Nhà Kho Chết Chóc không để lại ấn tượng đặc biệt.
Nhà Kho Chết Chóc (Contorted) mong muốn trở thành một bộ phim kinh dị, nhưng không may, mục tiêu này đã thất bại.
Sau một bi kịch, gia đình bốn người dọn đến một ngôi nhà ở nơi hẻo lánh, mong muốn có không gian yên bình để lành lại những vết thương, nhưng âm thanh bí ẩn trong nhà kho lại đẩy gia đình vào thảm kịch.
Điện ảnh Hàn Quốc thường xuyên khai thác các đề tài xã hội, tuy nhiên Nhà Kho Chết Chóc có vẻ là một ngoại lệ. Không thể cân bằng giữa yếu tố này với phần kinh dị, bộ phim quay trở lại với công thức ngôi nhà ma ám và không thể làm mới được gì. Kịch bản dễ đoán khiến cho sức hấp dẫn của bộ phim giảm sút.
Bộ phim khó khăn trong việc truyền đạt câu chuyện. Cảm xúc dường như bị kìm hãm và không thể phát triển tự nhiên. Phim sử dụng những phương tiện kinh dị cũ kỹ mà không hề gây ra sự kinh hoàng. Mặc dù có thể gây sốc cho bạn, nhưng sự kinh hoàng thật sự là một mục tiêu xa vời. Sự chậm rãi ở đầu phim được thực hiện một cách hợp lý, nhưng cũng chậm chạp quá mức và làm cho phim trở nên kéo dài. Kỹ thuật âm thanh đã lạc hậu và hiệu ứng không gây ấn tượng. Tổng thể, phim gặp vấn đề về chất lượng.
Trong số các vấn đề, điểm yếu lớn nhất của phim là không thể truyền đạt được sự rùng rợn của câu chuyện, cảm xúc phong phú và xây dựng nhân vật mạnh mẽ. Nhà Kho Chết Chóc chỉ có thể kể chuyện bằng hình ảnh mà không thể diễn đạt qua lời thoại. Tuy nhiên, mọi thứ chỉ đạt đến mức trung bình và không tiến xa hơn. Phim không tạo ra một phản diện đáng nhớ và cũng không thể biến hình ảnh của nhân vật mẹ Myung Hye thành một hình mẫu đầy ấn tượng.
Cách xây dựng nhân vật trong phim có vẻ kỳ lạ một cách tiêu cực. Phim muốn mô tả một nhân vật đầy mâu thuẫn. Đó là hình ảnh của một người mẹ hiện đại đối mặt với áp lực từ gia đình, với chồng bị mất việc làm và cô phải lo lắng cho ba đứa con. Áp lực khiến cô cảm thấy kiệt sức nhưng cũng phải tiếp tục vì trách nhiệm. Cô yêu thương con cái nhưng cũng cảm thấy mệt mỏi và chán ghét chúng. Sự mâu thuẫn này dẫn đến cảm giác tội lỗi và cuối cùng bị thế lực ma quỷ lợi dụng. Tuy nhiên, trong Hereditary, quá trình này có thể gây ra cảm giác kinh hoàng và đồng thời đầy thương cảm, trong khi ở Nhà Kho Chết Chóc, nó không có điểm nhấn đặc biệt và trở nên nhàm chán.
Các nhân vật khác đều được diễn đạt một cách không hợp lý, thiếu tính logic. Hee Woo, cô con gái lớn, dường như đã trải qua một số sự sốc lớn, nhưng phim không giải thích cụ thể điều đó là gì đã khiến cô trở nên lầm lì. Sự mâu thuẫn ở đây là cô muốn hàn gắn gia đình nhưng lại không có hành động cụ thể để thực hiện điều đó, ngay cả khi cha mẹ đang đối diện với nguy cơ chết chóc. Cú twist cuối cùng của phim có vẻ muốn giải thích những mâu thuẫn của Hee Woo, nhưng khi đó, mọi thứ đã quá bất ngờ, làm cho nhân vật trở nên mâu thuẫn và không hợp lý hơn. Có thể nói rằng sự im lặng của cô bé đã đẩy gia đình vào thảm kịch.
Nhưng không ai bị bất công như người cha trong câu chuyện này. Ông là người duy nhất trong gia đình đang cố gắng sửa chữa những mảnh vỡ của gia đình, cũng như lo lắng cho những thành viên còn lại. Nhưng Nhà Kho Chết Chóc đã không cho ông cơ hội cứu vãn như đã làm với người mẹ. Một cách nhìn khác, bộ phim cũng phản ánh sự phân biệt giới tính không nhẹ về khái niệm và vai trò của cha và mẹ trong gia đình.
Nhà Kho Chết Chóc xuất hiện như một hình ảnh mơ hồ, đặt ra những vấn đề sâu xa nhưng không khám phá chúng đầy đủ. Mọi thứ trong phim trở nên không rõ ràng. Phần kinh dị không đủ kinh hoàng và phần tâm lý không được chú trọng. Tóm lại, bộ phim chỉ đưa người xem vào một hành trình mệt mỏi kéo dài hơn 1 tiếng mà không đạt được mục tiêu nào.