1. Tóm tắt nội dung truyện ngắn 'Chiếc lược ngà'.
Truyện ngắn 'Chiếc lược ngà' kể về câu chuyện cảm động giữa ông Sáu và bé Thu, phản ánh tình cảm cha con sâu sắc. Ông Sáu đi kháng chiến khi bé Thu mới một tuổi và chỉ biết ba qua bức ảnh. Khi ông về thăm nhà sau tám năm, bé Thu không nhận ra ba vì vết sẹo trên mặt ông. Đến khi nhận ra cha, tình cha con bừng dậy trong bé, nhưng ông Sáu lại phải ra đi. Ông dùng thời gian cuối để làm một chiếc lược ngà tặng bé. Sau khi ông hy sinh, anh Ba đã trao lại chiếc lược cho bé Thu, như một biểu tượng không thể phai mờ của tình cha con.
2. Cảm nhận về tình cha con trong truyện ngắn Chiếc lược ngà.
Nguyễn Quang Sáng, sinh năm 1932 tại huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang, tham gia kháng chiến chống Pháp và hoạt động tại chiến trường Nam Bộ. Sau năm 1945, ông ra Bắc và bắt đầu sự nghiệp viết văn. Trong những năm chống Mỹ, ông trở lại Nam Bộ tiếp tục sáng tác. Tác phẩm của ông đa dạng với các thể loại như truyện ngắn 'Con chim vàng', 'Người quê hương', 'Chiếc lược ngà', 'Người đàn bà đức hạnh', 'Vẽ lại bức tranh xưa'... Với văn phong giản dị, gần gũi, Nguyễn Quang Sáng đã thể hiện tấm chân tình của người dân Nam Bộ. Năm 1966, khi đến Đồng Tháp Mười, ông nghe câu chuyện về chiếc lược ngà trắng và từ đó, 'Chiếc lược ngà' được ra đời.
Truyện ngắn xoay quanh tình cha con giữa ông Sáu và bé Thu cùng với chiếc lược ngà mà ông làm tặng cho con gái. Chiếc lược tuy đơn sơ nhưng chứa đựng một ý nghĩa vô giá không thể đo đếm.
Trong kháng chiến, ông Sáu, như nhiều người lính khác, đã tham gia để cứu nước. Ông bắt đầu kháng chiến khi bé Thu còn nhỏ và chưa biết mặt cha. Dù xa quê và đổ máu, ông luôn hướng về gia đình. Sau nhiều năm, ông Sáu trở về thăm nhà, nhưng thời gian ngắn ngủi. Khi về, ông háo hức chờ đợi gặp con gái, nhưng khi xuồng cập bến, ông không kịp vui vì quá hồi hộp. Tình cảm mong chờ của ông được thể hiện qua những hành động và cảm xúc trong những ngày ngắn ngủi ở nhà.
Tuy nhiên, thực tế không như mong đợi. Bé Thu không nhận ra ông Sáu vì vết sẹo trên mặt ông khác với hình ảnh trong ký ức của cô. Bé trở nên lạnh lùng và xa lánh, không muốn gọi ông là ba. Trong ba ngày nghỉ phép, ông Sáu khao khát tình cảm của con nhưng chỉ nhận lại sự xa lánh. Ông càng cố gắng gần gũi, bé càng lẩn tránh, không muốn thể hiện tình cảm.
Nỗi đau này làm ông Sáu dằn vặt suốt ba ngày ở nhà. Dù không rời xa và luôn cố gắng bù đắp tình cảm cho con, ông vẫn không thể làm tan đi sự lạnh lùng của bé Thu. Ông muốn ôm con và thể hiện tình yêu nhưng mọi nỗ lực đều không được đáp lại. Khi mẹ yêu cầu bé gọi ba vào ăn cơm, bé chỉ đáp trổng 'Vô ăn cơm!', thể hiện sự xa lánh và sự thiếu kết nối.
Tình huống trở nên căng thẳng, khiến người đọc hồi hộp theo dõi từng trang truyện, bởi thời gian ông Sáu ở nhà chỉ còn một ngày và bé Thu vẫn không nhận cha. Đây là thử thách lớn để con chấp nhận cha và cha chứng minh tình yêu. Qua tình huống này, tình cha con sâu nặng và cao đẹp được thể hiện rõ nét hơn.
