Là một bộ phim đáng chú ý của Marvel, Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận mở ra một khởi đầu triển vọng, chỉ để rơi vào tình trạng mất hơi ở cuối phim với nhiều cơ hội bị bỏ lỡ.
Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận diễn ra trong thế giới sau khi Avengers gốc thành công đảo ngược sự kiện của Thanos. Nhân vật chính là Shang-Chi (Simu Liu), hay còn được gọi là Shaun bởi bạn bè. Shang-Chi đến Mỹ khi mới 15 tuổi và hiện đang làm việc như một nhân viên valet tại một khách sạn 5 sao. Anh có một người bạn thân là Katy (Awkwafina), người cũng là đồng nghiệp của anh. Cả hai đang sống cuộc sống bình dị cho đến khi Shang-Chi phải đối mặt với một tên cướp trên chuyến xe buýt và bộc lộ khả năng võ thuật phi thường của mình để bảo vệ Katy. Việc này dẫn đến việc tiết lộ bí mật về nguồn gốc của Shang-Chi. Đồng thời, anh cũng phải ngăn chặn kế hoạch hủy diệt thế giới của cha mình.
Trong số các bộ phim Marvel gần đây, Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận là bộ phim thể hiện rõ nhất triết lý của Marvel trong giai đoạn 4 - tập trung vào việc diễn ra câu chuyện trong một không gian được kiểm soát, tập trung vào nhân vật với sự cường độ cao. Phần cao trào của bộ phim diễn ra trong một không gian khác, trong khi nhân vật phản diện chính Mandarin, do Lương Triều Vỹ thủ vai, cũng trải qua giai đoạn rửa tay gác kiếm để xây dựng gia đình, vì vậy việc không có sự ảnh hưởng nhiều đến mạch truyện chính của MCU từ các sự kiện của Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận cũng là điều dễ hiểu và hợp lý trong ngữ cảnh này. Về tinh thần của giai đoạn 4, Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận mở ra vũ trụ mở rộng của MCU theo cách riêng của nó.
Tuy nhiên, câu hỏi lớn nhất vẫn là liệu Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận có đáng kỳ vọng như chúng ta mong đợi không? Nếu bạn mong đợi một bộ phim Marvel đích thực, với những điểm mạnh và điểm yếu của nó, các phân đoạn hành động hấp dẫn, được trau chuốt và mang nhiều nét văn hóa Á Đông, cùng với một cốt truyện về nguồn gốc anh hùng đơn giản và điển hình, thì đây chính là bộ phim dành cho bạn. Ngược lại, sau nhiều dự án về nguồn gốc anh hùng mà Marvel đã mang đến trong 3 giai đoạn trước, nếu những người xem mong đợi studio này thử nghiệm điều gì đó mạo hiểm hơn hoặc ít nhất là phá vỡ công thức quen thuộc của mình, họ sẽ cảm thấy thất vọng. Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận có thể đã trở thành một bộ phim siêu anh hùng với những ý nghĩa sâu sắc về bản sắc, dân tộc và di sản mà không cần phải ép buộc, nhưng lại chọn con đường an phận làm một bộ phim Marvel.
Như đã nói trước đó, một bộ phim Marvel sẽ có những điểm mạnh và điểm yếu riêng. Shang-Chi và Huyền Thoại Mười Vòng Trận thu hút người xem bằng những pha võ thuật đẹp mắt, mượt mà và lôi cuốn. Đây là bộ phim về siêu anh hùng gốc Á đầu tiên của Marvel, nên các yếu tố văn hóa Á Đông, đặc biệt là Trung Hoa, được thể hiện một cách tôn trọng đến từng chi tiết như cách tháo giày khi vào nhà, các bàn thờ tổ tiên, câu chuyện di sản được truyền thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác và đặc biệt là sự kỳ vọng của cha mẹ châu Á đối với con cái. Phong cách võ thuật cũng được phim mô tả chính xác qua hình ảnh của những người ở Ta-Lo - những người đã và đang hy sinh để bảo vệ thế giới khỏi sự tối tăm.
Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings đã mang lại những điểm tích cực mà đáng để khen ngợi. So với các bộ phim khác dựa trên văn hóa Á Đông, điều này đáng mừng. Nhưng chỉ vậy thôi!
Lương Triều Vỹ, Simu Liu, Meng’er Zhang, Awkwafina và thậm chí là Michelle Yeoh, đều không thể tỏa sáng bên cạnh một huyền thoại như Lương Triều Vỹ. Mỗi khi Lương Triều Vỹ xuất hiện, anh chiếm trọn cảnh quay.
Đây đều là các điểm đáng khen của Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings. So với tính nửa mùa của các phim mượn danh văn hóa Á Đông khác, đây đã là một điều đáng mừng. Nhưng chỉ đến đó thôi!
Triều Vỹ đã thể hiện Wenwu với sự mạnh mẽ của người chinh phục và nỗi đau của người đàn ông mất đi tình yêu lớn nhất trong cuộc đời. Anh không 'hú hét' như Yellow Jacket trong Ant-Man (2015), không nguy hiểm như Ultron, không kỳ quặc như Whiplash trong Iron Man 2. Wenwu không phải là ác nhân, mà chỉ là người thúc đẩy Shang-Chi, là một antagonist rất hấp dẫn. Diễn xuất tài tình của Lương Triều Vỹ qua ánh mắt và cử chỉ khiến Wenwu trở nên phức tạp, đầy nhân tính, đau khổ, nhưng cũng thể hiện sự mạnh mẽ của ông là một chiến binh, một kẻ chinh phạt thực thụ. Wenwu cũng là một người cha thất bại, bất chấp tình thương dành cho gia đình. Đây là một nhân vật phản diện ấn tượng trong MCU.
