Đề bài: Một số người đánh giá cao tác phẩm Đời thừa của Nam Cao là một tuyên ngôn nghệ thuật quan trọng. Hãy làm rõ và chứng minh quan điểm này
Bài làm:
Khi nhắc đến nhà văn Nam Cao, chúng ta nhớ đến chủ nghĩa hiện thực trong văn học Việt Nam giai đoạn 1930 - 1945. Cuộc đời và sự nghiệp của Nam Cao xoay quanh hai đề tài chính: Người nông dân và tầng lớp trí thức nghèo. Những tác phẩm văn chương của ông trong giai đoạn sau cách mạng đã trở thành những tuyên ngôn về nghệ thuật cho giới nghệ sĩ đương thời. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là 'Đời thừa' - một tuyên ngôn nghệ thuật của Nam Cao, đồng thời là sự nhấn mạnh về giá trị của tác phẩm văn học và trách nhiệm của người viết văn.
Tác phẩm 'Đời thừa' không chỉ là một câu chuyện ngắn xuất sắc, mà còn là tác phẩm thể hiện tấn bi kịch tinh thần của lớp người trí thức tiểu tư sản trong xã hội cũ, trước cách mạng tháng Tám. Nói về nỗi lo cơm áo gạo tiền, gánh nặng gia đình và cuộc sống, tác phẩm đưa độc giả đến với bi kịch 'đời thừa' - cuộc sống thừa thãi, không mang lại giá trị cho bản thân, gia đình và xã hội. Nhân vật Hộ không chỉ là người chịu đựng bi kịch trong tác phẩm mà còn là người truyền đạt tư tưởng nhân văn, đánh thức ý thức về sự tàn nhẫn của hiện thực xã hội cũ, thể hiện lòng đồng cảm sâu sắc với những người bất hạnh. Bi kịch trong tác phẩm đánh thức khao khát sống có ý nghĩa và hữu ích, tuyên bố không muốn trở thành người thừa, 'đời thừa'.
Về quan điểm nghệ thuật và cuộc đời, đối với Nam Cao, nghệ thuật phải hòa mình vào cuộc sống, một tác phẩm chỉ có giá trị khi nó 'vượt lên trên tất cả các bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho tất cả loài người'. Nghệ thuật thực sự có ý nghĩa khi nó 'làm cho người gần người hơn', mang đến giá trị nhân đạo sâu sắc. Nam Cao không chấp nhận nghệ thuật xa rời thực tại, mộng tưởng, mà không có cơ sở trong cuộc sống thường ngày. Ông cũng khẳng định rằng nhà văn đích thực phải có tâm huyết với nghề, đảm nhận trách nhiệm với những gì mình viết, và biết xấu hổ khi sáng tác những tác phẩm không đạt đến tiêu chuẩn nghệ thuật. Ông coi nhà văn không có tâm như một kẻ đê tiện, và nhấn mạnh rằng sự sáng tạo và trách nhiệm là chìa khóa của nghệ thuật văn chương.
Văn sĩ Hộ trong 'Đời thừa' không chỉ là một nhà văn đầy tâm huyết, nuôi dưỡng hoài bão sáng tạo tác phẩm có ý nghĩa cho đời. Ông tỏ ra xấu hổ và tiêu cực khi viết ra những tác phẩm cẩu thả, thiếu sâu sắc. Nam Cao cũng nhắc nhở những nhà văn khác về sự nhận thức rõ ràng về nghề văn là lao động sáng tạo. Tính sáng tạo quyết định sự sống còn của nghề văn, và nhà văn cần có tâm huyết, lòng đam mê và trách nhiệm để đối mặt với những thách thức trong sự nghiệp. Sự sáng tạo liên tục, đổi mới và khám phá những con đường mới là quan trọng để nghề văn không bao giờ lạc lõng hay tẻ nhạt.
Nhìn nhận, quan điểm nghệ thuật và sự sáng tạo trong nghệ thuật của Nam Cao đều đặc sắc và phản ánh chính xác xu hướng của mọi thời đại. Những quan điểm mà ông diễn đạt trong tác phẩm 'Đời thừa' không chỉ là một tuyên ngôn nghệ thuật, mà còn là bức tranh chân thực về cuộc sống. Việc sử dụng ngôn ngữ theo những quan điểm chính xác này đã giúp ông để lại những tác phẩm văn học có giá trị, đậm tính nhân đạo trong lịch sử văn hóa đất nước.