Chọn lựa những hình ảnh đơn độc hay những bài thơ cô đơn ngắn để thể hiện tâm trạng cô đơn là cách tốt nhất giúp bạn xoa dịu nỗi cô đơn. Nếu bạn đang tìm kiếm những bài thơ cô đơn tục tĩu, những bài thơ cô đơn ngắn và hay nhất, hãy tham khảo ngay bộ sưu tập dưới đây mà chúng tôi chia sẻ.
I. Những bài thơ cô đơn ngắn 2 câu tinh tế
- Dưới bầu trời bao la cô đơn
Tim lạc trong vắng bóng hình bóng ai. - Ngàn sao đêm huyền bí cô đơn
Bên em vẫn thấy lạc lõng mình ta. - Tháng ngày trôi cô đơn lẻ loi
Những ký ức gió cuốn theo đêm đen. - Bước chân rơi vào hư vô vắng lặng
Âm nhạc cô đơn vấn vương giữa đêm. - Lời hẹn ước gió thổi đi xa
Nỗi cô đơn làm tim ta lạnh giá. - Em cô đơn giữa đêm trường
Khát khao hình bóng người đưa thư. - Ngọn đèn nhỏ le lói đêm đen
Trái tim cô đơn đợi chờ bóng ai. - Nhìn xa xăm hư vô cô đơn
Nhạc thấp thoa dạt dào bến lạc lõng. - Cô đơn lạc trôi giữa đại dương
Ngọn sóng cuồn trôi ký ức cũ. - Đêm đen kín ôm lấy nỗi nhớ
Nguyệt đứng trên cao cô đơn lẻ loi.
- Bước chân in đường hồn đánh rơi
Em là hồn anh chờ khắp dải đất. - Ước gì hương thơm bám mãi ngày
Khi hoa khóe môi mỉm, tình chưa tàn. - Tương tư như nắm tro tàn
Đường đi ngược lối, tình giữa đời đi. - Ai tắt đèn trời hạnh phúc đi
Tình cay đắng, vui chẳng qua nỗi đau. - Em thấy gì giữa chiều lạc lõng
Đôi vai gầy ôm bóng cô đơn. - Một mình thẫn thờ thờ thẫn
Một mình ngẩn ngơ nhớ nàng. - Nhẹ nhàng áo mỏng bay theo gió
Phủ sóng hồn anh nỗi nhớ. - Hạnh phúc chan hòa mật đắng
Cố quên mà gợi nhớ suốt đời. - Mười ngón tay không ôm muộn phiền
Em đừng buồn, em đáng được bình yên. - Muốn xin một chút thật tình
Ấy mà đổi lại chỉ toàn lặng thinh. - Muốn xin một chút thật tình
Ấy mà đổi lại chỉ toàn lặng thinh. - Tôi đi tìm nửa kia của mình
Tìm mãi không thấy. - Một mình sương gió, hoàng hôn
Một mình già cỗi héo hon.
II. Những bài thơ cô đơn ngắn 4 câu sâu sắc nhất
- Uống cho say để quên tất cả
Quên buồn, cô đơn, kẻ cô độc
Nhận ra trong giấc ngủ chập chờn
Đời vô vị khi tâm hồn chết! - Một ngày tôi nhận ra điều đó
Cơn gió không phải của riêng tôi
Nó là của trời và đất
Chẳng bao giờ thuộc về tôi. - Thêm một ngày buông nỗi nhớ
Lang thang trên vỉa hè ký ức
Nhặt nỗi buồn, niềm đau thật
Chợt thấy cô đơn! - Chiếc lá rơi chiều thu mưa lạnh
Lòng chơi vơi nhặt chiếc lá rơi
Lá cô đơn như lòng ta vậy
Nhìn mưa rơi sao ta đơn côi! - Đêm lại đêm mình anh và nhớ
Thắt buồng tim khi gió lay rèm
Bởi tưởng nhè nhẹ bước chân em
Thoáng trong đêm hơi thở ngọt ngào. - Đêm cô đơn mình ngồi mong đợi
Đến bao giờ mới được gần nhau?
Để niềm thương không mãi u sầu
Cho hạnh phúc bền vững vô tận! - Có đêm nào dài hơn đêm nay?
