Hiện Thân Tà Ác mang lại nhiều tiếng cười hơn là cảm giác sợ hãi.
Là sản phẩm mới nhất của James Wan, Hiện Thân Tà Ác kể về Madison (Annabelle Wallis), một phụ nữ mang thai đối mặt với nguy cơ từ chồng bạo lực. Sau một vụ xô sát, cô bị thương và mất ý thức. Khi tỉnh dậy, chồng cô đã chết và cô tỉnh trong căn nhà đầy máu tanh. Sự kiện này khiến cô bị ám ảnh bởi những ảo giác đẫm máu, nghi ngờ rằng chính mình có thể là kẻ giết người.

Khi bắt tay vào dự án này, James Wan thường nhắc lại mong muốn quay trở lại không khí của những năm 80, khi phim kinh dị thường được tìm thấy trên băng đĩa. Về mặt này, Hiện Thân Tà Ác đã thành công. Bộ phim gợi nhớ phong cách kinh dị của thập niên 80, khi Michael Myers gieo rắc nỗi sợ vào tâm trí của nhóm bạn trại. Cả bối cảnh và nhân vật đều mang nét cũ kỹ như vậy.
Vui vẻ không đồng nghĩa với hiệu quả. Điều này được Hiện Thân Tà Ác chứng minh rõ ràng. Mặc dù James Wan thích việc thực hiện dự án này với ý tưởng táo bạo, nhưng kết quả không như mong đợi. Bộ phim trở thành một tác phẩm hài hước hơn là kinh dị, không gây ra nỗi sợ hãi sâu sắc như mong đợi. Điều này khiến cho bộ phim trở nên kỳ lạ, nằm ở một nơi giữa sự ghét và sự thích. Điều này có lẽ là điều bí ẩn nhất của tác phẩm này.

Cá nhân tác giả cảm thấy Hiện Thân Tà Ác là một bước lùi không mong muốn của James Wan. Ông là đạo diễn nổi tiếng trong làng kinh dị với các dự án chất lượng như The Conjuring, Insidious và Saw, mang lại những trải nghiệm kinh dị sâu sắc. Trong Hiện Thân Tà Ác, Wan không tận dụng hiệu ứng kinh dị để làm khuấy động khán giả, thay vào đó tập trung vào việc diễn giải nỗi kinh hoàng của nạn nhân trước sức mạnh không thể nhìn thấy. Điều này làm nổi bật sự tàn nhẫn của những tác động tinh thần hơn là những cảnh máu me, tạo nên một phong cách đặc trưng cho phim.
Tuy nhiên, ở Hiện Thân Tà Ác, phép màu của Wan đã mất đi. Sự kinh dị trong phim chỉ dừng lại ở những cảnh hù dọa gây sốc – một lựa chọn đơn giản và lười biếng nhất mà một bộ phim kinh dị có thể thực hiện. Có lẽ đạo diễn chọn cách này để gợi lại cảm giác hoài niệm, nhưng kết quả cuối cùng chỉ làm cho bộ phim trở nên nhạt nhẽo và thiếu sáng tạo.

Vấn đề lớn của Hiện Thân Tà Ác nằm ở kịch bản. Việc tái hiện không khí kinh dị thập niên 80 là việc làm lại kịch bản quen thuộc của giai đoạn đó – một kẻ giết người đáng sợ săn mồi. Mặc dù Wan đã cố gắng thêm vào yếu tố bí ẩn, trinh thám, cùng với yếu tố siêu nhiên và khoa học viễn tưởng, nhưng kể cả những yếu tố này cũng không thể làm phim trở nên hấp dẫn hơn.
Cảm giác phù phiếm không thể tránh khỏi khi xem phim. Hiện Thân Tà Ác có những cảnh quay đầu tiên rất ấn tượng với các cú lia máy điêu luyện, nhưng khi câu chuyện phát triển, nó trở nên dễ đoán và... buồn cười với một phản diện nông cạn mang tính hài hước, diễn xuất không thuyết phục. Bộ phim không chỉ thiếu chiều sâu nội dung mặc dù nó đặt ra nhiều vấn đề ám ảnh, mà còn tóm tắt các nhân vật của mình một cách hời hợt. Thêm vào đó, phim còn có những giải thích dài dòng không đúng tâm điểm, thay vì tập trung vào kỹ thuật hình ảnh và kịch bản – một điểm yếu mà Insidious đã từng gặp phải.

Dù Insidious có nhiều điểm yếu, nhưng Hiện Thân Tà Ác thì không có cơ hội nào để cứu vớt nó. Các cảnh hành động được Wan quay từ góc nhìn người thứ nhất như một trò chơi điện tử nhập vai, khiến cho nhân vật Madison trở thành một nhân vật game khô cứng giữa các cảnh máu me.
James Wan thực sự muốn tri ân thể loại kinh dị những năm 80, nhưng Hiện Thân Tà Ác cuối cùng lại chỉ nhấn mạnh vào các yếu tố cũ kỹ của kịch bản và các cảnh kinh dị không thuyết phục.
Hiện Thân Tà Ác chỉ thực sự thành công khi nó trở thành một bộ phim giải trí. Khi cố gắng trở nên nghiêm túc, nó thất bại hoàn toàn với một kịch bản không ấn tượng và nhiều yếu tố cũ kỹ. Tuy nhiên, có lẽ đạo diễn cố ý xây dựng dự án này theo cách đó. Như đã nói, người xem có thể yêu hoặc ghét bộ phim này. Ít nhất, nhạc phim là điểm sáng.