1. Phân tích bài thơ
2. Bình luận
Nhận xét về thông điệp mùa xuân trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu
1. Nhận xét về thông điệp mùa xuân trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu, mẫu số 1:
Xuân Diệu (1916 - 1985) là một trong những nhà thơ vĩ đại của Việt Nam. Ông đã mang lại sự mới mẻ cho thơ ca đương đại với những ý tưởng sáng tạo. Ông được biết đến là người biểu lộ tình yêu và tuổi trẻ qua những bài thơ đầy nhiệt huyết và yêu đời.
Xuân Diệu đã để lại dấu ấn với các tập thơ nổi tiếng như 'Gửi hương cho gió(1945)' và 'Thơ thơ (1938)'. Trong số đó, bài thơ 'Vội vàng' trong tập 'Thơ thơ' là một lời kêu gọi hãy sống cuộc sống với tất cả sự nhiệt huyết, quý trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống, đặc biệt là tuổi trẻ.
Vội vàng là triết lý sống của Xuân Diệu: Sống có ý nghĩa, sống tích cực và sống đầy ý thức.
Từ đầu đã thấy được một thái độ sống rất mạnh mẽ, quyết đoán:
'Tôi muốn dập tắt ánh nắng,
Để màu sắc không phai nhạt;
Tôi muốn giam cầm cơn gió,
Để hương thơm không phai mất.'
Chỉ trong thơ của Xuân Diệu mới có những hành động như 'dập tắt ánh nắng', 'giam cầm cơn gió'. Đó là những hành động do lòng khao khát sống và yêu cuộc sống thúc đẩy. Nhà thơ muốn bắt giữ thời gian cuộc sống cho riêng mình.
Nhận xét về thông điệp mùa xuân của Xuân Diệu qua bài thơ Vội vàng
Xuân Diệu đam mê cuộc sống này vì ông đã phát hiện ra một thiên đường trên trái đất:
'Của ong bướm hồn nhiên tuần trăng mật;
Này đây hoa nở rộ trong đồng;
Này đây lá phiêu lãng trên cành tơ;
Của yến đôi tình si lạc lối.'
Cuộc sống xung quanh chúng ta đẹp biết bao, tại sao chúng ta lại không thưởng thức hết mình. Xuân Diệu nhìn vào mùa xuân với tình yêu và nhiệt huyết mãnh liệt. Mỗi từ 'này đây' là một cảnh vật thiên nhiên rực rỡ hiện ra trước mắt nhà thơ, chưa chạm đến sự yêu thương và sức sống mạnh mẽ. Đối với ông, mọi thứ đều mới mẻ và hấp dẫn, đặc biệt khi có con người hiện diện. Người chỉ thực sự tận hưởng cuộc sống khi còn trẻ, và theo thời gian, họ sẽ già đi. Do đó, Xuân Diệu cảm thấy cần phải sống nhanh chóng, vội vã:
Xuân Diệu nhận ra rằng để thỏa mãn khao khát sống, ông phải đối đầu với sự tuần hoàn của thời gian, thay vì tuân theo quy luật tuần hoàn của tự nhiên như những người tiền bối.
Tâm hồn của nhà thơ không thể được đền đáp, vì vậy ông ta cảm thấy bối rối và buồn phiền:
'Nói gì về việc xuân vẫn đến và đi,
Nếu nó không trở lại, liệu có gặp lại không?
Mặc dù trời đất vẫn tồn tại, nhưng tôi sẽ không mãi mãi,
Vì vậy, tôi hối tiếc cả trời đất;
Mùi của mùa, của năm, tất cả đều tách biệt,
Sông núi vẫn yên bình nhưng đang tiễn biệt...
Con gió êm dịu nói thầm giữa lá xanh,
Có phải là hờn giận vì phải bay đi?
Những con chim rộn ràng bỗng im bặt,
Có phải họ sợ sự phai tàn sắp tới?'
Nhận biết được luật lệ của thời gian, ông cảm thấy khao khát sống một cách mãnh liệt. Xuân Diệu đã nắm chặt cuộc sống và tận hưởng nó mà không lãng phí tuổi trẻ.
'Ta muốn ôm lấy
Cảm giác sự sống mới nở rộ;
Ta muốn đi theo những đám mây và gió,
Ta muốn say mê với những cánh bướm và tình yêu,
Ta muốn nhận lấy trong một nụ hôn dài dài
Đất trời, cây cỏ sáng ngời,
Cho mùi hương lan tỏa, ánh sáng bao phủ,
Để tất cả thật sự sống đầy đủ và tươi mới;
Ôi xuân ơi, ta muốn nhấm nháp từng khoảnh khắc của người!'
