“Hai Kinh Thành” là một tác phẩm vĩ đại về cuộc cách mạng ở Pháp, được viết trong những năm cuối đời của tác giả khi ông đang bị ốm. Đây là một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại, với hơn 200 triệu bản in được phát hành trên toàn cầu. Charles Dickens cũng đã công nhận đây là tác phẩm xuất sắc nhất của ông.
“Đó là thời kỳ tốt nhất, thời kỳ tồi tệ nhất, thời kỳ của sự thông tuệ, thời kỳ của sự u mê, thời kỳ của niềm tin, thời kỳ của hoài nghi, thời kỳ của sự sáng sủa, thời kỳ của sự tối tăm, thời kỳ của hy vọng, thời kỳ của tuyệt vọng, chúng ta đều trước mắt, chúng ta đều đối diện với sự không biết, chúng ta đều hướng về Thiên Đàng, chúng ta đều đi theo những con đường khác nhau – tóm lại, thời đó rất giống với thời nay, và vì vậy một số người quyền lực nhất cứ kiên quyết đánh giá nó chỉ là một loạt so sánh, dù là tích cực hay tiêu cực”.
Câu chuyện đặc biệt về London và Paris vào cuối thế kỷ 18 đã phơi bày những bí mật phức tạp giữa lý tưởng quốc gia và sự thù hận mù quáng, khám phá sự hỗn loạn của sự căm hận và tình yêu lý tưởng. Đây là một câu chuyện lịch sử đau lòng mà nói về cả những sự kiện chính trị và xã hội đẫm máu cũng như những biến cố quan trọng trong cuộc sống con người.
MỘT TÁC PHẨM TO LỚN VỀ ĐẠO LÝ, CHIẾN TRANH, TÌNH YÊU, VÀ MỌI BI KỊCH CHÂN THỰC NHẤT CỦA LOÀI NGƯỜI.
Tác Giả
Khi nhắc đến văn học Anh thế kỷ 19, không thể không nhắc đến Charles Dickens. Ông được coi là một trong những nhà văn vĩ đại nhất của Anh, với các tác phẩm mà mọi người đều biết đến. Có một câu nói quen thuộc rằng: “Mười người Anh biết đọc, mười một người đọc Charles Dickens và kể lại cho chín người khác nghe.”
Charles John Huffam Dickens (7 tháng 2 năm 1812 – 9 tháng 6 năm 1870), được biết đến với bút danh 'Boz', là một tiểu thuyết gia và nhà phê bình xã hội người Anh. Ông đã tạo ra một số nhân vật hư cấu nổi tiếng trên toàn thế giới và được xem là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất thời Victoria. Charles Dickens được đánh giá cao về khả năng kể chuyện và trí nhớ, được nhiều người trên khắp thế giới yêu mến trong suốt cuộc đời của ông. Ông được coi là một trong những nhà văn vĩ đại nhất của Anh trong thế kỷ 19. Các tác phẩm của ông chủ yếu dành cho thiếu nhi và mang tính chất hiện thực. Vào thế kỷ 20, tài năng văn học của ông được nhiều nhà phê bình và học giả công nhận rộng rãi. Tiểu thuyết và truyện ngắn của ông tiếp tục được yêu thích rộng rãi.
Tác Phẩm
Câu chuyện bắt đầu với việc tìm kiếm và tái ngộ của Bác sĩ Manette, người đã bị giam cầm trong ngục ở Paris suốt 18 năm, cùng với con gái của ông, Lucie, mà ông chưa từng gặp. Trí nhớ của ông bị ảnh hưởng sau quãng thời gian ngồi tù, và khi Lucie đưa ông về Anh, ông không nhận ra cô hoàn toàn và vẫn tiếp tục hành động như cách ông đã làm suốt mười tám năm qua.
Phần thứ hai mở ra với nhân vật Charles Darnay, một người Pháp bị buộc tội chống lại nước Anh, và gia đình của Lucie vô tình trở thành nhân chứng chống lại sự trong sạch của Darnay. Anh thoát khỏi nhờ sự biện hộ của luật sư Stryver và Carton, từ đó bắt đầu mối quan hệ với Lucie. Họ xây dựng một gia đình hạnh phúc mà không biết rằng, trong thời gian hưởng tuần trăng mật, căn bệnh mất trí của ông cha Manette lại tái phát, báo hiệu điều không may.