Tình cha con sâu nặng và cao đẹp được làm nổi bật trong bối cảnh chiến tranh. Tình cảm này được thể hiện rõ ràng qua nhân vật ông Sáu, không phải ở khía cạnh anh hùng mà ở tình cảm chân thành và nỗi đau sâu sắc. Sau hơn 7 năm xa cách, cha con chỉ nhận ra nhau qua bức ảnh. Ông Sáu luôn khao khát được gặp con và sống trong tình yêu của con.
Lòng cha nồng nàn bị đối xử lạnh lùng của con từ chối, dù trong hoàn cảnh khó khăn và những lời giảng giải của mẹ. Ông Sáu đau lòng, cố gắng tìm cách trò chuyện và vỗ về con nhưng không thành. Sự giận dữ và hành động đánh con xuất phát từ nỗi đau khi bị con từ chối. Giây phút chia tay trên bến sông, khi bé Thu gọi ông là “ba”, khiến ông bật khóc.
Khi ở chiến khu, ông Sáu thương nhớ con và ân hận vì đã đánh con. Tình yêu thương dồn vào việc làm chiếc lược ngà, món quà hứa tặng con gái. Ông đã cưa từng chiếc răng lược, ngắm nghía trong những đêm nhớ con. Chiếc lược ngà là sản phẩm duy nhất ông tạo ra, chứa đựng tình phụ tử mộc mạc mà sâu sắc.
Chiếc lược ngà là kỷ vật mang tâm hồn, chứa đựng tình thương và nỗi nhớ của ông đối với con gái. Đây là nguồn động viên trong những ngày gian khổ, biểu tượng của tình cảm cha con thiêng liêng, sâu nặng và bất diệt. Khi bị thương nặng, ông dồn sức làm một việc cuối cùng: trao chiếc lược cho ông Ba để gửi tận tay bé Thu, như một di chúc và ước nguyện cuối cùng.
Khi ông Sáu mới trở về, bé Thu không nhận cha: không nghe lời, không gọi “ba”, từ chối miếng trứng cá ông gắp và thậm chí bỏ sang nhà ngoại khi tức giận. Nhưng sự cứng đầu đó lại là biểu hiện của tình cảm phụ tử sâu sắc, vì vết sẹo dài trên má ông không giống như trong ảnh bé đã thấy, khiến bé cảm thấy nghi ngờ.
Khi bà ngoại giải thích rõ ràng, bé Thu mới nhận ra đó là cha mình. Tiếng kêu “Ba…a…a…ba!” của bé chứa đựng toàn bộ tình yêu, nỗi nhớ và sự ân hận. Bé không muốn cha đi nữa, hôn từng phần trên cơ thể cha, từ tóc đến vết sẹo. Khi lớn lên, Thu trở thành một giao liên dũng cảm, tiếp bước cha trong cuộc kháng chiến, thể hiện lý tưởng của cha. Hai cha con thực sự đã trở thành đồng chí trong hành trình quân sự.
Chiếc lược ngà là biểu tượng cao quý của tình cha con giữa ông Sáu và bé Thu, một bài ca cảm động về tình phụ tử thiêng liêng. Tình phụ tử được thể hiện qua nhiều cách khác nhau, không bị chia cắt dù ở hoàn cảnh nào. Đây là nguồn động lực lớn để vượt qua thử thách, là tình cảm thiêng liêng, quý giá và đáng trân trọng.
Tác phẩm có cốt truyện chặt chẽ, với tình huống bất ngờ nhưng tự nhiên. Nguyễn Quang Sáng lựa chọn ngôi kể, cảnh và ngôn ngữ phù hợp, tạo ra một câu chuyện chân thực và tin cậy. Nghệ thuật viết của ông không chỉ đảm bảo tính khách quan mà còn dẫn dắt nội dung theo dòng cảm xúc. Tình cha con vượt qua chiến tranh, gắn bó với tình yêu quê hương và đất nước. Qua nhân vật, ông muốn nhấn mạnh rằng tình người, đặc biệt là tình cha con, sẽ mãi bất diệt, như chiếc lược ngà không bao giờ mất.
Trên đây là đoạn văn thể hiện cảm nhận về tình cha con trong truyện ngắn 'Chiếc lược ngà'.