Bi kịch tinh thần của Hộ là hình ảnh của sự mất mát và hy vọng trong cuộc đời.
Cuộc sống của Hộ là một cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ giữa lòng tham vọng và sự thật đau đớn.
Hộ ước mơ về một tương lai sáng sủa nhưng lại bị cuốn vào vòng xoáy của hi vọng và thất vọng.
Anh không bị cuốn vào những ảo mộng về nghệ thuật nhưng lại nhận ra sự thật đằng sau vẻ đẹp huyền ảo của nó.
Những tác phẩm của anh khiến anh tự xấu hổ, khinh thường bản thân mình và cảm thấy sự sụp đổ của mình.
Anh phải bỏ qua ước mơ để đối mặt với trách nhiệm gia đình và nỗi lo về tài chính.
Cuộc sống đầy rẫy những ràng buộc đã khiến anh phải viết những điều mà anh không hề muốn.
Bi kịch của cuộc đời viết văn của anh là sự va vào giữa những giấc mơ và hiện thực khắc nghiệt.
Để viết những dòng cảm xúc như vậy, cần phải hiểu rõ tâm tư của con người, và Nam Cao đã làm điều đó.
Với 'Đời thừa', Nam Cao đã thể hiện tư tưởng nhân đạo mới mẻ của mình thông qua bi kịch của nhân vật Hộ.
Bi kịch của nhà văn Hộ là nguyên nhân của bi kịch cá nhân, nhưng vẫn có chút an ủi trong cuộc sống gia đình.
Tình thương là lẽ sống hàng đầu của anh, và anh đã làm nên điều đó trong cả văn chương và cuộc sống.
Dù cuộc đời anh không phải là 'đời thừa', tình thương vẫn là nguồn sáng của anh trong một xã hội đầy rẫy rằng buộc.
Anh không bao giờ say trong tình ái, mà chỉ say trong men rượu khủng khiếp. Men rượu đã khiến anh trở thành kẻ vô học, đánh đập vợ con mình.
Bi kịch đầu tiên của anh là vi phạm lẽ sống của mình với rượu, và bi kịch thứ hai là vi phạm lẽ sống tình thương của mình với gia đình.
Anh gieo những tình cảm nhẹ nề vào những tác phẩm của mình, gây hại lớn hơn so với tác phẩm của những người khác.
Bi kịch của anh là bi kịch của cả cuộc đời, khi anh đổ lỗi cho gia đình nhưng thực ra tất cả là do anh. Thất vọng từ xã hội đã khiến anh từ bỏ giấc mơ văn chương và chà đạp lên lẽ sống tình thương của mình.
Dù Nam Cao không tìm ra lối thoát cho những nỗi khổ của nhân văn, nhưng tư tưởng nhân đạo của ông vẫn đáng trân trọng và độc đáo.
Ngày nay, cuộc sống đã có nhiều thay đổi. Lớp văn sĩ không còn phải đối mặt với nỗi lo 'cơm áo' như trước, và không còn những bi kịch tinh thần như thời của Hộ. Nhà văn ngày nay được đánh giá cao hơn, và tư tưởng nhân đạo mới mẻ của Nam Cao vẫn tiếp tục đưa nhân vật qua mọi khó khăn với tư cách một con người chân chính.
Mytour