Trên trang blogradio.vn, Bảo thấy gia đình mình rất giống với một bài hát mà Bảo thường nghe, đó là “Ở hai đầu nỗi nhớ”. Nhưng Bảo muốn thêm rằng gia đình Bảo có đến ba đầu nỗi nhớ. Vì mẹ luôn bận rộn với công việc trong bệnh viện, còn ba thì ở xa nơi khơi xa, chỉ có mình Bảo ở nhà và thường ngồi ăn một mình.
Bảo nhìn vào đồng hồ trên tường, đã quá bảy giờ tối rồi mà mẹ vẫn chưa về. Bảo đã quen với việc này, nghĩ rằng có lẽ hôm nay mẹ lại phải ở lại viện. Bảo nghĩ đến bữa cơm cho mẹ, sẽ hâm nóng để mẹ ăn ngon và ít mệt hơn khi về nhà.
Năm nay Bảo đã là học sinh lớp mười, chỉ còn hai năm nữa là em sẽ vào đại học. Ước mơ của Bảo là trở thành luật sư. Ba mẹ luôn ủng hộ và khích lệ Bảo. Em luôn cố gắng học tập chăm chỉ và đạt thành tích tốt. Bảo cũng đã hai lần đoạt giải nhất trong kỳ thi học sinh giỏi về tiếng Anh.
Bảo là con trai một, từ nhỏ đã thấm nhuần hoàn cảnh gia đình: ba đi làm ở xa và mẹ là bác sĩ. Cả ba và mẹ đều luôn bận rộn với công việc của mình. Bảo luôn cố gắng giúp đỡ mẹ trong việc nhà và học tập chăm chỉ, biết yêu thương và quan tâm đến gia đình.
Bảo tự hào về ba mẹ. Mỗi khi ba về nhà, anh luôn dành thời gian để cùng em học và chơi. Bảo thích nhất là khi được ba dẫn đi chơi công viên và thả diều. Em cũng thích những quyển sách mà ba mua cho em. Bảo biết rằng phải thay ba giúp đỡ mẹ và trở thành người đàn ông trong gia đình.
“Ở ba nơi kỷ niệm, tình yêu và lòng thương sâu đậm hơn, ở ba nơi kỷ niệm, tình đoàn kết hiền hậu hơn.”