Chủ đề 1: Miêu tả một nhân vật
Đề 1: Tả một người mà em mới gặp nhưng để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng em.
Vừa rồi, em bị ốm và phải đến khám bệnh tại bệnh viện tỉnh. Tại đây, em đã gặp một cô y sĩ điều dưỡng rất dễ mến và đáng quý.
Cô y sĩ sở hữu vẻ ngoài trẻ trung, có lẽ mới chỉ khoảng hai mươi lăm hoặc hai mươi sáu tuổi. Thân hình cô nhỏ nhắn với đôi tay và chân thon thả, làn da trắng mịn như da trẻ em. Mái tóc cô được gọn gàng trong chiếc mũ y sĩ trắng, với vài sợi tóc lòa xòa nhẹ nhàng trước trán, lộ ra khỏi vành mũ. Khuôn mặt trái xoan với đôi mắt to tròn và lông mày thanh thoát tạo nên vẻ đẹp tự nhiên cho cô.
Đôi môi hình trái tim của cô được tô son màu hồng nhạt, làm cô thêm duyên dáng và quyến rũ. Trong bộ áo choàng y sĩ trắng ngắn tay, cô để lộ khuỷu tay thon và bàn tay nhỏ nhắn với các ngón tay mảnh mai. Khi tiếp xúc với bệnh nhân, cô luôn thể hiện sự chuyên nghiệp và tận tâm. Cô đọc tên bệnh nhân rõ ràng rồi dẫn họ vào phòng khám. Trước khi bác sĩ khám bệnh, cô đo huyết áp cho bệnh nhân và ghi kết quả vào hồ sơ một cách cẩn thận.
Cô làm việc một cách nhẹ nhàng và thành thạo. Cô ân cần nhắc nhở bệnh nhân: 'Các cô chú nhớ cởi áo khoác ra nhé, đo huyết áp xong thì mặc lại vào.' Cô nhẹ nhàng dắt tay một cụ già, giúp cụ ngồi vào ghế chờ bác sĩ. Cô nói năng nhỏ nhẹ và dịu dàng. Khi bác sĩ kê đơn xong, cô hướng dẫn bệnh nhân cách dùng thuốc và đưa họ đến quầy thuốc của bệnh viện để mua thuốc.
Mặc dù phòng khám luôn đông đúc với từng người đến sau người kia, cô y sĩ vẫn không ngừng làm việc với nụ cười tươi tắn trên môi. Khi có bệnh nhân đến nhầm khoa, cô tận tình hướng dẫn họ đến đúng phòng khám. Thái độ niềm nở và ân cần của cô thực sự rất đáng yêu. Với vẻ ngoài xinh xắn, duyên dáng và kiến thức chuyên môn vững chắc, cô y sĩ toát lên vẻ đẹp nhẹ nhàng và tràn đầy lòng nhân ái.
Tinh thần y đức của cô hoàn toàn phản ánh câu nói trên tường bệnh viện: 'Lương y như từ mẫu.' Sau khi khám bệnh xong và trở về nhà, tôi vẫn không thể quên được nụ cười hiền từ của cô y sĩ. Tôi cảm thấy cô thật sự đẹp. Điều này khiến tôi nhận ra rằng, vẻ đẹp thực sự không chỉ nằm ở vẻ bề ngoài mà còn ở cách họ đối xử với người khác. Cô y sĩ mà tôi gặp chỉ một lần nhưng mãi mãi ghi dấu ấn trong tâm trí, là hình mẫu của vẻ đẹp thực sự.
Y sĩ điều dưỡng là một phần không thể thiếu trong đội ngũ y tế, đóng vai trò quan trọng trong việc chăm sóc bệnh nhân. Ngoài kỹ năng chuyên môn, họ cần có trái tim nhân ái và sự tận tâm để thực hiện tốt nhiệm vụ. Khi chứng kiến sự chăm sóc tận tình của cô y sĩ, em càng thêm quyết tâm theo đuổi ước mơ trở thành bác sĩ. Em sẽ nỗ lực học tập để thi vào trường Đại học Y, với hy vọng trở thành một thầy thuốc giỏi.