Niềm đam mê cuộc sống phồn thực như một cơn sóng cảm xúc. Hình ảnh thơ mới đầy sức sống tràn ngập. Tác giả muốn 'ôm, thưởng thức, say sưa, thu thập' hành động ngày một tăng lên, thể hiện mong muốn của nhà thơ muốn sống một cách nhanh chóng, ý nghĩa và mãnh liệt. Từ việc ôm cho đến thưởng thức đã là cách thể hiện mạnh mẽ hơn rồi. Nhà thơ đã bị cuốn vào sự ngây ngất đến mức không tỉnh táo, nhưng vẫn chưa thỏa mãn, tác giả còn muốn thu thập - thu hút tất cả để tạo thành một thứ hoàn hảo. Và cuối cùng, tiếng kêu mãnh liệt được phát lên:
'Hỡi mùa xuân hồng, ta muốn đắm chìm trong người!'
'Mùa xuân hồng' là mùa xuân rực rỡ với những bông hoa và lá măng tơ đầy màu sắc. 'Xuân hồng' cũng có thể là biểu tượng cho tuổi trẻ và cảm xúc của nó. 'Đắm chìm trong người', nghe có vẻ thô thiển nhưng lại đầy chất thơ. Đó chỉ là cách diễn đạt sự hưởng thụ mạnh mẽ cả về tinh thần lẫn vật chất. Đến với mùa xuân, không chỉ dừng lại ở việc quan sát từ xa, xin hãy bước vào trong vườn xuân để hòa mình vào không khí đầy sức sống, đầy mùi hương. Với tuổi trẻ, cũng như vậy, xin đừng chỉ dừng lại ở việc tự ngắm nhìn mình trong gương mà hãy biến nó thành sức mạnh, thành giá trị thực tế để làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa.
Điều này cũng không chỉ là mong muốn hưởng thụ mà còn là nỗi buồn, là sự hoảng hốt trước sự mất đi của mọi vẻ đẹp 'mùa xuân hồng'. Vì vậy, phải 'đắm chìm' vào đó để bảo vệ, không để nó biến mất và trôi đi. Phải 'đắm chìm' vào đó để giữ chặt thời gian, tuổi trẻ, đừng để nó phai nhạt khi bước vào tuổi già.
Trong hàng loạt những bài thơ của Xuân Diệu, bài thơ Vội vàng nổi bật với tình yêu sôi nổi dành cho cuộc sống tươi đẹp. Xuân Diệu tỏ ra gấp gáp nhận lấy hạnh phúc của mùa xuân, đặt nặng lòng yêu thương và sự hân hoan của con người lên hàng đầu.
Một góc nhìn sâu sắc về thông điệp của mùa xuân qua bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu.
Bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu không chỉ là biểu tượng cho tình yêu sôi nổi mà còn là thông điệp về sự sống và hạnh phúc của mùa xuân.
Với bốn dòng thơ mạnh mẽ ở đầu bài thơ, Xuân Diệu tuyên bố rằng anh muốn ôm trọn mọi hạnh phúc và niềm vui của cuộc sống.
Ta ao ước lạnh lùng tắt bỏ ánh nắng,
Đừng để màu sắc khuất phai xa cùng.
Ta ao ước thảo nối chặt gọn lên,
Hương thơm đừng bay đi, không mất dần.
Tắt đi ánh nắng, níu giữ gió là những mong ước phi thường của con người, nhưng lại thấm đẫm lòng nhà thơ. Họ khát khao sự sống, muốn trải nghiệm mọi thứ đẹp đẽ trong cuộc đời và gìn giữ những hương thơm, những màu sắc của cuộc sống.
Tuần tháng mật của ong bướm tỏa sáng nơi đây,
Đồng nội rộn ràng hoa xanh tươi,
Cành tơ non phất phơ lá rụng xao xuyến,
Yến anh hát khúc tình say,
Và ánh sáng rọi bừng hàng mi.
Ong bướm bền bỉ lữ hành đến tuần tháng mật, đem lại ngọt ngào cho mùa xuân. Đồng nội tươi sáng với những bông hoa rực rỡ, cành tơ non rung rinh lá bay, yến anh hát khúc tình si và ánh sáng ban mai như những ánh chớp mi rực rỡ. Những từ ngữ tinh tế, phong phú mà nhà thơ sử dụng khiến cuộc sống hiện lên trước mắt với vẻ đẹp đầy sức sống và màu sắc tươi mới.
Đào sâu vào tinh thần của bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu để lục giải thông điệp ẩn chứa.
Với Xuân Diệu, cuộc sống luôn đem lại niềm vui bất tận, mỗi ngày mới đều là một lời mời gọi của hạnh phúc.
Mỗi buổi sớm, niềm vui vẫn ẩn hiện, luôn đến gõ cửa tâm hồn.
