“Trong suốt ngày, Bấc ngủ ê thẫn thờ bên bờ ao hoặc lặng lẽ đi lang thang quanh quẩn giữa khu trại. Cái chết, sự mất mát của một sinh linh, Bấc hiểu điều đó, và Bấc biết rằng Giôn Thoóc-tơn đã ra đi. Sự mất mát đó tạo ra một khoảng trống lớn trong lòng nó, giống như cơn đói nhưng không thể đầy đủ, một cảm giác trống trải đau đớn, mãi mãi không được xoa dịu bởi bất kỳ điều gì.” Khi nỗi đau của việc mất đi người thân quá lớn, khi con người không còn ý nghĩa với Bấc, nó đã lắng nghe tiếng gọi từ núi rừng, từ bầy sói hoang dã, từ những người đồng bào.
1. Tác giả Jack London và lời dịch
Jack London, nhà văn, nhà báo và nhà hoạt động xã hội nổi tiếng của Mỹ, tác giả của những tác phẩm nổi tiếng như Tiếng Gọi Của Hoang Dã (The Call of the Wild), Nanh Trắng (White Fang), Tình Yêu Cuộc Sống (Love of Life),… Các tác phẩm của ông thường bênh vực những người nghèo khổ, chỉ trích xã hội tư sản, và thể hiện khao khát cải thiện cuộc sống con người.
Theo lời dịch giả, cuốn sách đã được dịch và xuất bản từ tháng 11 năm 1983, nhưng tựa đề cũ là Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã không thể hiện đúng tinh thần và ngôn từ của tác giả Jack London, do đó lần tái bản này đã được chỉnh sửa lại nội dung và tựa đề truyện theo tinh thần và ngôn từ của tác giả: Tiếng Gọi Của Hoang Dã với mục đích nhân cách hóa thế giới hoang dã. Tác phẩm cũng đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên và ra mắt từ cuối tháng hai năm nay.
1. Cấu Trúc Của Tác Phẩm
Truyện này bao gồm 7 chương, là hành trình dài của chú chó Bấc đi qua những ngày tháng lao động vất vả và bị ngược đãi, sau đó được Giôn Thoóc-tơn chăm sóc, yêu thương. Và khi người chủ cuối cùng mà nó yêu quý qua đời, con người và những khó khăn của cuộc sống không còn giữ được Bấc, nó bắt đầu đi theo tiếng gọi chân chính của tự nhiên.
I. Nhập môn vào thế giới nguyên thủy
II. Luật lệ của tự nhiên
III. Bản ngã cao cả của thú vật nguyên thủy
IV. Những Ai Đạt Được Quyền Lực
V. Gặp Gỡ Khó Khăn Trên Con Đường
VI. Vì Tình Yêu Một Người
2. Từ Hoàng Gia Trở Thành Chú Chó Rỗi
Bấc là một cá thể độc lập, riêng biệt và nổi bật hơn hẳn so với những con khác. Truyện khai mở với hình ảnh một con chó cao sang và rất văn minh. Đó là Bấc, một con lai giữa giống chó Sibir và chó nhà, nên dù thuộc dòng Xanh Béc-na, con này chỉ nặng một trăm bốn mươi cân. Nhưng ngay sau đó, cuộc sống của nó rẽ sang một hướng khác khi bị bắt cóc và bán cho một người chủ cắt cỏ. Nó đã biết sức mạnh của cái dùi cui khi sống với John Thần, nhưng chỉ khi trải qua những đau đớn và bị ngược đãi bởi con người, nó mới hiểu được ý nghĩa thực sự của sức mạnh đó.
Trong tình trạng choáng váng, họng và lưỡi đau nhức, Bấc gắng sức đối phó với những kẻ hành hạ mình. Tuy nhiên, nó liên tục bị đánh gục và thắt nghẹt hơi, cho đến khi chúng cởi ra khỏi cái vòng đồng nặng và gỡ ra khỏi cổ nó. Sau đó, sợi dây thừng bị tháo ra, và Bấc bị ném vào một cái thùng như một chiếc cũi.