Chủ đề 2: Miêu tả con vật
Đề 1: Hãy miêu tả hình dáng và hoạt động của con mèo mà em thường thấy ở nhà mình hoặc nhà bạn.
“Meo… meo”. Con mèo nũng nịu cọ vào chân em, đòi được bế lên. Sau khi xong việc học, em cúi xuống để chơi với chú. Miu đã lớn và rất thích làm nũng, tên của nó là Miu do bà em đặt.
Chú Miu là một con mèo nhỏ màu trắng tinh, với bộ lông mềm mại và linh hoạt. Đuôi của nó dài và cũng mềm mại, với một phần lông nâu. Đôi mắt xanh biếc của Miu khi mở to rất đáng yêu và tròn xoe. Em nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu tròn nhỏ của Miu, cảm nhận sự mềm mại như nhung. Chú Miu nhìn em với ánh mắt lim dim và dụi đầu vào tay em, tạo nên một hình ảnh thật dễ thương.
Chú Miu mỗi khi di chuyển trông thật đáng yêu. Nó bước đi nhẹ nhàng và duyên dáng, như một chú báo nhỏ. Đôi tai nhọn vểnh lên như đang lắng nghe, và đầu nó nghiêng nghiêng, tạo nên hình ảnh của một chú mèo con nghịch ngợm. Chỉ trong chốc lát, chú đã nhảy lên giường và nằm yên trên chiếc đệm tròn do má em làm cho nó. Đôi khi, nó còn nằm cả lên gối của má nữa. Má em rất yêu quý Miu, luôn sắm đủ đồ cho nó mỗi lần đi chợ.
Miu ăn từ một cái đĩa nhỏ, thích nhất là cơm trộn với chút cá. Nó ăn chậm rãi, nhấm nháp từng chút một, khác hẳn với những con vật khác. Khi vệ sinh, Miu tự liếm mình, bắt đầu từ chân trước rồi dùng chân xoa mặt. Má em thường vui vẻ nói: “Làm như mèo rửa mặt!” Đôi mắt của Miu xanh biếc, cực kỳ nhạy bén, luôn phát hiện ra mọi vật trong bóng tối. Người ta nói mắt mèo có khả năng nhìn rõ trong đêm tối, và quả thực, Miu bắt chuột rất giỏi. Mũi của Miu nhỏ và hồng phấn, luôn ươn ướt. Những bộ ria trắng nhô lên mỗi khi nó ngửi thấy con mồi. Khi đòi ăn, Miu kêu “meo… meo” dễ thương, để lộ hàm răng trắng đều. Thân hình Miu dài và thon gọn, khi vươn vai, cái đuôi cong lên như dấu hỏi. Mùa đông, Miu tự hào với bộ lông dày ấm áp, và đôi khi còn nũng nịu đòi nằm trong lòng em. Bốn chân của Miu trông mảnh mai nhưng rất nhanh nhẹn.
Bàn chân dưới của Miu có lớp nệm thịt màu hồng nhạt, giúp nó đi lại không gây tiếng động. Ngón chân của nó có móng dài và sắc bén. Khi vui, Miu thường cào nhẹ vào người em, tạo cảm giác nhột nhạt. Những móng vuốt sắc nhọn là vũ khí hiệu quả để đối phó với chuột. Ban ngày, Miu như một cậu ấm hiền lành, nhưng vào ban đêm, nó trở thành chiến sĩ tinh nhuệ, nhanh nhẹn và hoạt bát. Nó thường đi xung quanh nhà và canh chừng những nơi chuột thường xuất hiện như thùng gạo và góc tủ. Khi có chuột, Miu lập tức lao vào, vồ chặt con mồi bằng một cú nhảy chính xác. Những cái vuốt sắc nhọn và miệng quặp lấy đầu con chuột, chỉ trong chốc lát, con mồi đã bị hạ gục. Mỗi lần Miu bắt được chuột, em đều khen ngợi và vuốt ve nó.
