blogradio.vn - Khi nhìn thấy mưa và cảm thấy buồn không lý do, không rõ nguyên nhân. Lúc ấy, ta hiểu rằng mình đang trưởng thành từng bước. Nghĩa là ta không còn là một đứa trẻ nữa.
Một buổi chiều yên bình và tĩnh lặng. Bên ngoài kia, trời đang phủ kín những đám mây đen mù và phát ra những tiếng sấm êm đềm. Có lẽ muốn mưa nhưng vẫn có cái gì đó khiến mây phải suy nghĩ... Chờ đợi điều gì đó mà lo lắng đến như vậy!
Nhìn qua cửa sổ là ta. Ta đang ngồi trên một chiếc bàn nhỏ, như thể đang suy nghĩ sâu xa. Nhưng thực ra, ta chỉ đang chờ đợi cơn mưa thôi!
Đã lâu lắm rồi cuộc sống của ta không có mưa. Ta không biết mình đã bắt đầu xa lìa mưa từ khi nào? Những cơn mưa lớn, những cơn mưa nhỏ nhưng vẫn cứ lướt qua... Mỗi khi mưa là lại để lại trong ta một tâm hồn đẹp đẽ!
Mưa khiến ta nhớ về những kỷ niệm xưa, những tháng ngày tuổi thơ của ta. Tiếng sấm vang vọng, ta được ôm vào lòng mẹ. Thật ấm áp! Dưới mái hiên, những hạt mưa rơi lả tả. Hình ảnh ấy thật là đẹp đẽ.
Nhớ những ngày thơ ấu, em đi chậm chạp trên con đường quê, vì mưa làm con đường ướt nhẹp. Người đi cùng em là người cha tận tụy, tràn đầy tình thương. Em trượt chân rơi vào vũng bùn. Cha nâng em lên. Bên lề đường là một cái ao nhỏ. Nước trong xanh. Chiếc xe đạp sau một hành trình đi bộ cùng hai cha con, bây giờ đứng yên gần vũng bùn. Cha em cố gắng lau sạch bùn trên bộ đồ của con gái. Kỷ niệm ấy em chưa bao giờ quên.
Em lớn hơn một chút nữa..
Em vui vẻ chơi cùng những cơn mưa. Em giúp mẹ hứng nước mưa và đồng thời em cũng đùa giỡn với mưa. Em chạm tay nhẹ nhàng, làm vỡ những bong bóng mưa mảnh. Có khi em ngồi đó nhìn những bong bóng mưa, một cách tâm trạng. Có khi chỉ đứng đó nhìn mưa và suy nghĩ về điều gì xa xôi...
Khi những cơn mưa bắt đầu, khiến mọi người hồi hộp, hơi vội vã kèm theo chút lo sợ... vì những tiếng sấm rền vang, dồn dập, không biết điều gì sắp xảy ra... Khi những cơn mưa kết thúc, thiên nhiên trở nên trong trẻo, sáng sủa, lạ thường. Làm lòng người cũng trở nên an yên theo.
Riêng em có một khoảnh khắc yên bình giữa sự bắt đầu và kết thúc của mưa. Đó là khi những giọt mưa đi mãi, khi âm thanh xung quanh tạm im lặng để nhường chỗ cho tiếng mưa rơi. Khi em nhìn mưa với một cảm xúc buồn không lý do, không rõ nguyên nhân. Lúc đó, em hiểu rằng mình sắp trưởng thành từng bước. Nghĩa là em không còn là một đứa trẻ nữa.