
Trong mối tình này, bạn đã từng rất sợ khi biết một ngày nào đó người kia sẽ biến mất mãi mãi như làn sương khói mờ ảo, trong khi người kia lại chẳng hề sợ hãi vì biết rằng mình chắc chắn sẽ chẳng thể chết. Không bệnh tật, vụ án hay chuyện ma nào nhưng cái chết cứ liên tục được nhắc đến trong câu chuyện tình yêu của đừng ghét tuyết rơi – Nhật Lan. Mối tình kỳ lạ này đã khiến mình sống trong những cung bậc cảm xúc lạ lùng, ám ảnh và dư âm của nó vẫn còn đọng lại trong tâm trí mình ngay cả sau khi đã đóng lại những trang sách cuối cùng.
Tác giả và tác phẩm
Nhật Lan là tác giả đã xây dựng nên cốt truyện của đừng ghét tuyết rơi lạ lùng, ám ảnh và đậm chất ảo ảnh ở giữa một Hà Nội thực. Quyển sách được xuất bản vào năm 2017 và đã mang lại cho mình những cảm xúc hoang mang, lạ lẫm xen lẫn là sự nhẹ nhàng, và những cảm nhận ấy khác xa so với những tiểu thuyết viết về tình yêu mình đã đọc trước đó. đừng ghét tuyết rơi kể về câu chuyện tình yêu của hai người trẻ tuổi vô tình gặp nhau trong ngày đầu tiên chàng trai bước vào cổng trường Đại học và từ đó, một câu chuyện tình lặng lẽ bắt đầu. Tất cả tựa như sắp xếp ngẫu nhiên của định mệnh, và càng lạ lùng hơn khi nó được gắn với một lời nguyền về chuỗi-tử-tình.
Tình yêu giản đơn mà kỳ lạ giữa bạn và Sương Khói
Ở giữa thời đại mà hầu như mọi mối quan hệ, sự kiện đều bị dẫn dắt bởi những cám dỗ công nghệ thì câu chuyện tình yêu giữa chàng trai và chị khóa trên hay còn gọi là Sương Khói như là đã tách xa khỏi thế giới cám dỗ ấy. Tình yêu của họ tuy nhẹ nhàng, giản dị nhưng lại không hề thiếu đi sự ngọt ngào và lãng mạn. Bạn mở đầu chuyện tình của họ không phải là qua những dòng tin nhắn tán tỉnh, bông đùa mà chỉ bằng một chai nước cam bị lắc thật mạnh để nó trở nên đắng dành cho Sương Khói vì bạn biết đó là thứ nước uống yêu thích của chị. Tình yêu của bạn dành cho chị là nỗi nhớ da diết khi không gặp được nhau, sự cố gắng thấu hiểu đi sâu vào thế giới của Sương Khói hay đơn giản là qua những chai nước cam bạn lắc đến mỏi cả tay dành cho chị. Câu chuyện tình yêu giản dị mà lãng mạn này cũng xoay quanh những khoảnh khắc Sương Khói muốn giật điện bạn bằng đôi bàn tay giá lạnh của mình vào ngày đông và tặng bạn bánh xà phòng với những mùi hương khác nhau. Thậm chí, tình yêu của họ còn “tối giản” đến nỗi họ không có một bức ảnh nào chụp chung với nhau trong những ngày thường và cả lúc họ đi chơi xa với nhau. Chiếc điện thoại chỉ xuất hiện duy nhất một lần là giây phút họ trò chuyện tâm sự với nhau trong ngày lễ Tình nhân Valentine. Không những lời nói tán tỉnh ngọt ngào nào xuất hiện trong chuyện tình giữa bạn và Sương Khói mà những khoảnh khắc tình yêu được tạo nên bởi những món quà giản đơn, những giây phút họ đi bên nhau và tâm sự với nhau. Phải chăng tình yêu nhẹ nhàng và ngọt ngào như vậy thật hiếm có trong thời hiện đại bây giờ và chuyện tình của bạn và Sương Khói dường như đã trở thành câu chuyện trong sáng và thuần khiết nhất trên thế gian này.
Dù chuyện tình ấy lãng mạn nhưng thực sự đầy khó hiểu với hai nhân vật chính. Sương Khói, cô gái mặc áo sơ mi màu mận, mang không khí chết chóc, sống trong vũ trụ của riêng mình, nhìn thấu được tâm trạng của người khác. Tình yêu với cô khiến anh trải qua biến đổi cảm xúc từ yêu đến hờn, từ shock đến muốn kết thúc cuộc đời. Mọi cảm giác luân phiên khiến mối tình này kỳ lạ và khó chịu, bức bối nhưng cuối cùng, lời nguyền tử tình đã đẩy họ vào câu chuyện tình yêu đầy kỳ lạ và đáng sợ.
Dù là lời nguyền hay là cuộc thử nghiệm…
Nhật Lan đã tạo nên lời nguyền tử tình trong đừng ghét tuyết rơi và rồi khiến mình ám ảnh và không thể rời mắt khỏi câu chuyện.
Luôn có một sinh viên yêu người lớn hơn, rồi khi họ tốt nghiệp, người lớn sẽ chết.
Lời nguyền tử tình và sự định mệnh đã viết nên câu chuyện tình yêu kỳ lạ của cậu và Sương Khói. Sương Khói từng yêu Thợ Mộc, anh chàng sinh viên năm ba, nhưng anh đã chết khi lên năm thứ tư đại học. Định mệnh cũng tạo nên mối tình của Thợ Mộc và Thiên Nga, họ đều chết khi yêu một người học cùng trường nhưng khóa trên. Cậu và Sương Khói đều biết sẽ kết thúc ra sao, nhưng họ vẫn chấp nhận số phận của mình trong chuỗi tử tình này.
Nhật Lan đã dẫn mình vào tâm trạng hoang mang khi chuỗi móc xích của lời nguyền trở thành cuộc thử nghiệm hay trò chơi của những người trong cuộc. Chuỗi tử tình này đã có đáp án và có thể đã được hóa giải nhưng người trong cuộc chơi quá nhiệt tình khiến cho chuỗi móc xích này không có hồi kết. Sương Khói đã chọn cậu là mắt xích tiếp theo ngay từ buổi đầu gặp mặt sinh viên. Cô đã dành trọn tình yêu cho cậu như cách cô yêu Thợ Mộc vậy. Cậu vẫn luôn yêu cô mặc dù biết mình nằm trong cuộc thử nghiệm của cô.