Marvel đã đối xử với Wenwu như thế nào? Họ đã bỏ rơi ông như một đứa trẻ bị bỏ rơi! Việc Marvel chọn dành thời gian cuối phim cho một phản diện CGI thay vì kết thúc tốt cho tuyến truyện của Wenwu là điều khiến khán giả cảm thấy bực tức, đồng thời làm cho Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings trở nên bình thường hơn.
Trong Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings, có rất nhiều điều để nói, để kể, để diễn giải, nhưng thời gian lại bị giành cho những cảnh hành động đồ sộ, phức tạp mà phải có trong phim Marvel. Chúng ta chứng kiến mối quan hệ gia đình sâu sắc giữa các thành viên trong gia đình võ thuật này. Đó là câu chuyện tình yêu đã làm dịu lòng một người đàn ông không bao giờ biết đủ, cho đến khi mất đi tình yêu ấy. Đó là câu chuyện của một gia đình tan vỡ, về người cha quá kỳ vọng vào đứa con trai và hầu như bỏ rơi người con gái, về kỳ vọng về vận mệnh vĩ đại mà người cha đặt lên vai con cái (không chỉ áp dụng cho Shang-Chi), dù với tất cả những ý tốt, đã vô tình đẩy chúng khỏi cuộc đời và ngày càng đào sâu sự trống trải và cô đơn của chính ông – điều đã đẩy chiến binh dày dặn sương gió như Wenwu vào cám dỗ của bóng tối.
Chúng ta thấy những đứa con 'nổi loạn' dưới sự kiểm soát của cha mẹ gốc Á, thể hiện sự mâu thuẫn giữa 2 thế hệ trong gia đình Á Đông. Những đứa con như Shang-Chi, Katy đều cảm thấy mệt mỏi và quá mức trước những kỳ vọng của cha mẹ. Liệu cha mẹ có sai khi mong muốn con cái trở nên lớn lao hơn sự bình thường của cuộc sống, để đạt được thành công và vinh quang? Câu hỏi này chạm đến khía cạnh làm con trong gia đình và mâu thuẫn giữa chủ nghĩa cá nhân và nghĩa vụ - điều luôn tồn tại không chỉ trong gia đình nhập cư gốc Á. Đối với cha mẹ, hạnh phúc của con cái không phải lúc nào cũng dễ hiểu.
Mặt khác, bộ phim đề cập đến vấn đề di sản và bản sắc dân tộc của những đứa con này. Chỉ thông qua việc đặt một câu hỏi đơn giản, Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings đã phản ánh sự thiếu hiểu biết về văn hóa của phương Tây và mất mát liên kết với truyền thống của những người sinh ra trên đất nước mà cha mẹ họ đã di cư đến.
Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings mở ra nhiều tuyến truyện sâu sắc về drama gia đình, đồng thời nhấn mạnh các vấn đề văn hóa Đông Á một cách sâu sắc hơn, không chỉ qua những chi tiết nhỏ nhặt - điều mà Marvel đã tạo ra cho Black Panther trước đây. Khi Shang-Chi, Xialing và Wenwu đứng chung một khung cảnh, đó là lúc bộ phim truyền tải ý nghĩa là một câu chuyện gốc của Shang-Chi. Chúng ta thấy yếu tố định hình nhân vật này - gia đình, một gia đình đang gặp vấn đề cần sự hàn gắn thông qua việc Wenwu nhận ra lỗi lầm của mình, điều không thể xảy ra nếu không có sự xuất hiện của một phản diện CGI không nói lời nào, và di sản của thế hệ trước - một phần có trọng lượng trong lịch sử của nhân vật, nhưng lại không được khai thác sâu sắc và chỉ được gợi ý qua những biểu cảm ngoài khung hình.
Bằng cách bỏ bê Wenwu, trọng tâm của bộ phim đã dịch chuyển từ mạch drama gia đình tiềm ẩn sang những trận chiến CGI cũ kỹ không hấp dẫn, thậm chí là tầm thường (Marvel nổi tiếng với việc sáng tạo trong kỹ xảo, nhưng câu chuyện của Shang-Chi đã chỉ ra rằng điều này không luôn đúng). Điều này là không cần thiết, làm pha loãng cốt truyện và tạo ra cảm giác thất vọng.
Nhìn chung, Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings không quá tồi. Nó đã đáp ứng được mục tiêu lớn hơn của MCU. Tuy nhiên, nó không để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả, câu chuyện dần trở nên nhạt nhẽo và không có liên quan gì đến huyền thoại vòng đó, trừ những phân đoạn liên quan đến Lương Triều Vỹ, sự lãng phí tiềm năng nhân vật, sâu sắc của cốt truyện và dấu ấn riêng của bộ phim.
Shang-Chi and the Legend of the Ten Rings chỉ đem lại một chút ít, và không khai thác sâu bất cứ điều gì. Có lẽ nếu không có yếu tố võ thuật và Lương Triều Vỹ, bộ phim sẽ trở nên nhàm chán không kém Black Widow – phim cũng gặp khó khăn với công thức MCU. Shang-Chi cũng không được xây dựng một cách ấn tượng đủ để khiến khán giả quan tâm hơn về anh hơn là chỉ là một phần tiếp theo của MCU giai đoạn 4.