Một mình ta giữa phút giây tĩnh lặng
Những buồn vui muộn cay đắng
Trong giấc mơ khắc khoải lướt qua. - Ngồi một mình nghe con tim thổn thức
Khi vạn vật đã chìm giấc ngủ
Giọt sương sớm đọng trên cành cây
Mà sao người vẫn ủ rũ thương sầu.
- Sống một mình, ôm nỗi đơn côi
Không phải vì tiếc thương ngày xưa
Mà chính là thấy đau đớn đủ rồi
Chán chường không ôm thêm. - Một mình tôi bước giữa cô đơn
Nhận ra bao tủi hờn chất chứa
Yêu thương giờ chỉ còn nửa
Người quên rồi, ta lạc lõng. - Đêm không ngủ nghe bước chân vội vã
Tiếng rao khàn lạnh lẽo chạnh lòng tôi
Nẻo đường về, phố nhỏ còn xa
Thân còm cõi lướt qua đời khắc nghiệt. - Một mình ta với một mình ta
Ngồi thương đứng nhớ một em xa
Bao lâu rồi nhỉ, xa cách chẳng đổi
Ta quẩn quanh, lạc lõng. - Có đêm nào lại dài hơn đêm nay
Một mình ta giữa phút giây tĩnh lặng
Những buồn vui muộn cay đắng
Trong giấc mơ khắc khoải lướt qua.
III. Tuyển chọn bài thơ cô đơn đỉnh cao
1. Cô đơn – Vũ Thắm
Đơn côi bóng tối, em một mình
Gió đưa lệch cạnh cửa lạnh buốt
Chén trà đắng, hương ấm vẫn chờ
Âm thầm hồn nặng, lòng còn mong
Lệ ẩn trong mi, nhớ vấn vương
Đêm thao thức, mái tóc đong đầy
Vì sao lỡ hẹn, lòng đau đớn
Đơn côi bóng tối, em một mình.
2. Ai đó ở đó chăng? – Thiên Gia Bảo
Có ai không để mình cho mượn trái tim
Để tìm về yêu thương giữa hoang hoải
Mệt mỏi cô đơn kéo dài đã lâu
Hạnh phúc thật lâu là điều tôi mong...
Có ai không? Hãy đặt tên nhau
Lên đôi môi thơm ngọt ngào thân ái
Một lần thôi, thời gian ngừng trôi
Trọn vẹn giấc bình yên, vai kề vai...
Có ai không? Tôi mượn nét dịu dàng
Đôi mắt đẹp như ánh sao trên trời
Nếu bờ môi kia là vòng hoa tử niệm
Tôi sẽ cam lòng chết trong nghìn thu...
Có ai không cho mượn cái ôm nhẹ
Tôi đứng rét mướt giữa mùa đơn côi
Kia bàn tay, dù xa lạ ban đầu
Nắm chặt sẽ ấm áp, trở nên quen...
Có ai không vào giấc mộng êm đềm
Viết giùm tôi bài thơ tình dang dở
Phần tư cuộc đời đã trôi qua nửa
Lẻ loi, chiếc bóng riêng, bước mình...
Có ai không chơi trò gọi em – anh?
Anh – chồng, em – vợ, hòa mình vào nhau
Bằng hồng tơ kéo, đôi ta níu giữ
Hạnh phúc đến rồi, trọn vẹn cuộc đời...
Có ai không? Hãy nói lên điều gì
Đừng ngần ngại chi, lời hoa gió mà thôi
Nếu xem tình yêu như hơi thở lẽo láo
Hạnh phúc đã đến, nơi đây, ngay bây giờ.
3. Lối về trong cô đơn – Tùng Trần
Bước cô đơn trên con đường quạnh quẽ
Thiếu vắng bóng ai, lẻ loi, lạnh lùng
Khi cuộc đời ta không thể cùng bước
Mùa thu đến, gió lạnh buốt hồn ta
Anh không trách người, trái tim thay đổi
Hỏi đời sao quá chua cay đắng đến thế
Xót xa dài dằng dặc theo thời gian
Không biết đâu là những ngày hi vọng
Em đã rời bỏ, anh về đường lẻ
Không ai đợi chờ, không ai ngóng trông
Gió mưa rơi, lệ chảy đôi bờ mi
Tình tan vỡ, nhớ đau đớn khôn nguôi
Đêm thao thức, gió khẽ lướt rèm mỏng
Giọt lệ trong mơ, niềm thương ấm áp.