Phần ba là phần cao trào nhất của câu chuyện, khi Darnay trở về Pháp và bị bắt giam bởi những người Cách mạng. Tính mạng anh bị đe dọa, và Bác sĩ Manette phải quay về nơi đã có quá khứ khó khăn để cứu con rể mình, từ đó mở ra những bí mật đã lâu ông đã lãng quên.
Ngay từ đầu, tác phẩm phản ánh sự tàn bạo của giới quý tộc Pháp, họ lạm dụng quyền lực lên người dân nghèo. Cách mạng nổ ra như một lời đáp trả đương nhiên cho sự tàn bạo đó. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng như truyện cổ tích, người tốt không ngừng ở mức “tốt”. Những người nông dân bị bóp méo dần trở nên đầy tham vọng, “báo thù” không bao giờ dừng lại. Họ giết hại những ai họ coi là “kẻ xấu”, và máy chém cứ hoạt động, vũ điệu lời ca vang vọng giữa xác chết. Mọi thứ không chỉ dừng lại ở việc họ lật đổ chính quyền để giành lại sự sống, mà còn là việc họ thưởng thức việc cướp đi sự sống của người khác. Truyện viết rất cảm động nhưng cũng rất gay gắt. Không thể xác định rõ ai là người xấu, ai là người tốt, hay liệu đây có phải là kết cục hoàn hảo hay không? Mặc dù được coi là tác phẩm lịch sử hư cấu, nhưng hiện thực vẫn được phản ánh một cách rõ ràng. Trong chiến tranh, không thể đảm bảo rằng người chết luôn là kẻ xấu, mọi mất mát không thể luôn được coi là công bằng.
Tác phẩm thực sự rất phức tạp và lớn lao, với một hệ thống nhân vật phong phú và sâu sắc. Những chi tiết trong truyện luôn mang một ý nghĩa đặc biệt nào đó. Dịch giả đã rất tài tình khi chuyển đổi văn phong của tác giả sang tiếng Việt, khiến cho người đọc có thể hình dung được cách viết của bản gốc. So với tác phẩm khác của Charles Dickens như 'Những Kỳ Vọng Lớn Lao', 'Hai Kinh Thành' không dễ đọc và hiểu nhưng vẫn là một tác phẩm đáng đọc và nên có trong tủ sách của mỗi người, để hiểu rõ hơn về một đoạn lịch sử giữa hai 'kinh thành' London và Paris, và cảm nhận về những thành phố từng chìm trong sương mù của chiến tranh.
Mặc dù có vẻ lịch sử phức tạp, nhưng 'Hai Kinh Thành' cũng là một cuốn sách gần gũi, cho ta thấy sự kết hợp giữa cá nhân và chính trị, và làm thế nào bạo lực, bao gồm cả việc chiến đấu cho sự tự do, ảnh hưởng đến cuộc sống của mọi người. Dickens tập trung vào hai mối quan hệ quan trọng: giữa cha và con gái, và giữa người dân và chính phủ. Những người đối mặt với cái máy chém không mong đợi “sự thương xót từ người khác”, nhưng đó là một cách mà Dickens sử dụng để kích thích lòng đồng cảm của độc giả. Bình đẳng không chỉ đồng nghĩa với việc ủng hộ một tầng lớp cụ thể.
Tuổi thơ khó khăn đã gieo mầm của công bằng xã hội trong Charles Dickens, nhưng ông cho rằng bình đẳng không phải lúc nào cũng là việc ủng hộ một tầng lớp cụ thể. Dickens lên án sự tàn ác của giới quý tộc nhưng cũng chỉ trích những người cách mạng độc ác.
Ông đồng cảm với người nghèo khi bị giàu có áp đặt và đồng thời cũng đồng cảm với người giàu khi bị người nghèo lợi dụng. Mỗi lần tính cách bị đạp bẹp, nó sẽ nảy mầm mạnh mẽ dưới gai nhọn của đau khổ. Mỗi lần gieo xuống, một hạt giống của độc quyền và tàn bạo, sẽ mọc thành trái cây tương tự.
