The Northman không chọn lọc khán giả và cũng không gây trở ngại cho khán giả hiểu được bộ phim.
Sau The Witch và The Lighthouse, Robert Eggers một lần nữa khiến khán giả trầm trồ và mê hoặc với The Northman.
Dựa trên một câu chuyện dân gian được truyền miệng trong văn hóa Bắc Âu, The Northman kể về hoàng tử Amleth (Alexander Skarsgard). Cha của anh vừa trở về từ một cuộc chinh phạt, mang về vinh quang, giàu có và nô lệ. Nhưng sau đó, chú ruột của anh nổi dậy, giết cha anh và bắt cóc mẹ của Amleth. Trong cơn hỗn loạn, Amleth chứng kiến cha mình chết dưới tay chú. Sau khi thoát khỏi cuộc biến động, Amleth thề sẽ trả thù cho cha và cứu mẹ. Hai thập kỷ sau, hoàng tử trẻ trở thành một chiến binh Viking mạnh mẽ, quyết tâm thực hiện lời hứa. Tuy nhiên, việc tranh đấu cho quyền lực không dễ dàng như anh tưởng.
Khác với 2 dự án trước đó, The Northman không phải là một câu chuyện kinh dị hoặc tâm lý siêu nhiên, nhưng nó vẫn là một câu chuyện về hành trình của nhân vật chính và sự chuyển biến tâm lý được nhấn mạnh một cách chi tiết, như là biên kịch đang theo dõi từng bước đi trong cuộc đời của mình. Điều này có thể coi là một điểm chung trong các dự án của Eggers cho đến nay.
The Northman lấy cảm hứng từ một truyền thuyết Viking và bộ phim đã tôn trọng nguồn gốc này. Phần cảnh quay, âm nhạc và trang phục rõ ràng được lấy từ văn hóa nổi tiếng này. Nhưng không giống như các bộ phim cùng thể loại, bản sắc Viking trong The Northman còn rất sâu sắc. Đánh giá của Eggers nhằm tái hiện tinh thần của người Viking - điều đã được biến tấu trên màn ảnh với The Northman một cách hoàn toàn chính xác.
Giống như việc bóc lớp vỏ bóng bẩy của góc nhìn hiện đại, Viking trong bộ phim này quay lại với sự bạo lực cổ điển, trở lại với nền văn hóa nuôi dưỡng những giá trị truyền thống về nam tính, tinh thần chiến binh và danh dự, những giá trị mà ngày nay được xem là cực đoan và có hại. Ngay cả ngôn ngữ sử dụng trong phim cũng là ngôn ngữ cổ của Bắc Âu kết hợp với tiếng Slavic cổ và tiếng Anh hiện đại. Điều này đồng nghĩa với việc chúng ta cảm thấy lạ lẫm trong cách mà Eggers miêu tả một văn hóa đã qua xa xưa này, lạ lẫm nhưng rất ấn tượng. Với những người yêu thích văn hóa Viking, The Northman không chỉ ấn tượng mà còn sống động đến từng hơi thở (từ cấu trúc xã hội, nghi thức truyền thống đến tín ngưỡng).
Nhưng The Northman không phải là một bài học lịch sử. Đó là một bài học đầy cảm hứng và trên hết là một tác phẩm điện ảnh. Do đó, mọi cảnh trong phim phải có tính kịch tính. Về điều này, phim đã thành công.
The Northman có một tinh thần thơ mộng, không chỉ trong ngôn ngữ, lời thoại hay bối cảnh, mà còn ở tổng thể. Mặc dù mang đậm dấu ấn Bắc Âu, nhưng cốt truyện lại gợi nhớ đến sự sâu lắng của Shakespeare. Có thể do chúng ta đã trải qua những mối quan hệ phức tạp của Shakespeare trước khi xem The Northman, sự kinh điển của các mối thù hằn trong hoàng tộc không thể phủ nhận. Lịch sử mà danh hào người Anh chắc chắn khác biệt so với thời của Amleth (có thể) đã sống, nhưng bộ mặt của sự thù hận và bạo lực thì không. Có lẽ vì những yếu tố này, chất kịch của The Northman lại mang dáng dấp của Hamlet đến như vậy. Và trong cảnh hoang dã, trong các khung hình ghi lại mối thù hằn không ngừng, câu chuyện ở The Northman đã trôi chảy, êm đềm như một bài ca ru với thông điệp trái ngược với sự nghiệt ngã của nó.
Đây là lần đầu tiên mà tác giả chứng kiến một câu chuyện vẫn kết thúc mở nhưng đầy hy vọng, ít nhất là theo tiêu chuẩn của Robert Eggers. Hành trình của nhân vật luôn là điểm tập trung không kém phần quan trọng so với bối cảnh mà đạo diễn kiêm biên kịch này đặt ra. Và kết quả là chúng ta có thể chiêm ngưỡng sự biến đổi của Alexander Skarsgard từ một Amleth cuồng nộ đến một người hoàn thành nhiệm vụ và nhận thức được chân lý thực sự trong cuộc hành trình của mình.
Đây không chỉ là việc trả thù đơn thuần. The Northman không phải là một truyện anh hùng. Không có anh hùng ở đây, không có cuộc chiến vĩ đại nào tồn tại trong thời đại này, mà nó là một cỗ máy hoạt động dựa trên bạo lực và máu me, một cỗ máy không bao giờ dừng lại.
Vua cha là một chiến binh. Ông đã trải qua nhiều trận đánh và để lại vô số trẻ mồ côi và góa phụ trong cuộc hành trình chinh phục và tích lũy của mình. Ông đã truyền cho con trai những điều tương tự. Amleth cũng để lại vô số trẻ mồ côi và góa phụ trong cuộc hành trình chinh phục và tích lũy của mình. Một ngày kia, chú ruột của anh ta giết chết anh ta. Ngày nay, Amleth kết thúc di sản của chú mình bằng cách giết vợ và hai con trai của anh ta. Đó là một chuỗi không có điểm kết thúc, luôn xoay vòng trong máu và nước mắt. Mặc dù trong tình trạng bế tắc và đau đớn, Amleth đã chọn một con đường khác, từ đó phá vỡ chuỗi vòng oan trái này.
Vì vậy, bắt đầu như một câu chuyện ngụ ngôn, The Northman kết thúc như vậy. Và không có cái kết nào thích hợp hơn để đem lại ánh sáng cho bản nhạc bi kịch tăm tối này. Tuy nhiên, bộ phim cũng có một điểm trừ. So với hai dự án tiêu biểu trong sự nghiệp của mình, The Northman có thể được đánh giá là không có nhiều tình tiết căng thẳng, cũng như độ phức tạp thách thức cho người xem.
Cả The Witch và The Lighthouse đều có những cú twist và biểu tượng đặc biệt làm cho bộ phim trở nên hấp dẫn. Tiếc là The Northman chỉ tập trung vào sự dữ dội và các hình ảnh ẩn dụ. Với phong cách viết tương đối thẳng thắn, phim thực sự dễ đoán. Tuy nhiên, bộ phim này vẫn sử dụng các kỹ thuật và ngôn ngữ điện ảnh xuất sắc. Một điểm mạnh của sự đơn giản này là bộ phim không kén chọn đối tượng khán giả. Ít nhất là điều này làm cho The Northman trở nên khác biệt so với cả The Witch và The Lighthouse.