Mị Châu.
Khác biệt với cổ tích, truyện không luôn có kết thúc hạnh phúc. Truyền thuyết dặn ta suy ngẫm sâu sắc. Hãy đặt lợi ích chung trên lợi ích cá nhân, đề phòng như An Dương Vương 'nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà'. Trong tình yêu, hãy luôn sáng suốt, tránh lạc lối như Mị Châu để không phải trả giá đắt. Truyện chứa đựng triết lý và phản ánh sâu sắc về cuộc sống, giống như Tố Hữu trong 'Tâm sự' đã nói:
'Vẫn đây, pho tượng đá cụt đầu
Đầu cụt khiến tượng sống động
Đầu cụt gợi nhớ dòng máu nóng
Hai ngàn năm dưới đá vẫn chảy trào
Anh như em nhắc Mị Châu
Đời còn giặc, đề phòng cẩn trọng
Nhưng làm sao nhớ đến hai ngàn năm trước
Em ơi, ta phải tự nhắc nhở mình'.
2. Nhận định về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, mẫu 2:
Thành Cổ Loa vẫn giữ vẻ cổ kính
Chống chọi gió mưa, truyền thuyết đỉnh
Nỏ thần hờ hững dây oan buộc
Giếng ngọc đầy lệ, huyết tinh la.
Bài thơ hòa quyện truyền thuyết 'An Dương Vương và Mị Châu Trọng Thủy'. Ai cũng biết đến câu chuyện này. Mị Nương ngốc nghếch tin Trọng Thủy, vua An Dương Vương chủ quan mất nỏ thần, quân Triệu Đà xâm lược, nước mất nhà tan. Trọng Thủy, nội gián, quyên sinh cùng Mị Nương. Kết cục đau lòng của các nhân vật chính.
Truyền thuyết kể vua An Dương nhận được móng từ thần Kim Quy, tạo nên nỏ thần bắn trăm phát trúng trăm. Triệu Đà xâm lược, nhưng An Dương tin tưởng vào hòa bình. Thực ra, Triệu Đà âm mưu cướp Âu Lạc. Vua An Dương, không cảnh giác, gả con gái cho Trọng Thủy, nạo nằm chủ quan, dẫn đến nước mất nhà tan. Trọng Thủy, nội gián, phản bội. An Dương nuôi ong tay áo, Trọng Thủy phản bội vì cha, yêu Mị Châu nhưng chính mục đích là giúp cha.
Đêm trăng sáng, Trọng Thủy hỏi Mị Châu về bí quyết Âu Lạc. Nàng tin tưởng kể về nỏ thần, ngây thơ không biết rằng câu trả lời làm mất nước. Trọng Thủy ngạc nhiên và Mị Châu dẫn đi xem nỏ thần. Ngốc nghếch, Mị Châu tin lời kẻ thù, khiến vua cha thất bại, nước mất nhà tan. Trọng Thủy, kẻ phản bội, đưa Âu Lạc vào ngày đen tối.
3. Ý kiến về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, mẫu 3:
Trong văn học dân gian Việt Nam, thể loại này luôn gây quan tâm và ảnh hưởng đến cuộc sống. Trong số những câu chuyện lịch sử, truyện An Dương Vương và Mị Châu Trọng Thủy là một bức tranh sâu sắc về quá trình xây dựng và bảo vệ đất nước.
Câu chuyện này nói về tình yêu nước của An Dương Vương và cuộc chiến giữa tình yêu và thù hận. Ông vua là hình mẫu yêu nước, đã đối mặt với nhiều khó khăn và gay go để bảo vệ đất nước. Sự giúp đỡ của thần Kim Quy cùng lòng yêu nước và sự đoàn kết của nhân dân đã giúp ông vượt qua mọi thách thức.
An Dương Vương, vị vua tận tâm, đã xây dựng đất nước an dân, mang lại hòa bình và ấm no cho nhân dân. Dù cuộc sống gặp khó khăn, nhưng nhờ ông mà nhân dân có những ngày hạnh phúc. Ông là biểu tượng của sự quả cảm, trung hiếu, và tình yêu thương đối với nhân dân.
