Ichikawa Takuji là một nhà văn được biết đến với những tác phẩm về tình yêu đẹp nhưng cũng đầy xót xa. Câu chuyện về tuổi trẻ, tình yêu không được đáp lại, và khát khao sống và yêu được thể hiện một cách sâu sắc trong những dòng văn của ông. Đọc giả sẽ cảm thấy như mình đang chia sẻ niềm vui và nỗi buồn cùng nhân vật, và khi kết thúc, họ sẽ cảm thấy một sự tiếc nuối nhẹ nhàng như hương vị đắng ngọt của một tách cà phê.
Câu chuyện xoay quanh mối tình muộn màng giữa Makoto và Shizuru, hai con người có tính cách đối lập nhau nhưng lại thu hút nhau. Dù đã có những cơ hội để thổ lộ tình cảm, họ vẫn lựa chọn im lặng và tình yêu đơn phương làm nên điều ngăn cách họ.
Tình yêu đơn phương
Tình yêu đơn phương là chủ đề chính của câu chuyện. Trong đó, có đến 6 cặp nhân vật khác nhau đều gặp phải tình trạng này. Tuy nhiên, tác giả không đưa ra góc nhìn bi quan về tình yêu đơn phương mà thay vào đó làm nổi bật sự nhẹ nhàng, nhưng đầy ý nghĩa của nó như một cơn gió thu nhẹ nhàng.
Tôi vẽ một đường mũi tên từ Shirahama đến Miyuki (và ngược lại) để thể hiện mối quan hệ giữa họ.
Còn một người bạn khác, Sekiguchi, tôi vẽ một mũi tên nối từ đỉnh đầu cậu ta đến đỉnh đầu Miyuki. Khác biệt với Shirahama, tình cảm của Sekiguchi không rõ ràng, được giấu kín, chỉ có một chút dấu hiệu nhỏ là tình cảm cậu ta dành cho Miyuki. Có lẽ, người nhạy cảm như Sekiguchi cũng sẽ nhận ra tình cảm của Saki, nhưng cậu ta giả vờ không biết bằng cách rất tinh tế.
...
Bên cạnh đó, còn có Saki, một phiên bản nữ của Sekiguchi, cũng thích thầm Sekiguchi. Tôi vẽ một mũi tên màu đỏ từ đầu của Saki đến đỉnh đầu của Sekiguchi. Tôi nghĩ Sekiguchi, một người nhạy cảm, chắc chắn sẽ nhận ra tình cảm của Saki, nhưng cậu ta giả vờ không biết một cách rất tinh tế.
Khi ai đó đem lòng yêu mến một ai đó, họ mong muốn tình cảm của mình được đáp lại. Nhưng nếu không, họ chỉ muốn giữ lại cảm xúc đó và tiếp tục ở bên cạnh người đó. Shizuru cũng vậy. Cô tỏ tình với Makoto nhưng cô biết trước rằng sẽ không có phản hồi như cô mong đợi. Cô biết Makoto thích Miyuki nên cô chỉ muốn hiểu hơn về cô ấy.
Tôi muốn yêu một người mà người đó yêu thương một người khác rất nhiều.
Shizuru đã nói vậy. Cô ấy còn chỉ dẫn Makoto cách ăn mặc và hành động trong buổi hẹn với Miyuki. Thậm chí, cô ấy biết trước những gì sẽ xảy ra với anh chàng. Cô chỉ muốn ở bên Makoto như một người bạn, không đòi hỏi gì hơn. Tình cảm giữa Shizuru và Makoto dành cho nhau, họ như hai mảnh ghép hoàn hảo cho cuộc đời của nhau. Nhưng tiếc rằng, tình cảm đó không phát sinh cùng lúc, chỉ một chút muộn màng đã khiến đoạn kết đầy tiếc nuối.
Mặc dù Shizuru và Makoto không thể ở bên nhau mãi mãi, nhưng câu chuyện tình yêu của họ đã để lại nhiều kỷ niệm đáng nhớ, đặc biệt là khoảnh khắc được hôn dưới mưa trong khu vườn Thiên Đàng. Lúc đó, họ thực sự sống trong cảm xúc của mình.
Bởi vì đó là người em
Shizuru không phải là một cô gái xinh đẹp và quyến rũ. Dù đã trên 20 tuổi nhưng cô lại có hình dáng nhỏ nhắn như một học sinh cấp 2.
Cô ấy có vóc dáng nhỏ nhắn và mảnh mai.
Cô ấy để mái tóc ngắn và đeo kính tròn gọng kim loại màu nâu sô cô la, mặc chiếc áo smock đơn giản màu lông chuột.
