Đề bài
Nhìn nhận vẻ đẹp của dòng sông Hương trong bài viết 'Ai đã đặt tên cho dòng sông?'
Lời giải chi tiết
- Cố đô xưa nằm bên bờ dòng sông Hương, con sông mà cho đến nay vẫn là một ẩn số. Cái tên không phản ánh màu sắc nước (như sông Hồng) mà lại phản chiếu sự tinh tế từ hương vị của nó. Dòng sông dải lụa, trôi êm đềm trong bình yên, được thức tỉnh bởi bài bút tài của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường.
- Sông được ví như một cô gái Di-gan yêu tự do, phóng khoáng trong trắng... sống hết mình vì những nguyên tắc cao đẹp. Khác biệt với sông Đà, sông Hương hướng về nữ tính, dù nằm giữa đại ngàn rừng già, dòng không ít lần thác loạn.
- Sông Hương là linh hồn của thành phố Huế, mảnh đất có lịch sử văn hóa hàng nghìn năm, một trong những nơi sinh ra văn hóa quý báu của dân tộc. Tính cách của sông Hương tạo ra dáng vẻ riêng cho đất kinh thành.
- Là một trong số ít những con sông duy nhất thuộc về một thành phố, sông Hương đóng góp quan trọng trong việc tạo nên bức tranh đặc biệt của đất kinh kỳ. Điều đầu tiên thu hút là mùi hương của nó. Theo truyền thuyết, nhờ mùi thơm giữ lại trong nước khi chảy qua những rừng dương xỉ thơm ngào ngạt ở thượng nguồn, sông Hương mang đến mọi người một chút hương vị của núi tinh khiết xa xôi.
- Sông Hương xinh đẹp bởi đã đi qua nhiều vùng đất có phong cảnh đẹp. Những ngọn đồi cao (Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo) ven sông là những điểm để chiêm ngưỡng vẻ đẹp huyền diệu của dòng sông. Những thành quách, đền lăng tẩm, chùa chiền,... là những dấu ấn của con người để tăng thêm vẻ đẹp đặc biệt cho dòng sông yêu quý, và tiếng hát trên sông trong làn sương mù lãng đãng càng làm cho khung cảnh kinh thành trở nên huyền bí hơn.
- Có sự hòa mình, giao thoa kỳ diệu giữa con người và thiên nhiên ven dòng sông Hương. Sông không chỉ mang lại vẻ đẹp mà còn là nguồn cảm hứng không ngừng trong lòng nghệ sĩ. Những kiến trúc cổ xưa một phần lấy cảm hứng từ vẻ đẹp uyển chuyển của dòng sông. Những giai điệu hò reo trên dòng nước, những chiếc thuyền lướt trên sóng sông, bao gồm cả chiếc thuyền đưa ánh trăng trong thơ của Hàn Mặc Tử hay dòng sông buồn bã trong thơ Thu Bồn, cũng là nguồn cảm hứng không ngừng từ vẻ đẹp của dòng sông đó.
- Con sông liên kết với những chiến công vĩ đại của dân tộc trong cuộc hành trình khai phá, xây dựng và bảo vệ đất nước. Như một chiếc cầu nối nối hai bờ đất nước, mọi trọng trách của mọi sự kiện trọng đại đều nèn mình trên đôi vai của thành phố Huế, của dòng sông Hương. Từ thời vua Hùng đến thời Trịnh Nguyễn chia cắt, từ cuộc đấu tranh giành độc lập tháng Tám năm 1945 cho đến khi vua Bảo Đại thoái vị... sông Hương chứng kiến mọi diễn biến lớn nhỏ trong lịch sử dân tộc.
- Vẻ đẹp của sông Hương còn là vẻ đẹp của chính nó. Với làn nước trong xanh vô tận, sự yên bình khi lặng lẽ trôi qua thành phố với những cây cầu bắc qua Bạch Hổ, Tràng Tiền ấm áp... làm say đắm lòng người đi du lịch.
- Trên hành trình tìm về biển lớn, dòng sông đã thay đổi hướng nhiều lần, mỗi lần đều có những lý do riêng và mỗi lần như vậy, dường như sông tiết lộ nỗi lo lắng, khi tiếp tục cuộc hành trình của mình. Nhịp điệu của sông Hương là một bản nhạc chậm rãi: Bước chân của sông trong những khoảnh khắc huyền bí ngân vang của âm nhạc 'Sông Hương như một nữ tài tử đàn vào đêm tối'.
Trôi chảy, trôi chảy và vẫn như vậy. Cuộc sống thay đổi. Thời gian trôi đi. Cảnh vật thay đổi... nhưng bóng dáng kỳ diệu của cô gái sông Hương vẫn hiện hữu. Sự sống mãi mãi của dòng Hương vẫn là niềm kiêu hãnh bất tận. Có chút tiếc nuối thoáng qua, nhưng sự sống vẫn lưu luyến trên bờ bãi phiêu dạt. Hành trình của dòng sông là hành trình của con người. Sự sống của nó là sự sống của một tâm hồn, một dân tộc yêu quý, khao khát được yêu thương.