Trong câu chuyện, ông vua biết lo cho nhân dân, luôn hết lòng vì dân chúng, ưu tiên lợi ích của nhân dân trên hết. Mị Châu, mặc dù là người chung thủy, nhưng lại bị chồng lừa và mất nỏ thần. Những sự kiện này chỉ ra rằng cả hai đều là nạn nhân của tình huống, với Mị Châu là nạn nhân của lòng tin bị lợi dụng. Những hình ảnh này là bài học quý giá về sự cảnh báo và lòng tin đúng đắn.
Mị Châu tin tưởng chồng, nhưng lại bị lừa giống như An Dương Vương mất cảnh giác và mất nỏ thần. Điều này là bài học quý giá về sự cảnh báo và hậu quả của sự mất cảnh giác. Những hình ảnh này thể hiện những bài học kinh nghiệm về cuộc sống và quá trình xây dựng đất nước, với thông điệp rằng mỗi người đều nên hành động đúng đắn để bảo vệ quốc gia.
Mị Châu và Trọng Thủy là hai nhân vật đáng thương, được đặt trong một bối cảnh phức tạp. Trọng Thủy là quân bài của cha, Mị Châu là quân bài của Trọng Thủy. Hình ảnh này thể hiện sự phức tạp của mối quan hệ và đồng thời là bài học về tình yêu, lòng tin và những hậu quả của những hành động xấu xa.
Hình ảnh trong câu chuyện mang ý nghĩa sâu sắc, là bài học về lịch sử và những giá trị quan trọng của đất nước. Câu chuyện là một cảnh báo về quan hệ giữa lợi ích tập thể và lợi ích cá nhân. An Dương Vương và Mị Châu Trọng Thủy là biểu tượng của lòng yêu nước, lòng tin, và bài học quý giá về sự cảnh báo và tình yêu quê hương.
Tình yêu của ông dành cho Mị Châu không chỉ lớn lao mà còn chứa đựng sự hi sinh tuyệt vời. Tuy nhiên, ông hiểu rằng tình yêu đối với đất nước là trên hết. Điều này đã thúc đẩy ông đánh bại kẻ bán nước Mị Châu, đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu. Hành động quả cảm của An Dương Vương không chỉ mang lại nhiều thành tựu lớn cho đất nước, mà còn gây ra bi kịch đau lòng với con cái ông.
Câu chuyện này để lại cho chúng ta những bài học lịch sử quan trọng về sự cảnh báo với kẻ thù đặc biệt nguy hiểm. Chúng ta không nên lơ là trước những mối đe dọa này. Tác phẩm cũng là một minh chứng về mối quan hệ phức tạp giữa cá nhân và cộng đồng trong thời kỳ của An Dương Vương và Mị Châu.
Truyền thuyết về An Dương Vương và Mị Châu Trọng Thủy là một tác phẩm đặc sắc và bi tráng. Nó không chỉ là một câu chuyện lịch sử đặc sắc, mà còn là sự kết hợp tinh tế giữa hiện thực lịch sử và tưởng tượng sáng tạo. Nó phản ánh sâu sắc tình cảm và lòng tự tôn của nhân dân Việt Nam đối với các sự kiện lịch sử và nhân vật lịch sử.
Mối liên kết giữa An Dương Vương và Mị Châu Trọng Thủy không chỉ là một câu chuyện hay mà còn chứa đựng ý nghĩa lớn lao về lịch sử dân tộc. Truyện là sự pha trộn độc đáo giữa các sự kiện lịch sử và trí tưởng tượng. Nó là biểu tượng của sự đoàn kết và lòng hồn cao quý trong tâm hồn Việt Nam.
Truyện An Dương Vương Mị Châu Trọng Thủy là câu chuyện đậm chất gia đình với tình cha con và tình cảm vợ chồng của Mị Châu và Trọng Thủy. Câu chuyện này là bài học quý báu về việc giữ cho tình cảm gia đình mạnh mẽ và đồng thời cảnh báo về tầm quan trọng của cảnh giác trước kẻ thù, kể cả nếu họ là con gái.
