Mỗi ngày trong cuộc sống, chúng ta đều được ban cho cơ hội thứ hai. Nhưng thường, chúng ta lơ đi nó. Tôi đã trải qua một đoạn đường dài chỉ để chứng minh điều đó. Cuốn sách mà tôi muốn đánh giá đến mọi người là một cuốn tự truyện mà tôi rất đắm say và yêu thích, Mèo Đường Phố Mang Tên Bob: Làm Thế Nào Anh Ấy Cứu Lấy Cuộc Đời Tôi, hay còn được gọi là Bob, chú mèo đường phố của tác giả James Bowen. Chắc chắn, những ai yêu thú cưng nói chung và những người yêu mèo nói riêng không thể bỏ qua cuốn sách này.
Tóm Tắt Nội Dung
Ban đầu, khi nhìn vào bìa sách và tiêu đề, tôi nghĩ rằng đây sẽ là một cuộc phiêu lưu của chú mèo Bob, nhưng ngược lại, nội dung chính của cuốn sách lại kể về cuộc đời của James Bowen, một người đàn ông lang thang. Đây là một câu chuyện có thật, kể về một nghệ sĩ đường phố vừa ra khỏi trại cai nghiện, đang cố gắng hòa nhập lại vào xã hội, sống trong một căn hộ tạm trú với một con mèo hoang tên là Bob. Cả hai đều đang gặp khó khăn và cần sự giúp đỡ. Khi họ gặp nhau, một cuộc hành trình mới bắt đầu. Dù cuộc sống không dễ dàng với họ, họ vẫn bên nhau, đồng lòng vượt qua mọi khó khăn.
Nhận Xét Cá Nhân
Hai người bạn như hai chiến binh vô danh.bảy. Tôi đã tiến vào con đường tự hủy.Từng ngày anh cảm nhận được rằng ma túy đang giết dần anh, sâu trong trái tim anh, anh hiểu được rằng đơn thuần nó xuất phát là nỗi cô đơn. Để dỗ mình vào giấc ngủ, để xoa dịu khỏi cái lạnh giá của cuộc sống màn trời chiếu đất, và hơn tất thẩy là nỗi cô độc trong tâm hồn. Anh bắt đầu dùng heroin chỉ mong đưa tôi về một nơi chốn khác, heroin cho phép tôi tự gây tê mình khỏi sự cô độc, khỏi cái hiện thực là tôi không có lấy một gia đình hay một vòng bạn bè rộng.Mọi người xung quanh kể cả người thân (mẹ, bố, chị gái) cũng dần xa lánh và bỏ rơi James. Anh sống vất vưởng, lay lắt như một nó hồn ma, mưu sinh trên đường phố, một cuộc sống đầu đường xó chợ mà theo cách nói của James là nó sẽ lấy đi phẩm giá, nhân dạng – mọi thứ, họ sa thải anh chỉ vì khi biết anh là vô gia cư dù cho anh chẳng mắc phải lỗi gì, anh cũng chẳng nhận được sự đối đãi tử tế của bất kì ai cả. Thời điểm đó tất cả đều quay lưng lại phía anh. Cho đến một ngày anh gặp được Bob – một gã mèo hoang cũng có một cuộc sống lang bạt như anh, họ gặp nhau trao nhau cái nhìn cảm thông, họ như nhìn thấu được nhau và cho nhau sự đồng cảm. Có thể nói nhờ có Bob mà cuộc đời James mới lật sang một chương mới, Bob cho anh niềm tin, hi vọng về tương lai và được mọi người chú ý đến. Cũng nhờ có gã mèo hoang đó mà anh học được cách biết quan tâm người khác, biết chăm lo săn sóc một ai đó, biết sống có trách nghiệm, tin vào lòng tốt của con người và quan trọng hơn cả anh đã biết cách trân trọng chính mình nhờ có cu cậu mà tôi đã tìm lại được mặt tốt trong bản chất con người. Tôi đã lại bắt đầu đặt niềm tin – và hi vọng – vào con người. James giống như một nốt trầm của cuộc sống. Cuộc đời anh là chuỗi bi kịch kéo dài và tuyệt vọng, anh trượt dài theo năm tháng và điểm đến cuối cùng là đường phố và ma túy. Nhưng rồi, sau khi nhìn vào đôi mắt Bob sắc nét với đôi mắt xanh dài, đó như một tấm gương phản chiếu, soi rọi tâm hồn sâu thẳm trong anh, anh dần thoát ra khỏi sự tối tăm ấy, anh bắt đầu thẳng thắn đối diện với vết thương lòng, quá khứ đau thương.