SỰ ĐAU KHỔ CHUNG VÀ SỰ LÃNG PHÍ PHONG LỘ
Cách mạng Pháp được tái hiện sống động dưới bút của Charles Dickens, như một cái ghim đâm thẳng vào tâm trí người đọc. Ai có thể quên hình ảnh những người dân bất hạnh ở khu phố Saint Antoine: “Ở mỗi ngã đường, trong mọi căn nhà, ở mỗi cửa sổ, quấn quýt trong những bộ áo rách, họ là những con người đã bị nghiền nát, tàn phá trong cơn đại hủy diệt này'.
'Cơn đại hủy diệt đã biến trẻ em thành người già; những đứa trẻ đã lạc mất nét đẹp của tuổi thơ và tiếng cười vô tư; và trên khuôn mặt của mọi đứa trẻ và người lớn, dấu vết của nỗi đói đang chờ đợi.'
Trái ngược với cảnh nghèo đó là sự hoang phí xa hoa của giới quý tộc. Chúa công Monseigneur không thể thưởng thức sô-cô-la mà không có sự phục vụ của bốn người hầu. Các bác sĩ giàu có nhờ việc kê đủ loại thuốc đắt tiền cho những căn bệnh mà họ tưởng tượng ra.
Những người tham gia vào chính trị không tìm ra giải pháp nghiêm túc cho các vấn đề quốc gia. Những triết gia vô đạo chỉ biết nói và xây dựng những lời nói vô ích...
Một điều kiện đặc biệt là khi chiếc xe ngựa của ngài Hầu tước Marquis vô tình giết chết một đứa trẻ nông dân, ông chỉ vội vã ném một đồng vàng xuống đường.
Ông nói: “Ta thấy lạ thật, lũ dân chúng này không lo lắng cho chính mình và con cái mình. Những người dân này cứ như ruồi đến ngựa của ta. Chắc chắn họ không bận tâm liệu những ngựa của ta có bị thương hay không”.
Những kẻ như Marquis đang gặt hái những hậu quả của hành động của mình.
Tinh thần phản kháng của nhân dân Pháp đã đạt đến đỉnh điểm với sự kiện tấn công Bastille, mở đầu cho cuộc trả thù cuồng loạn lan rộng khắp Paris.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, lòng đồng cảm với tầng lớp cơ hàn của Charles Dickens đã tan biến nhanh chóng, thay vào đó là một cảm giác kinh hoàng và bàng hoàng.
Cái máy chém, biểu tượng của nền Cộng hòa, không ngày nào ngừng rơi máu, nó tự động lấy mạng người, đẩy con người vào vòng quay của sự tử vong. Đó là hiện thân chân chính của khẩu hiệu “Tự do, Bình đẳng, Bác ái, hoặc Chết” được Dickens thêm vào khẩu hiệu của Nền Cộng Hòa Hợp Nhất Bất Khả Phân Ly.
Bên cạnh đó, không thể không nhắc đến hình ảnh ám ảnh của “bánh xe đá mài” được dùng để mài vũ khí. “Bánh xe đá mài có hai tay quay, bị hai người đàn ông quay điên cuồng; vòng quay mạnh mẽ hất tung mái tóc dài của họ phía sau, vạch ra hai gương mặt tàn bạo và khủng khiếp như phù điêu đất của mọi đau khổ”.
'Trong khi hai kẻ vô lại đó quay bánh xe không ngừng, một số phụ nữ nâng cốc rượu đưa đến môi họ; rượu đỏ như máu, rượu đỏ như huyết, thêm vào đó là ánh sáng phát ra từ bánh xe đá mài, làm cho không khí này tràn ngập máu lửa'.
Tổng kết
“Hai Kinh Thành' của Charles Dickens tiết lộ những góc khuất phức tạp giữa lòng yêu nước và sự căm hận mù quáng, khám phá những âm mưu của sự thù hận và tình yêu lý tưởng.