Tuổi trẻ là giai đoạn đầy năng lượng. Ai đó đã nói vậy. Nhưng năng lượng này đã khiến tôi và một số bạn bè chúng tôi lao đầu vào như con thiêu thân, cố gắng hết mình mà không biết mình đang làm vì ai và vì lý do gì.
Tuổi trẻ là thời kỳ tràn đầy nhiệt huyết. Có người đã nói vậy. Nhưng nhiệt huyết ấy đã khiến tôi và một vài người bạn như những người điên cuồng, cố gắng hết mình mà không biết hành động của chúng tôi dành cho ai, và vì lý do gì.
Một ngày nào đó, chúng tôi dừng lại và tìm cách quay đầu. Mất đi rất nhiều thời gian, nhưng sự bình yên và niềm hy vọng cho tương lai đã đền đáp cho những tháng ngày chúng tôi sống mà không thực sự hiểu biết. Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ những nỗi ám ảnh đã thúc đẩy chúng tôi hành động từ nỗi sợ, mà không dựa vào sự thấu hiểu và kiến thức. Đây là những chia sẻ cá nhân, hy vọng bạn có thể tìm thấy con đường của riêng mình qua đó.
Nỗi Ám Ảnh về Sự Bỏ Rơi
Khi mới bước vào đại học, có rất nhiều câu lạc bộ và tổ chức tình nguyện. Quy trình gia nhập cũng rất khắc nghiệt. Được tham gia vào một cộng đồng như vậy là một niềm tự hào của những sinh viên thời đó.
Việc được công nhận bởi cộng đồng thật tuyệt vời. Đặc biệt là sự khen ngợi từ những người lớn tuổi hơn. Tuy nhiên, nếu một ngày bạn nhận ra rằng giá trị hoặc con đường của bạn không còn phù hợp với cộng đồng đó nữa, điều đó sẽ ra sao?
Đi hay ở? Đó là một câu hỏi mà chúng ta thường nghe. Khi đi, không biết sẽ đến đâu. Khi ở, có thể sẽ không cảm thấy thoải mái. Đặc biệt là khi bạn dành thời gian cho một việc nào đó, bạn sẽ dễ dàng gắn bó với nó, ngay cả khi bạn không thích. Hơn nữa, khi bạn rời khỏi một cộng đồng, từ 'chúng ta' sẽ trở thành 'tôi' và 'họ', và có thể bạn sẽ lo lắng rằng bạn sẽ mất những người bạn ngay lập tức sau khi bạn rời bỏ cộng đồng đó.
Câu trả lời nằm ở đây: Nếu từ đầu, cộng đồng được hình thành với mục đích tạo ra giá trị, thay vì chỉ để tụ tập và vui chơi, việc bạn rời đi sẽ trở nên dễ dàng hơn, bởi vì những người tạo ra giá trị sẽ hỗ trợ lẫn nhau theo nhiều cách khác nhau. Họ sẽ tôn trọng mong muốn phát triển của bạn. Ngược lại, nếu cộng đồng đó chỉ là một nhóm có nhiều mục đích phức tạp, bạn nên quyết định rời đi vì đó là một môi trường độc hại.
Nỗi ám ảnh về người mình ngưỡng mộ
Người mình ngưỡng mộ có thể là bất kỳ ai, một người anh/chị cùng trường hay tác giả của một cuốn sách nào đó. Lời họ nói là nguồn cảm hứng. Quan điểm của họ là nguyên tắc.
Khi có thần tượng, sẽ có fan. Và khi có fan, sẽ hình thành một cộng đồng. Tuy nhiên, cộng đồng này có thể có những điểm tích cực và tiêu cực. Tích cực khi cộng đồng đó tạo ra giá trị, tiêu cực khi họ trở nên bảo thủ, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân và nhóm mình.