Kể từ khi Miu về nhà, nó luôn làm cho lũ chuột phải khiếp sợ và bỏ chạy. Miu săn chuột cả ngày lẫn đêm, và nếu không có chuột, nó sẽ săn gián. Một con gián bò trên sàn, Miu lập tức lao theo, vui vẻ chơi đùa với con gián như một cầu thủ đá bóng. Khi đêm đến, Miu vẫn tiếp tục “tuần tra” trong nhà mà không va phải bất kỳ đồ vật nào. Mắt mèo rất tinh tường, và bàn chân của Miu di chuyển rất nhẹ nhàng, không gây tiếng động. Đôi khi, con Cún lại bắt nạt Miu, làm cho nó phải nhảy lên giường và đứng thủ thế. Em phải xua đuổi Cún đi để bảo vệ Miu.
Em rất yêu cả mèo và chó. Khi em về nhà, Cún vẫy đuôi mừng rỡ từ ngoài cổng. Khi em bước vào, Miu cũng nhảy đến, quấn quýt quanh chân em. Có hai người bạn nhỏ làm như vậy mỗi ngày chắc chắn là điều thú vị phải không các bạn?
Chủ đề 3: Miêu tả mùa
Mai đào nở rộ, chào đón xuân về trên đất Việt
Lộc vàng rực rỡ, hòa cùng không khí đoàn viên …
Mỗi khi nghe hai câu thơ này, không khí Tết truyền thống lại tràn ngập trong tâm hồn tôi. Cảm giác đó thật sự khó diễn tả, khiến trái tim tôi bồi hồi. Mỗi mùa xuân đến, tôi lại yêu thích việc quan sát khu phố nhà mình vào những ngày đầu năm mới.
Sáng sớm, khi vừa tỉnh dậy, tôi ra ban công hít thở không khí mới. Dư âm của mùa đông vẫn còn hiện hữu, nhưng cái lạnh đã không còn xâm nhập đến mức tê tái mà đã chuyển sang một sắc thái ấm áp hơn.
Nhìn lên bầu trời, tôi như thấy có một bàn tay khổng lồ đã rửa sạch mọi vết bụi của đêm qua. Những đám mây dày vẫn lững thững trôi, như đang còn mơ màng sau giấc ngủ dài. Có vẻ như mây cũng lười biếng trong ngày đầu năm mới. Nhưng chỉ một lát sau, những đám mây dần tan biến, nhường chỗ cho những tia nắng yếu ớt xuyên qua, làm ấm không khí và tô điểm đôi má hồng hào của những đứa trẻ đi chơi xuân cùng bố mẹ.
Tôi quan sát khắp phố, và con đường như một chàng thanh niên trẻ trung vừa được mùa xuân trao tặng một bộ áo mới. Những nhánh lộc xanh tươi từ cành bàng cao vút, tiếng hót ríu rít của chim như chờ đón mùa xuân, những khẩu hiệu và băng rôn màu đỏ vàng rực rỡ khắp nơi, cùng tiếng cười nói chúc mừng của người đi chơi Tết đã tạo nên một bức tranh sống động và đầy sức sống.
Bất chợt, một mùi hương trầm quyến rũ đánh thức khứu giác của tôi. Mùi hương này đôi khi làm nỗi lòng những người xa quê, khiến họ thêm nhớ về những người thân yêu trong dịp Tết.
Người đi chơi Tết ngày đầu năm càng lúc càng đông, với những khuôn mặt rạng rỡ và vui tươi. Có lẽ mọi nỗi lo âu, buồn bã đã bị bỏ lại sau cánh cửa giao thừa khép lại đêm qua. Bây giờ chỉ còn niềm vui, hy vọng vào những điều tốt đẹp sắp đến trong năm mới. Những đứa trẻ xúng xính trong bộ đồ mới, vui vẻ nhận những phong bao lì xì đỏ may mắn.
Ngày xuân là thời điểm sum vầy của gia đình. Những mâm cỗ được bày biện trong không khí hân hoan và đầm ấm. Đây là những khoảnh khắc đẹp nhất mà mọi người đều mong chờ khi mùa xuân đến. Tôi đứng lặng lẽ ngắm nhìn cảnh sắc buổi sáng đầu năm tại khu phố, trái tim rung động trước vẻ đẹp tinh tế mà thiên nhiên và con người đã tạo ra. Tôi ước gì thời gian ngừng lại để tôi có thể tận hưởng khung cảnh mê hoặc này lâu hơn nữa!