Niềm hạnh phúc tựa như một vị thần, phát tán hạnh phúc cho mọi người. Xuân Diệu đã biến cách cảm nhận cuộc sống, mùa xuân thành một tác phẩm nghệ thuật độc đáo và tinh tế.
Tháng Giêng ngọt ngào như đôi môi gần kề
Xuân Diệu không đặt thiên nhiên làm chuẩn mực về vẻ đẹp khi so sánh với con người như thơ cổ, mà thay vào đó, ông sử dụng con người làm tiêu chuẩn để so sánh với vẻ đẹp của thiên nhiên. Nếu Nguyễn Du mô tả vẻ đẹp của Thuý Vân-Thuý Kiều
'Mây nhường nước, tuyết thua màu da'
Thì Xuân Diệu lại so sánh 'Tháng Giêng ngọt ngào như đôi môi gần kề'. Một so sánh đặc biệt, sâu sắc, tràn đầy tình yêu đời, sự nồng nàn như Xuân Diệu. Ông thấy mùa xuân với tất cả vẻ đẹp sống động của nó giống như đôi môi đỏ mọng của một thiếu nữ sắp kề gần. So sánh này chứa đựng bao cảm xúc sâu thẳm, kết hợp cảm giác khao khát, mong muốn, hào hứng vô cùng tôn thờ mà cũng vô cùng thế tục. Nhà thơ đam mê cuộc sống đến mức mê hoặc, nồng cháy!
Cuộc sống đẹp nhưng dễ dàng phai nhạt, hương sắc tuyệt diệu nhưng chỉ thoáng qua, khiến con người biết bao lần sung sướng. Tuy nhiên, như một bản nhạc cao vút, đột nhiên chấm dứt:
'Tôi sung sướng. Nhưng lại vội vàng một phần.'
Câu thơ bị đứt ngắn, niềm vui không trọn vẹn. Xuân Diệu nhận ra rằng niềm sung sướng chỉ thoáng qua:
'Xuân đã đến, có nghĩa là xuân sẽ qua,
Xuân còn trẻ, có nghĩa là xuân sẽ già'
Trong lòng người, kỷ niệm trở thành hồi ức, xuân qua chẳng còn. Xuân Diệu, nhạy cảm và đam mê cuộc sống, tiếc nuối mùa xuân đang trôi qua. Ông nhận ra rằng thời gian trôi đi nhanh chóng, và những điều quý giá, vẻ đẹp, càng nhanh chóng trở nên hiếm hoi, phai mờ. Mùa xuân trẻ trung sẽ mau chóng già đi, héo úa. Điều này ảnh hưởng lớn đến tâm trạng của Xuân Diệu:
'Khi xuân tàn, tôi cũng tan biến'
Câu thơ tràn đầy nỗi buồn. Nhà thơ nhận ra một sự thật đau lòng: khi mùa xuân qua đi, tuổi trẻ cũng sẽ qua đi. Và khi tuổi trẻ đã qua đi, cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa. Bởi với con người, mùa xuân là quý giá nhất, tuổi trẻ là quý giá nhất. Con người khao khát sự tồn tại vĩnh cửu, nhưng cuộc sống lại luôn tuân theo những quy luật nghiêm ngặt và cay đắng:
'Trái tim tôi rộng lượng, nhưng số phận vẫn hẹp hòi,
Không cho phép tuổi trẻ kéo dài mãi trong dòng người'
Thời gian trôi vô hạn, nhưng đời người hữu hạn. Trong cái hữu hạn ấy, con người trở nên nhỏ bé, mong manh. Mặc dù nhiều người nói rằng xuân đi xuân đến, nhưng với Xuân Diệu, ông không thể tự an ủi, mà càng thêm đau lòng:
'Nói gì về việc xuân tuần hoàn,
Khi tuổi trẻ không quay về lần thứ hai.
Dù trời đất vẫn còn, nhưng tôi sẽ không còn mãi,
Đành phải tiếc nuối cả trời đất.'
Mùa xuân của đất trời quý giá, đẹp đẽ, nhưng chỉ khi con người biết trân trọng và tận hưởng nó. Khi con người không còn trẻ để tận hưởng mùa xuân, thì xuân cũng mất đi ý nghĩa. Do đó, những dòng thơ của Xuân Diệu chuyển sang trở nên buồn bã:
'Hương thơm của tháng ngày phai mà rơi nát,
Khắp nơi, sông núi vẫn lặng lẽ chia tay.
Con gió xinh đẹp rì rào trong chiếc lá xanh,
Liệu có phải do buồn vì phải rời đi không?
Tiếng hót của chim bỗng dứt bỏ giữa không gian,
Liệu có phải vì sợ sự phai tàn sắp đến?'