Cô ấy tự tin giơ tay phải lên, ra hiệu cho ô tô đang chạy dừng lại để cô qua đường.
Dù lòng tự trách, dòng xe trên đường vẫn lao vun vút, các tài xế như không để ý đến cô gái trên vỉa hè, vẫn vội vã đi qua như không có gì trong lòng.
Nhìn cô gái liên tục vẫy tay qua đường ở nơi dường như không thể qua được, tôi cảm thấy như cô ấy là một hình mẫu cho những người vụng về.
Chính sự vụng về ấy, đối với tôi, lại là một phẩm chất tuyệt vời.
Mình rất thích cách tác giả sử dụng từ 'nàng' của Makoto khi gọi Shizuru. Đó là một cách gọi thân mật, chiều chuộng và quý trọng. Shizuru giống như một đứa trẻ, cũng như một nàng công chúa ngây thơ trong mắt Makoto. Cô tự ti về hình dáng nhỏ bé của mình. Có lẽ cô ấy còn nghĩ rằng Makoto không thích cô vì cô không xinh đẹp, quyến rũ như Miyuki. Độc giả sẽ thấy Shizuru thường hỏi Makoto liệu sau này cô lớn lên, trở nên hấp dẫn hơn thì cậu ấy sẽ nghĩ sao. Thật đáng tiếc khi trong mắt Makoto, cô chỉ là một cô gái nhỏ bé, có chút lập dị khi luôn mang bánh donut cho bữa trưa, mặc chiếc áo smock lớn.
Khi tiếp xúc và dành thêm thời gian cho nhau, Makoto nhận ra vẻ đẹp đặc biệt của Shizuru, không phải qua vẻ bề ngoại hay khuôn mặt quyến rũ, mà là trong cách ăn uống, cách cuộn tròn người trên ghế khi ngủ. Cậu cũng hiểu ra rằng tình yêu mà Shizuru dành cho cậu đã giúp cô ấy phát triển cơ thể, giống như mẹ cô khi yêu và lấy bố cô. Dần dần, ánh nhìn của Makoto dành cho Miyuki không còn đặc biệt như trước. Cậu vẫn thấy cô đẹp, nhưng không còn là nét đặc biệt mà cậu thường nhớ. Sự tinh tế, kì diệu của Shizuru dường như trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cậu. Tình cảm mà Makoto đáp lại không chỉ vì Shizuru biến mất, khiến cậu hối tiếc những điều tốt đẹp mà cô ấy đã mang lại cho mình, mà còn vì cậu yêu con người của cô ấy. Trong nụ hôn cuối cùng của họ, có lẽ Shizuru nghĩ rằng đó chỉ là một nụ hôn theo yêu cầu của mình nên Makoto mới thực hiện. Nhưng cô không biết rằng, trước đó Makoto đã nhận ra sự thay đổi trong tình cảm. Nếu không, nụ hôn đó sẽ chỉ là sự tiếp xúc của môi, không hơn không kém, không phải là nụ hôn sâu và dài như vậy. Khi kết thúc, câu chuyện tình yêu giữa hai người chỉ còn là những kỷ niệm, qua những bức ảnh của họ.
Tiếc rằng nếu tôi đi nhanh hơn một chút, mọi thứ đã khác biệt.
Khi nụ hôn trong rừng đó xảy ra, tôi đã nghĩ đó là một thông điệp dành cho Shizuru, nhưng đã quá muộn. Đối với tôi, đó là nụ hôn đầu tiên, và tôi tin rằng chúng tôi còn nhiều điều mới mẻ phía trước. Nhưng với Shizuru, đó lại là nụ hôn cuối cùng. Hai chúng tôi suy nghĩ khác nhau, nhưng nụ hôn đó thật kỳ diệu, có thể xem như một điều kì lạ.
Tổng kết:
Tôi đã rơi nước mắt khi đọc đến phần kết cuốn sách. Tôi bị cảm động bởi tình yêu của hai người, đẹp nhưng lại đầy nghẹn ngào. Mặc dù kết thúc buồn đã được dự đoán từ trước theo phong cách của Ichikawa Takuji, nhưng tôi không muốn để câu chuyện kết thúc như vậy. Kết thúc buồn nhưng không quá đau lòng.Tấm Ảnh Tình Yêu Và Một Câu Chuyện Khác
là một tiểu thuyết tình yêu đáng đọc, làm cho con người ta khao khát được sống và yêu, những điều mà đôi khi chúng ta coi nhẹ.Đánh giá chi tiết bởi: Tuyết Ngân - MyBook