Đừng ghét tuyết rơi.
Đừng ghét tuyết rơi khi em nhớ mặt trời.
Tuyết chỉ rơi để nhắc em rằng em yêu ánh nắng.
Triết lý tình yêu đừng ghét tuyết rơi muốn nói rằng các nhân vật của chuỗi tử tình ấy vẫn luôn yêu người yêu đã khuất của họ nên họ đã hết mình yêu thương người hiện tại và sống trọn vẹn với mối tình hiện tại của mình. Đó là một triết lý tình yêu sâu đậm nhưng ở đừng ghét tuyết rơi nó còn mang màu sắc buồn thương, lạnh lẽo vì nó gắn với cái chết đau thương của các nhân vật. Cô là tuyết rơi hay nắng ấm của cậu và là tuyết rơi của anh Thợ Mộc hoặc ngược lại và không có gì là chắc chắn cho suy nghĩ ấy cả. Mọi thứ trên thế gian này, trong đó có tình yêu, đều là tương đối.

Lời nguyền tạo nên sự thay đổi trong cậu.
Chuỗi móc xích đã đem đến cho cậu nhiều rắc rối nhưng cũng thức tỉnh những phẩm chất tốt đẹp trong cậu. Cậu đã thay đổi và trở thành một chàng trai hoàn toàn khác khi yêu Sương Khói. Cậu không sống với những mối tình hàng hiệu, nhưng tận hưởng những nơi yên tĩnh với cô hay với người bạn của mình. Cậu trở nên tinh tế hơn với con người và sự vật xung quanh sau khi tình yêu với Sương Khói kết thúc.
Hãy yêu thương nhau khi còn sống. Hãy đối tốt khi còn ở bên nhau!

Lời kết
Đừng ghét tuyết rơi là một câu chuyện tình yêu đặc biệt. Trí tưởng tượng của mình đã đi xa khi chứng kiến mối tình lạ lùng ấy. Mặc dù đó là một mối tình nhẹ nhàng, giản dị nhưng sâu bên trong chuyện tình đó lại chẳng hề đơn giản như người ngoài tưởng tượng. Cảm xúc nhẹ nhàng cùng với đó là nỗi ám ảnh sẽ theo bạn đến những trang cuối cùng của đừng ghét tuyết rơi.
Tác giả: Thiện Thảo - MyBook