Mọi thứ trở nên u ám, mất đi hương vị, chỉ còn 'đắng lòng chia ly', chỉ biết 'khóc thầm chia tay', chỉ còn 'buồn bã phải ra đi', chỉ 'lo sợ sắp phai mờ'. Trong thơ Việt Nam, hiếm ai có giọng thơ thanh âm về thời gian, tiếc nuối cuộc sống đắm chìm như thế. Dù gió vẫn thổi, lá vẫn rơi, nhưng phần trên đầy sôi động, phần này lại u uất, đau thương, đầy xót xa. Nhà thơ gào lên với sự tuyệt vọng:
'Không bao giờ! Ôi không bao giờ nữa!'
Nỗi đau đớn trong tim Xuân Diệu sâu sắc, sâu đậm, rất cay đắng, mới khiến ông phải kêu lên như thế. Thời gian trôi đi vô tận, nhưng mùa xuân và tuổi trẻ của con người lại chỉ là phù du. Con người không thể biến cái hữu hạn của cuộc sống thành vô hạn, chỉ còn cách duy nhất, đó là phải sống hết mình, đắm chìm hơn, vội vàng trải nghiệm đến cùng mọi vẻ đẹp, mọi giá trị của cuộc sống, của tuổi trẻ, của mùa xuân. Xuân Diệu thúc giục:
'Hãy đi! Mùa chưa tan chiều
Ta muốn ôm bắt đầu mới
Ta muốn bay cùng mây gió
Ta muốn say cùng bướm bay
Ta muốn đắm mình trong hôn nhân
Non nước, cây cỏ rạng rỡ.'
Những dòng thơ mạnh mẽ, hùng hậu, đẩy mạnh như dòng suối cuồn cuộn, từng đợt sóng xô vào nhau, tranh nhau để truyền đạt cảm xúc sôi động của nhà thơ. Những tiếng 'ta muốn' liên tục như một bản nhạc không ngừng để khẳng định niềm khao khát mãnh liệt muốn trải nghiệm đến cùng cảm giác của Xuân Diệu. Chuỗi từ này thể hiện sự say mê đến mức điên cuồng: muốn ôm - muốn riết - muốn say - muốn thâu - muốn cắn. Xuân Diệu đầy nhiệt huyết đến mức muốn ôm trọn vũ trụ, cả cuộc đời, và mùa xuân vào lòng mình. Đối với Xuân Diệu, sống như vậy mới thực sự là sống, là đạt đến hạnh phúc tối thượng.
'Cho mùi thơm ngát, cho ánh sáng rực rỡ,
Cho sắc màu tràn đầy niềm vui'
Hạnh phúc của sự sống là mùi thơm, ánh sáng, và sắc màu. Tận hưởng cuộc đời chính là có khả năng cảm nhận những điều đó ở mức độ tối đa. Xuân Diệu muốn thưởng thức cuộc sống đến cùng, đắm chìm trong hương thơm, ánh sáng, và sắc màu. Trong cảm hứng cao nhất, Xuân Diệu nhận ra rằng cuộc đời và mùa xuân là những điều quý giá nhất, trọn vẹn như trái đời đỏ rực, chín mọng, thơm ngát, ngọt ngào, để nhà thơ tận hưởng trong niềm khao khát cao cả.
'Hỡi xuân hồng, ta muốn chìm đắm trong em'
Tác giả như muốn ta đắm chìm trong hương vị mùa xuân, cảm nhận từng khoảnh khắc đầy sôi động, ấm áp nhất của cuộc đời, để cuộc sống trở nên ngọt ngào hơn bao giờ hết.
Những dòng thơ ấy là biểu tượng của sự khao khát sống, của tình yêu rực cháy trong lòng đam mê của tác giả.
Bài thơ Vội vàng thể hiện tâm trạng hào hứng của một tâm hồn hướng đến cuộc sống mãnh liệt. Nó cũng là thông điệp về mùa xuân mà tác giả muốn chia sẻ, mời gọi mọi người sống trọn vẹn hạnh phúc, đầy đủ, với quan niệm tích cực và lạc quan.
"""""HẾT""""---
Các bạn đã hoàn thành việc tìm hiểu về 2 bài văn mẫu Bình luận về thông điệp mùa xuân trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu. Để nắm vững hơn về bài thơ này, đừng quên đọc những bài văn mẫu đặc sắc như: Phân tích bài thơ Vội vàng đoạn 1, Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Vội Vàng của Xuân Diệu, Phân tích bài thơ Vội vàng để thấy sự tươi trẻ trong tình yêu, Phân tích 13 câu đầu bài thơ Vội vàng.
Ngoài việc phân tích thông điệp về mùa xuân trong bài thơ Vội Vàng, việc phân tích bài này cũng rất quan trọng. Hãy tham khảo các bài văn mẫu phân tích Vội Vàng để nâng cao kiến thức và kỹ năng viết văn của bạn.