chương 18 Về nhà
Gặp lại mẹ thực sự tuyệt vời… trong nhiều năm tôi đã dùng ma túy để trốn chạy cảm xúc của mình, thực ra là để đảm bảo tôi sẽ chẳng có cảm xúc gì cả. Chậm nhưng rõ ràng tôi đã thay đổi điều đó.Bây giờ, sự cảm nhận của tôi đã quay về.Anh đã thú nhận với mẹ tất cả, những thời kỳ u ám mà anh đã trải qua trong mười năm qua. Điều đó thật tuyệt vời khi anh dám đối mặt với quá khứ, đập tan bức tường ngăn cách để có cuộc trò chuyện chân thành hơn với mẹ. Những khoảng cách vô hình giữa họ, hình thành từ những thứ đơn giản như không nói thẳng hoặc không biết lắng nghe, dần dần được vượt qua qua cuộc trò chuyện ấy. Đương nhiên, đối mặt với quá khứ không mấy hạnh phúc hay những kí ức đau lòng cũng là một cách để lắng nghe lòng mình và chữa lành trái tim bị tổn thương.Nếu có thể quay lại, anh sẽ nhìn lại 500 lần để thay đổi một lần gặp gỡ trong kiếp này.
Những bài học sâu sắc và nhân văn.Đối với mỗi người, gia đình chính là nơi trú ẩn sau những thăng trầm của cuộc sống. Ký ức tuổi thơ có ảnh hưởng lớn đến suy nghĩ và tính cách của mỗi người. James là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó, với một tuổi thơ cô đơn và mong muốn được quan tâm, anh đã bước vào con đường sai lầm.
Hãy để hai từ 'Gia Đình' trở nên thiêng liêng và quan trọng đối với mỗi người.
Cuộc đời này đầy chông gai, khó khăn luôn hiện diện, đặc biệt là đối với những người sống từng ngày trên đường phố, họ phải vật lộn để giành giật miếng ăn và quyền lợi. Từ câu chuyện này, chúng ta cần hiểu rằng mỗi người đều cần có lòng cảm thông, sự thông cảm hơn với những số phận không may mắn, những người phải kiếm sống bằng nghề dạo chợ, buôn bán rong, hoặc những đứa trẻ phải bán giày, báo trên phố. Hãy trao cho nhau những hành động cao cả, những cái nhìn đầy lòng tốt và một nụ cười ấm áp. Đó là đủ rồi! Bởi mỗi lời nói cay độc hoặc ánh nhìn không thiện cảm giống như những lưỡi dao đâm vào tim, khiến họ mất đi niềm tin vào cuộc sống và dễ bước vào con đường sai lầm.
Nếu đọc hết cuốn tự truyện này, bạn sẽ nhận ra rằng hầu hết câu chuyện đều chìm trong bóng tối của cuộc sống khắc nghiệt, khiến con người trở nên ích kỷ, đối xử thô bạo và quên đi lòng nhân từ. Nhưng ở đâu đó trong bóng tối đó, vẫn tỏa sáng ánh nắng của lòng tốt, những người xa lạ nhưng sẵn lòng giúp đỡ James và Bob. Và khi may mắn đến vào những thời điểm bất ngờ nhất, đến và đi như một điều tự nhiên, không mang theo tiền bạc, quyền lợi hay danh vọng, ai sẽ là người ở bên bạn? Chỉ có những người thân thiết, những người bạn đích thực mới sẵn lòng đưa ra tay giúp đỡ bạn, giúp bạn vượt qua khó khăn và luôn ở bên cạnh dù trong hoàn cảnh nào.
Tôi là Bê Tô
Câu chuyện của BaileyMèo Đường Phố Tên Bob: Làm Thế Nào Mà Nó Cứu Lấy Cuộc Đời TôiCuốn truyện của BaileyĐánh giá chi tiết từ Bùi Thu Hằng - MyBook