Bài thơ Ông Đồ của Vũ Đình Liên đã tạo ra những dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc, hãy phân tích giá trị biểu cảm của hai câu thơ sau: 'Giấy đỏ buồn không thắm. Mực đọng trong nghiên sầu'
Dòng thơ trong bài Ông Đồ của Vũ Đình Liên đầy ẩn ý, hãy tìm hiểu sâu hơn về giá trị biểu cảm của câu thơ 'Giấy đỏ buồn không thắm. Mực đọng trong nghiên sầu' để hiểu rõ hơn về thông điệp của tác giả.
1. Đánh giá giá trị biểu cảm của hai câu thơ dưới đây trong bài thơ ông đồ của Vũ Đình Liên: Giấy đỏ buồn không thắm. Mực đọng trong nghiên sầu, phiên bản số 1:
'Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu'.
'Giấy đỏ' ở đây là biểu tượng cho cuộc sống đầy những nỗi buồn, những điều không trọn vẹn. Thấy được một cách rõ ràng, 'giấy đỏ buồn không thắm' chính là tình cảm sầu bi của con người. Còn 'mực đọng trong nghiên sầu' thể hiện sự chất chứa của lòng người, những cảm xúc u sầu mà chẳng thể lên tiếng.
2. Đánh giá giá trị biểu cảm của hai câu thơ dưới đây trong bài thơ ông đồ của Vũ Đình Liên: Giấy đỏ buồn không thắm. Mực đọng trong nghiên sầu, phiên bản số 2:
Thơ là hình ảnh, là dấu ấn của tâm hồn... Từ những chi tiết cụ thể, nó mở ra một không gian vô hình bao la... Từ một điểm nhỏ bé, nó lan tỏa ra một thế giới đầy màu sắc và thời gian, nơi mà nhịp sống vẫn luôn nhấp nhô theo nhịp tim của một tấm lòng truyền đi thông điệp (Nguyễn Tuân)
Hãy đến với hai câu thơ này:
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu...
Trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên, độc giả sẽ cảm nhận được sự đau lòng mãi mãi từ một tấm lòng truyền đi thông điệp.
Ông đồ, biểu tượng của thời gian đau thương và tiếc nuối. Toàn bộ bài thơ vẽ nên hình ảnh ông đồ, như một họa sĩ vẽ trong bức tranh về mùa xuân rực rỡ, về nhịp sống phồn thịnh của người Hoa, nhưng ở câu thơ thứ ba, ông đồ hiện lên như một hình ảnh đau buồn:
Nhưng qua mỗi năm, vẫn cứ trống trơn
Người viết thuê giờ đã đi đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu...
Vẫn là khung cảnh mùa xuân, nhưng nhìn vào ta thấy cô đơn:
Nhưng qua mỗi năm, cảnh vắng người viết càng trở nên rõ ràng
Người thuê viết nay đã ra đi ...
Hai câu thơ dưới đây gợi lên nhiều suy tư:
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu...
Âm điệu như tan vỡ, khuất lấp nỗi đau. Chữ sầu như hòn đá nặng trĩu, đè nát lòng người. Trước cuộc chiến đô thị của xã hội Việt Nam dưới bóng dáng thực dân phong kiến, chữ Nho không còn được ưa chuộng, trong thời kỳ đó ông đồ trở nên cô đơn, đáng thương: Không có ai viết chữ Nho. Thiếu người thuê viết, tức là thiếu người yêu thích văn chương, chữ nghĩa, giấy mực của ông đồ trở nên u buồn, giấy buồn mực sầu.
Giấy, mực là biểu tượng quen thuộc của nhà văn xưa, giấy đỏ, là nơi sinh ra nét chữ đẹp mắt, cùng với cây bút và bàn tay tài hoa của người viết, tạo ra nghệ thuật thư pháp, một vẻ đẹp văn hóa đã tồn tại từ lâu.
Tuy vậy, Giấy đỏ buồn không thắm, Mực đọng trong nghiên sầu. Buồn, là cảm xúc bất hạnh của con người, nhưng trong bài thơ này, Vũ Đình Liên đã làm cho giấy mực cũng chứa đựng nỗi buồn sầu của con người bằng cách nhân hóa chúng.
Do không ai viết nữa, những tờ giấy đỏ trơ ra không được quan tâm nên chúng ủ ẻo, màu đỏ của chúng trở thành nhạt nhòa không thể nổi bật. Từng có sắc đỏ rực rỡ làm phấn khích lòng người trong thơ, nhưng sắc đỏ ấy giờ đã phai nhạt, mất đi vẻ đẹp. Giấy mang trong mình nỗi buồn nặng nề của con người.
Mực cũng vậy, không được bút lông chạm vào, nên mực im lặng, nỗi buồn không thể diễn tả, chỉ đọng lại như những giọt lệ khôn nguôi.
Nỗi buồn từ tâm hồn con người đã thấm vào những vật vô tri. Sự kết hợp giữa chữ 'đọng' và 'mực' cùng với từ cuối câu khiến cho câu thơ trở nên nặng nề, nỗi buồn chồng chất, dày thêm.
Với hình ảnh đầy cảm xúc và cách sắp xếp từ tài tình, hai câu thơ trở nên như tiếng thở dài của nhà thơ, truyền tải từ lòng trắc ẩn và tình cảm quê hương.
Đây có thể xem như là hai câu thơ tả cảnh tình yêu đỉnh cao của Vũ Đình Liên. Thơ muốn khiến người đọc phải rơi lệ, mình phải chảy nước mắt. Có lẽ đây chính là tiếng khóc của Vũ Đình Liên về một thời đã qua chỉ còn lại những kỷ niệm đẹp.
""""---KẾT THÚC"""""
Ngoài việc phân tích giá trị biểu cảm của hai câu thơ sau trong bài thơ ông đồ của Vũ Đình Liên: Giấy đỏ buồn không thắm. Mực đọng trong nghiên sầu, bạn có thể tìm hiểu thêm nội dung phân tích và bình luận về bài thơ Ông đồ để nâng cao khả năng viết văn của mình.