Câu chuyện về con rùa vàng tặng nỏ thần cho An Dương Vương là điểm khởi đầu quan trọng. Nỏ thần này đã giúp An Dương Vương đánh bại quân Triệu Đà và bảo vệ đất nước. Tình yêu giữa Mị Châu và Trọng Thủy trở thành đòn bẩy mạnh mẽ trong sự kiện này, khiến cho câu chuyện trở nên cảm động và đầy hấp dẫn.
Câu chuyện đưa người đọc qua những thăng trầm đau lòng của An Dương Vương và Mị Châu Trọng Thủy. Mất nỏ thần đã khiến họ phải rời bỏ đất nước và đối mặt với số phận bi thương. Tình yêu, sự hy sinh và bi kịch được thể hiện qua những sự kiện đau lòng này, làm cho câu chuyện trở nên tràn ngập cảm xúc.
Câu chuyện về An Dương Vương không chỉ là một truyền thuyết về anh hùng, mà còn là hình ảnh của sự nhận thức cao về bảo vệ đất nước. An Dương Vương không chỉ kiên trì xây dựng đất nước mà còn nhờ vào sự giúp đỡ của nhân dân và thần linh. Hình tượng rùa vàng và nỏ thần trở thành biểu tượng của sự kỳ diệu và lòng trung hiếu của người Việt xưa.
Nhưng quãng thời gian dựng nước không kéo dài, thất bại của An Dương Vương bắt nguồn từ sự lơ là cảnh giác trước dã tâm của Triệu Đà. Việc chấp nhận cầu hôn cho Trọng Thủy đã mở cửa cho giặc bước vào cung, giống như 'dẫn rắn về nhà'. Những sai lầm đó dẫn An Dương Vương vào hành trình thất bại và bi kịch cuối cùng, khi ông phải tự tay chém đầu con gái yêu để kết thúc cuộc đời mình.
Mị Châu, nhân vật trong truyện, là người phụ nữ thuận theo tình cảm vợ chồng mà quên mất nghĩa vụ với đất nước. Quyết định tiết lộ bí mật quốc gia khiến nàng trở thành kẻ bán nước. Tuy nhiên, dân tộc vẫn tôn kính hai cha con nhà vua An Dương Vương và Mị Châu, thể hiện lòng nhân ái và tình máu mủ của người Việt.
Trọng Thủy, mặc dù có dã tâm, nhưng tình yêu đẹp giữa anh và Mị Châu vẫn là điểm sáng. Sự thương nhớ vợ sau cái chết của Mị Châu cho thấy anh là người có tình cảm và lòng trung hiếu. Dù bị oan trái nhưng nhân dân vẫn cảm thông và thương xót Trọng Thủy, chứng tỏ lòng nhân ái của dân tộc.
Hình ảnh 'ngọc trai - giếng nước' là một kết thúc hoàn mỹ cho mối tình. Ngọc trai chứng minh lòng trong sáng của Mị Châu, còn giếng nước là nơi Trọng Thủy tìm lời hóa giải và giải thoát bản thân. Kết thúc với cái chết của Mị Châu là sự trừng trị lịch sử, nhưng việc nàng được 'hồi sinh' bằng ngọc và đá thể hiện lòng nhân ái của dân tộc, làm giảm bớt nỗi oan cho hai cha con An Dương Vương và Mị Châu.
Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy vẫn là tác phẩm thu hút độc giả, gợi mở những cảm xúc sâu sắc. Đọc truyện, người ta không chỉ tìm hiểu lịch sử mà còn rút ra những bài học quý báu cho bản thân và thế hệ sau. Truyền thuyết này không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà còn là nguồn cảm hứng cho những sáng tác văn học sau này.
Dưới đây là một số bài văn mẫu với đề bài: 'Hãy kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, với một kết thúc khác' để bạn có thêm gợi ý khi nắm bắt câu chuyện Mị Châu Trọng Thủy. Hy vọng những bài văn này sẽ giúp bạn tìm ra hướng đi mới cho bài viết của mình.
"""""""KẾT THÚC"""""""---
Ý kiến về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy là một phần quan trọng, là bài học hữu ích mà các bạn học sinh cần nắm vững. Sau phần này, chúng ta sẽ tiếp tục đối mặt với câu hỏi: Hãy tả lại câu chuyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, với một kết thúc khác, kết hợp với phần Soạn bài Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy để học tốt môn Ngữ Văn.