Từ lúc đó, nó đã nhanh chóng học được nhiều bài học khi tham gia vào đoàn chó kéo xe đưa thư trên tuyết của Pê-rôn và Phrăng-xoa. Nó không còn kén chọn món ăn, không còn thưởng thức bữa ăn mà không muốn bị cướp mất, thậm chí nhanh chóng kết thúc phần ăn của mình để ăn thịt muối của anh chàng giao thư Pê-rôn - một thói quen mà nó học từ Pai - một kẻ ăn cướp giả dối. Bấc cũng đã hiểu, một chú chó không thể sống sót trong môi trường nguy hiểm và bạo lực mà không thích ứng với điều đó. Nó cũng hiểu rằng sẽ không có sự êm đềm trong lều, khi ngay từ lúc bước vào đã bị đá ra ngoài tuyết giữa đêm.
3. Cuộc Chiến Đẫm Máu và Tình Yêu Lao Động
Đoàn chó kéo xe và con người bị bầy chó Ét-xki-mô đói đến càn quét thức ăn khi họ dựng lều nghỉ. Họ chứng kiến những bộ xương lởm chởm ngập nước và nhìn thấy các con chó kéo xe như những mẩu thịt ngon.
Chiếc dùi cui của anh giáng xuống mạnh mẽ, làm cho thùng thực phẩm đổ lật. Ngay lập tức, hàng chục con chó đói lao vào chiếm đóng bánh mì và thịt lợn muối. Những cú đánh của dùi cui không làm cho chúng khuất phục. Chúng tiếp tục kêu la và rủa rượi dưới những đòn đánh, nhưng vẫn cố gắng bám chặt cho đến khi chúng hết cả mẩu thức ăn cuối cùng.
Dưới sự hướng dẫn và trừng phạt của Xôn-lếch và những con chó kinh nghiệm khác trong bầy, Bấc đã học được nhiều điều và trở nên thành thạo hơn trong việc kéo xe. Nó tự hào về công lao của mình - tự hào về việc lao động trên con đường mòn. Và một cuộc tranh đấu để giành quyền lực đã sắp diễn ra, vì Bấc muốn điều đó.
Tính cách thú vật nguyên thủy, mong muốn chiếm vị trí thống trị, đã tỉnh dậy mạnh mẽ trong Bấc, và dưới những điều kiện khắc nghiệt của cuộc sống trên đường mòn tuyết, tính cách đó ngày càng phát triển, lớn mạnh hơn. Tuy nhiên, điều đó xảy ra một cách âm thầm.
Nó thông minh và thận trọng, từng bước phân chia và làm suy yếu sự đoàn kết của đàn chó dưới sự lãnh đạo của Xpít, đến mức Xpít cũng không nhận ra Bấc là một đối thủ đáng gờm. Sau đó, nó tuyên chiến với Xpít, khiến Xpít biến mất và chiến thắng trong cuộc đấu.
Sau khi loại bỏ kẻ đứng đầu, Bấc đã thay thế Xpít và thiết lập lại trật tự cho đàn chó. Nó sử dụng thân hình lớn của mình để đè ép con Giô hoặc đuổi chúng ra ngoài. Khí thế của đàn chó đã được cải thiện dưới sự lãnh đạo của Bấc, mọi con chó như một, họ kéo xe cùng một nhịp. Nó còn dạy những con mới để làm quen với công việc. Và vậy, cả đàn chó cùng nhau chạy hàng chục dặm mỗi ngày và làm việc vất vả.
Sau những ngày chạy một ngàn tám trăm dặm chỉ được nghỉ năm ngày, cả đàn chó trở nên yếu đuối và cáu kỉnh hơn, đặc biệt là con Đê-vơ. Nó không còn sức để tiếp tục, nhưng niềm tự hào về việc lao động trên con đường mòn, và việc chết trong vòng cổ nó to hơn bao giờ hết, khiến nó thậm chí cắn đứt dây kéo khi Xôn-lếch thay thế vị trí của nó. Nhưng cuối cùng, nó nằm lại, hổn hển thở hổn hển, nhìn đàn chó tiếp tục hành trình.
