1. Bi kịch tinh thần của nhà văn Hộ
a. Trước hết, đó là bi kịch của người trí thức có ý thức về cuộc sống, mong muốn tự khẳng định bản thân qua một sự nghiệp mang lại lợi ích cho xã hội và nâng cao giá trị cuộc sống của bản thân. Tuy nhiên, cuối cùng họ lại phải đối mặt với gánh nặng của cuộc sống hàng ngày, sống trong tình trạng vô ích, chán chường trở thành “đời thừa”.
- Hoài bão của Hộ là viết những tác phẩm có giá trị cao nhất trong cùng một thời đại. Hộ quyết tâm thực hiện hoài bão đó bằng tất cả nghị lực và ý chí phi thường của mình. Tuy nhiên, “các lo lắng về vật chất”, “công việc hằng ngày vô ích” đã phá vỡ giấc mơ của anh ấy. Cuối cùng, anh ấy “phải viết các bài báo chỉ để người ta đọc và sau đó quên ngay lập tức”. Thực sự, có gì đau khổ hơn nữa? Bi kịch tinh thần đau đớn của Hộ được thể hiện rõ ở đây.
- Đó là cảm giác đau đớn vô cùng vương vấn và không thể an ủi được, đặc biệt đối với những người trí thức nhận thức sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống, mong muốn sống một cuộc đời ý nghĩa nhưng lại phải trải qua cuộc sống 'đời thừa'.
- Sự mâu thuẫn trong tâm trí của Hộ là không thể bỏ qua, bỏ qua gia đình để theo đuổi sự nghiệp văn chương. Có những lúc anh ấy lên tiếng như một nhà triết học phương Tây về loại 'siêu nhân chủ nghĩa', một loại chủ nghĩa áp đặt. Tuy nhiên, dù đau đớn về cuộc sống không hiệu quả, anh ấy vẫn chọn gia đình, một sự lựa chọn tỏ ra có đạo đức và truyền thống như các tổ tiên. Điều đó chứng tỏ có thể từ bỏ tình yêu ngạo mạn nhưng không thể từ bỏ tình thương.
https://Mytour/doi-thua-nam-cao-e189.html
- Việc hy sinh các ý tưởng nghệ thuật để giữ lấy tình thương thực sự là một hành động hy sinh lớn lao đối với anh ấy.
- Hộ đã trải qua một cảm giác đau đớn cực kỳ vì anh là người giàu lòng nhân ái, nhưng lại gây ra nỗi đau cho người vợ yếu đuối và đáng thương nhất. Điều này đã làm cho anh phạm vào việc vi phạm nguyên tắc sống theo lòng nhân ái của chính mình, như một người đàn ông thiếu phẩm chất.
- Nếu bi kịch đầu tiên không thực hiện được ước mơ văn chương, thì bi kịch thứ hai là do Hộ đã vi phạm nguyên tắc nhân đạo của chính mình.
2. Nghệ thuật trong “Đời thừa”
- Một cách viết tự nhiên, giản dị không mang dấu vết của sự hiện đại, nhưng lại là sự giản dị của một cây bút lão luyện và tài năng.
- Cốt truyện đơn giản, bối cảnh đẹp, nhân vật không có nhiều hành động, nhưng chính những chi tiết quen thuộc trong cuộc sống gia đình hàng ngày lại được Nam Cao sử dụng để nêu lên những vấn đề có ý nghĩa về xã hội, có giá trị về con người sâu sắc.
- Tác phẩm mang đậm dấu ấn của sự thật, đồng thời chứa đựng triết lí sâu xa.
- Trong phân tích văn học, nhân vật Hộ trong “Đời thừa” có thể được xem là một nhân vật mang tính triết học, biểu hiện cho một cấu trúc tư duy, một ý thức. Nhân vật này trải qua nỗi đau kéo dài của bi kịch tinh thần.
3. TỔNG KẾT
- Trong tác phẩm “Đời thừa”, Nam Cao đã trình bày một quan điểm nghệ thuật sâu sắc và tiên tiến thông qua nhân vật Hộ. Quan điểm này phản ánh sự tự do sáng tạo và lòng nhân đạo của một nhà văn.
- Mặc dù văn chương truyền đạt một tinh thần nhân đạo rộng lớn, nhưng vẫn chưa thể vượt qua được hiện thực khắc nghiệt để cứu vớt những mảnh đời bị đè nén. Nhân vật trong tác phẩm của Nam Cao vẫn bị kẹt cứng và bi kịch của họ không thể nào thoát ra được.
- Trong tác phẩm của Nam Cao, ông đã thể hiện một cách chân thực cảm xúc đau khổ và sự bế tắc của những người trí thức nghèo, đồng thời ghi lại cuộc chiến đấu để vươn lên và bảo vệ danh dự của họ giữa những khó khăn đó.