Yêu Thôi Đừng Sợ! (Hạnh Phúc Cuối Cùng) là một bộ phim hài lãng mạn nhẹ nhàng, đơn giản và cũng hơi nhạt nhẽo, thiếu điểm độc đáo.
Sau cơn sốt với phòng vé từ bộ phim “Mai đẹt-ti-ni”, điện ảnh Thái Lan đã khẳng định được sức ảnh hưởng mạnh mẽ của mình trong dòng phim hài lãng mạn. Nhờ đó, khán giả ngày càng tin tưởng hơn vào các tác phẩm cùng thể loại đến từ xứ chùa vàng. Gần đây nhất là sự xuất hiện của bộ phim mang tên Yêu Thôi Đừng Sợ! (Hạnh Phúc Cuối Cùng) – một tác phẩm hài lãng mạn đặc trưng của điện ảnh Thái Lan hứa hẹn mang lại những phút giây giải trí sảng khoái cho khán giả.
Câu chuyện trong phim tập trung vào Diaw (Peach Pachara) – một biên kịch trẻ đang phải ở bên cạnh người mẹ mắc bệnh nặng. Anh chàng này cũng đang đối mặt với áp lực thời gian để hoàn thành các kịch bản về tình yêu ngọt ngào, lãng mạn. Mặc dù là một người “mắc kẹt” trong công việc viết lách nhưng Diaw lại thiếu kinh nghiệm trong tình yêu và thường xuyên gặp khó khăn, bất lợi ở bên giường bệnh. Điều này thách thức lớn lao với anh. May mắn thay, lúc anh gặp khó khăn nhất, Bua (Minnie Phantira) – một cô gái tràn đầy lạc quan và niềm tin vào cuộc sống, đã xuất hiện. Điều đặc biệt trong kịch bản của Diaw là những câu chuyện thường thất bại và không “kết thúc viên mãn” bởi anh không tin vào hậu quả lúc nào cũng là tốt đẹp.
Tuy nhiên, chính Bua đã đem lại ánh sáng hy vọng cho Diaw, giúp anh có những đánh giá chân thành, tạo nguồn cảm hứng mới mẻ, nhẹ nhàng và đầy niềm tin vào một “kết thúc viên mãn”. Từ đó, các kịch bản đã dần hoàn thiện và trở nên phong phú hơn với tình yêu ngọt ngào, độc đáo và hài hước. Đồng thời, Diaw cũng viết ra câu chuyện tình yêu của cuộc đời mình sau những ngày tháng vượt qua khó khăn và trưởng thành hơn.
Với thời lượng 100 phút, Mình Yêu Nhau Đi! kể liên tục 4 câu chuyện tình yêu ngắn và xen kẽ là câu chuyện thứ 5 của chính Diaw – biên kịch. Cách thức này tạo nên sự tò mò và hào hứng cho khán giả vì mỗi câu chuyện mang đến những nhân vật, tình huống mới lạ, đồng thời đầy bất ngờ.
Như xem 1 bộ phim với 5 câu chuyện khác nhau, giúp tránh cảm giác nhàm chán. Tuy nhiên, việc cố gắng ghép những mảnh chuyện nhỏ có khiến mạch phim bị đứt đoạn, làm gián đoạn trải nghiệm của người xem.
Có thể thấy, Mình Yêu Nhau Đi! tổng hợp nhiều câu chuyện nhỏ để tạo thành một bộ phim to lớn với bối cảnh là tuyển tập kịch bản của chàng trai Diaw. Vì vậy, các tình tiết trong phim đôi khi mang tính chất bay bổng, phi lý, thậm chí có phần vụng về trong xử lý. Nếu nhìn từ góc độ này, có thể hiểu rằng những câu chuyện chỉ là sơ đồ ý tưởng của Diaw và chưa được hoàn thiện. Tuy nhiên, nếu nhìn từ góc độ của bộ phim Mình Yêu Nhau Đi! thì có lẽ sẽ không đáng để đánh giá cao vì chúng khá giống với các bộ phim ngắn trên YouTube.
Để bù đắp cho những điểm yếu đó, yếu tố hài được thêm vào một cách hợp lý, tự nhiên và không quá lố lăng. Điều này giúp tăng tính giải trí, thư giãn cho bộ phim, dù nếu xét kỹ về nội dung có thể sẽ phát hiện ra nhiều điểm trống trải. Âm nhạc trong phim cũng được sử dụng và xử lý một cách tốt, làm cho các cảnh trở nên đầy cảm xúc, sâu sắc và đậm chất tình cảm hơn. Đồng thời, kết hợp với diễn xuất tự nhiên của dàn diễn viên trẻ tài năng đã làm cho khán giả cảm nhận được những cảm xúc đáng yêu, gần gũi và đa dạng sắc thái.
Mình Yêu Nhau Đi! (Happy Ending) là một bộ phim hài lãng mạn nhẹ nhàng, đơn giản nhưng cũng hơi phẳng phiu, thiếu điểm độc đáo. Nếu bạn xem phim với tâm trạng thoải mái, thoáng đãng, có thể sẽ mang lại cho bạn những phút giây vui vẻ, thoải mái. Tuy nhiên, nếu bạn là một khán giả muốn tìm kiếm sự đầu tư sâu sắc hơn vào cốt truyện, thì có lẽ bộ phim này sẽ không đáp ứng được mong đợi của bạn.