Lương văn phòng 9 triệu đồng/tháng, làm thế nào để biến số vốn ban đầu 200 triệu thành 1 tỷ sau 3 năm? Mặc dù với nhiều người, đây không phải là số tiền lớn, nhưng với tôi, đó là một khoản tài sản mà tôi rất tự hào, đã được kiếm bằng chính công sức của mình.
Đó đã giúp tôi thay đổi cách suy nghĩ về tiêu dùng, tiết kiệm và đầu tư. Có thể kinh nghiệm này sẽ giúp tôi đạt được nhiều kết quả tốt hơn trong tương lai.
Sau vài năm tốt nghiệp, đi làm rồi lại thất nghiệp, tôi ở lại TP. HCM với số tiền tiết kiệm chưa đến 50 triệu đồng. Mức lương trung bình, lại dùng nhiều để trả học phí cho các khóa học nâng cao kỹ năng và do quản lý tài chính cá nhân không tốt, số tiền tiết kiệm của tôi không được bao nhiêu.
Thấy bạn bè dần trở thành quản lý, công việc ổn định, đã bắt đầu có gia đình và trở nên thành đạt, tôi cảm thấy khá xấu hổ về bản thân. Tôi quyết tâm sẽ thay đổi tình trạng lơi thơi, nhạt nhòa của mình.
Trước đây, tôi thuê phòng trọ cùng với chị gái. Sau khi chị lấy chồng và chuyển về Đồng Nai làm việc, tôi thuê riêng một phòng đầy đủ tiện nghi với giá 3 triệu/tháng, trong khi lương lúc đó chỉ tầm 6 triệu/tháng. Mỗi tháng, tôi phải nhờ bố mẹ cho thêm tiền để chi tiêu.
Sau khi xem xét lại, tôi quyết định chuyển sang thuê phòng trọ gần công ty với niềm tin rằng ở ghép là tiết kiệm nhất. Vì vậy, tôi đã chuyển đến ở ghép với một bạn nữ khác cũng làm văn phòng, với mức thuê mỗi người dao động khoảng 1,2 triệu/tháng.
Do phòng trọ gần công ty, tôi có thể đi bộ đến làm việc hàng ngày một cách rất thuận tiện. Ngoài ra, tôi cũng tự nấu nướng để tiết kiệm chi phí. Công ty cung cấp đồng phục, nên tôi cũng không phải tốn kém nhiều trong việc mua sắm váy áo. Mức lương lúc này là 9 triệu đồng/tháng.
Với bằng tốt nghiệp đại học sư phạm, chuyên ngành tiếng Anh, tôi quyết định tìm cách nâng cao thu nhập của mình. Gần nơi ở trọ có một trung tâm tiếng Anh nhỏ, chỉ có 1 cô giáo mới chuyển từ Hà Nội vào. Nhận thấy mình còn thiếu sót trong phát âm, do trước đây ở vùng quê không có nhiều cơ hội luyện kỹ năng nói.
So với các bạn ở thành phố, tôi nhận thấy mình còn nhiều phần phát âm chưa chuẩn, khá khó để được dạy tại các trung tâm lớn. Tôi đã đến xin phép cô giáo trẻ này để được làm trợ giảng. Vì vậy, mỗi buổi chiều, sau khi tan làm, tôi ăn vội rồi chạy qua lớp tiếng Anh gần nhà.
Vì trung tâm nhỏ và cũng là thời gian thử thách cho việc quen với công việc, tôi chấp nhận làm không lương, hỗ trợ cô giáo chuẩn bị học liệu và quản lý lớp tiếng Anh cho các em nhỏ.
Thời gian trôi qua, kỹ năng phát âm của tôi cũng đã tiến bộ, nhờ vào những buổi ngồi nghe cô giáo dạy học trò phát âm. Ngoài ra, tôi cũng học hỏi được cách chuẩn bị giáo án và cách truyền đạt bài giảng sao cho dễ hiểu nhất.
Sau khi đã có kinh nghiệm, tôi quyết định sẽ dạy kèm cho các gia đình cần tìm gia sư cho con em. Vậy là, ngoài công việc văn phòng ban ngày, tôi có thêm thu nhập từ việc dạy thêm. Ban đầu chỉ là 1,2 triệu đồng.
Phụ huynh giới thiệu nhau, có tháng thu nhập từ dạy thêm đã đạt tới 10 triệu đồng/tháng. Tôi lao vào làm việc, ít khi đi chơi. Một tối có thể dạy đến 2 ca. Thỉnh thoảng, cuối tuần tôi cũng nhận lớp gần nhà. Vừa tiết kiệm tiền, vừa có thêm thu nhập, lại nâng cao kỹ năng.
Năm 2017, sau khi có khoảng 200 triệu, bao gồm cả số vốn ban đầu, tôi nghĩ mình cần phải mua một căn hộ nhỏ, xa thành phố để ở và cho thuê. Biết sức khỏe không tốt, không thể dạy mỗi tối 2 ca, trong khi ban ngày vẫn phải đi làm.
Với số tiền ít ỏi, tôi chọn Bình Dương, nơi giữa TP. Hồ Chí Minh và nhà bố mẹ, mới ra dự án căn hộ nhỏ 1 phòng ngủ, giá 600 triệu, đang xây dựng.
Sau khi tìm hiểu, tôi quyết định mua căn hộ nhỏ đó trả theo tiến độ, giúp gia đình xoay xở tiền dễ dàng hơn. Lúc này, việc đi dạy không còn thuận lợi, thu nhập giảm còn 4, 5 triệu/tháng.
Tôi vay mượn bố mẹ và gia đình thêm 200 triệu, chia đều theo tiến độ của dự án. Bố mẹ chỉ là cán bộ công chức về hưu, không có nhiều tiền nên tôi không dám xin nhiều hơn.
Vẫn thiếu khoảng 200 triệu, tôi làm hồ sơ vay ngân hàng trả lãi trong 10 năm, miễn sao có được nhà. Khi nhà xây xong, tôi cho thuê, với mức 4 triệu/tháng. Số tiền thuê nhà này đủ để trả ngân hàng hàng tháng.
Tự thấy nhu cầu của mình không cao, tôi tiếp tục thuê phòng gần công ty ở Tp. HCM. Lúc này, tôi thuê riêng 1 phòng, giá 2 triệu/tháng, không ở chung nữa. Việc dạy thêm bớt áp lực, tôi thoải mái hơn và tiếp tục tích lũy để trả nợ. Sau 2 năm, tôi trả hết nợ ngân hàng.
Năm 2020, sau 3 năm, căn hộ chung cư của tôi trên thị trường đạt khoảng hơn 1 tỷ đồng. Hiện tôi chỉ còn nợ gia đình 200 triệu đồng nữa và vẫn đang cố gắng để hoàn tất. Ngôi nhà vẫn cho thuê khá ổn. Tôi cũng đã thay đổi công việc, mức lương hiện là 15 triệu/tháng. Thỉnh thoảng tôi vẫn đi dạy thêm, nhưng không còn cày cực như 3 năm trước.
Tôi cảm thấy may mắn vì có sự hỗ trợ của gia đình và tìm được cách đầu tư phù hợp. Vẫn thấy vui vì đã biến 200 triệu thành 1 tỷ trong 3 năm.
Dù đây không phải là số tiền lớn, nhưng đó là thành quả mà tôi rất tự hào, được mua bằng chính công sức của mình. Kinh nghiệm này sẽ giúp tôi có thành quả tốt hơn trong tương lai.