4. Bị hành hạ bởi những người chủ ngu ngốc, Bấc đã được cứu vớt
Sau một chặng đường dài mỏi mệt và không được nghỉ ngơi đầy đủ, bầy chó dường như đã kiệt sức. Tiền trao qua tiền lại, chúng bị bán cho một gia đình ba người, Han và hai vợ chồng Sác và Méc-xê-đet. Hai người đàn ông không biết tính toán, lãng phí sức lực cùng với một phụ nữ yếu đuối khiến bầy chó càng thêm tệ hại. Họ xếp đồ đạc lộn xộn và bừa bãi, sau đó mua thêm sáu con chó nữa để làm việc. Họ mất nửa đêm để dựng lều và nửa buổi sáng để phá trại và đóng đồ lên xe. Sức lực của chó đã giảm sút, và với mười bốn con, những con cũ đi cùng Bấc đã quá mệt mỏi và không còn tin tưởng chủ nhân, những con mới thì hoảng sợ và rụt rè, chúng không có động lực gì. Kết quả là thức ăn cho chó đã giảm một nửa chỉ sau một phần tư chặng đường. Họ luôn cãi nhau, thường là vì cô Méc-xê-đet, sau đó cô ta lại nịnh nọt hết bên này đến bên kia. Mọi thứ trở nên phức tạp hơn cho đến khi họ gặp Giôn Thoóc-tơn ở trại của ông, mặc dù anh ta cảnh báo đoàn người và chó không nên tiếp tục vì đoạn đường trước đã sụt lún, nhưng Han không nghe và tiếp tục đi. Bấc quá mệt mỏi để đứng dậy và thậm chí không động cũng không kêu cứu khi bị đánh. Cuối cùng, Giôn Thoóc-tơn cứu Bấc khỏi nhóm người ngu ngốc, khi họ tiếp tục hành trình và biến mất.
Giôn Thoóc-tơn và Bấc nhìn nhau.
- Thương lắm! Thằng con quỷ này! – Giôn Thoóc-tơn nói và Bấc liếm tay anh.
Từ đó, Bấc ở lại với người chủ lý tưởng này cùng với Xkít và Ních – những con chó của Giôn Thoóc-tơn. Giôn Thoóc-tơn chăm sóc và yêu thương Bấc như một người bạn, một đứa con, ông còn chào đón chúng bằng cử chỉ thân thiện và thường ngồi kể chuyện cho chúng nghe. Tình yêu thương của Bấc đối với ông cũng ngày một lớn dần, nó đã được nghỉ ngơi và hồi phục lại. Sau đó, nó cứu Giôn Thoóc-tơn khỏi nước nguy hiểm nhất. Một lần khác, Giôn Thoóc-tơn cá cược với Mát-thiu-tơn trong quán rượu En-đô-ra-đô rằng Bấc có thể di chuyển và kéo một ngàn pao đi một trăm dặm. Giôn Thoóc-tơn không biết Bấc có thể làm được không, nhưng nhờ tình yêu thương mà anh ta dành cho nó, nó tôn trọng anh và đã cố gắng hết sức. Bấc đã kéo được xe và pao hàng trong một trăm dặm trước sự chứng kiến của cả làng.
5. Tính hoang dã bùng nổ trong Bấc
Bấc đã nhiều lần gào thét như sói trong những đêm lạnh khi kéo xe trên tuyết, đánh dấu sự hiện hữu của bản năng hoang dã bên trong nó. Nó cũng từng theo đuổi tiếng gọi của một con sói trong rừng, mà nó cho là anh em ruột thịt ẩn chứa trong nó, và cùng chúng trở về nơi gọi tới, thậm chí một vài ngày liền không về nhà. Sau đó, Giôn Thoóc-tơn – người đã cứu nó khỏi sự hành hạ và yêu thương nó, đã bị giết, cùng Piti, Xkít, nó cũng tìm thấy xác. Đau lòng thay, nó đã trả thù, tấn công bọn người da đỏ thuộc bộ tộc Y-bét và tiêu diệt hết chúng. Nó nhận ra con người dễ tiêu diệt đến vậy, khi không có dùi cui và răng nanh, con người - loài cao quý nhất - chết quá dễ dàng. Không còn sợ hãi nào với con người có thể kiềm chế nó. Nó rời khỏi góc khuất của mình và hòa mình vào rừng cùng những con sói hoang đãng anh em.
Kết thúc
Tiếng gọi của Hoang Dã là một tác phẩm tuyệt vời, tôn vinh vẻ đẹp của thiên nhiên hoang dã và những cuộc chiến sinh tồn quyết liệt mà tác giả Jack London đã mô tả cặn kẽ trong tác phẩm. Tác giả làm cho người đọc chú ý đến bản năng tiềm ẩn trong mỗi con người dù cho có bị hiện đại hóa như Bấc.
Tác giả: Thùy Dương - MytourBook