4. Cô đơn quá
Trăng tận cùng cảnh lặng lẽ
Tim em trôi nổi cô đơn lạc lõng
Mắt buồn nhìn, chờ đợi mãi chẳng thấy
Đêm hôm qua, hạnh phúc đến gọi tên
Mỉm cười trên phố, ánh đèn long lanh
Anh vẫn lặng lẽ, kiếp ngẩn ngơ thương
Khi họ quay về, anh mút mắt ngắm
Khao khát vọng, trái tim ngọt ngào.
5. Khi Mất Nhau – Cỏ Hoang Thương Đau
Ngày nào hoa rụng đầy đường xưa
Bóng anh hiện vắng, buồn hiu đắng đau
Mắt lệ chảy, lòng thổn thức buồn
Tình đã mất, lá hoa trắng buồn.
Chiếc bóng nhòa, tình xưa trốn chạy
Mất nhau rồi, tình xa xôi tàn rơi
Cô đơn trọn kiếp, đêm khắc khoải ngẫn ngơ
Gió hửng hờ mang tình xa mất rồi.
Đêm đen sâu, đèn hiu quạnh đêm đêm
Mây ngóng đợi, trái tim bơ vơ chạnh lòng
Nỗi mong manh, tình tan vỡ mất rồi
Đò chiều buồn, sóng sánh sông cô liêu.
Năm tháng trắng, gọi nhau sầu khói
Hồng nhan phận, bạc đớn đau đớn suốt đời
Bạn tình ơi, đau lòng nhớ thương
Những đợi chờ, lời nói... xót xa.
6. Lời Thì Thầm Cô Đơn
Đơn phòng hư ảo, bóng em mình
Gió kể câu chuyện lệ ướt mềm
Chén trà hương thơm, hồn đợi chờ
Miên man cảnh cũ, dạ vẫn trầm lặng
Lệ nhòe nhòe, ký ức hồn nhỏ
Ngẩn ngơ tâm hồn, mái tóc khao khát
Khắc sâu vết thương, hẹn người hẹn lỡ
Đơn phòng hư ảo, bóng em mình.
7. Khi Cô Đơn Gọi Tên
Khi cô đơn, bước chân lê bước
Trên lối dài mờ, ký ức mờ qua
Vạt lạnh vai gày, nỗi xót xa hiện hữu
Khi quên hờ, tình yêu đã qua mặt
Khi cô đơn, nỗi đau nhòe nhòe
Âm thầm hối tiếc, những lời thề nguyền
Nhưng giờ đây, hạnh phúc đã phai màu
Theo gió mây, khói bay về phương xa
Khi cô đơn, bờ môi ướt đẫm lệ
Tự trách mình, chẳng giữ chặt tay
Mất rồi, mới biết đau nhói nơi đây
Theo thời gian, tiếc nuối mơ hồ
Khi cô đơn, đôi mắt ngóng chờ
Mòn mỏi, đau lòng, lời thì thầm đêm khuya
Nhưng quá muộn, tìm hạnh phúc nơi đâu
Khi cô đơn, nhớ về ngày xưa
Ở đó, một tình yêu từng tràn đầy...
8. Bơ Vơ Trong Lặng Lẽ
Lẻ loi gió chiều lang thang
Lượn lờ cánh lá, hắt hiu nắng vàng
Chờ đông về trong mong chờ
Mùa hạnh phúc tô điểm áo xiêm
Cửa đóng, then cài kín cổ
Mơ về ngày xưa, nhớ nhung năm nào
Chiều thu quấn quýt bên nhau
Ngó trước trông sau, mình bơ vơ.
9. Buồn Lẻ Loi
Buồn lẻ loi tự hỏi mình
Nơi đây có tri kỉ tình cùng ai?
Cánh hoa gió thoảng lạc đà
Như mưa rơi nhẹ, ai kia bên hiên
Tim rộn ràng lời xôn xao
Nghĩ ai kia đang về bên tôi
Đêm khuya buồn vương, lòng nao nao
Mơ màng giữa cõi hư vô
Nhìn xa, tìm bạn trong giấc mơ.
10. Sầu Lạc Lõng
Buổi chiều thứ bảy, tôi trở về lẻ loi
Mắt nhạt nhoà, nhớ về ai kia.
Áo trắng, chiều thứ bảy vẫn phai phôi
Người ta yêu nhau, mong chờ hạnh phúc.
Hoàng hôn buông, họ bước đi cùng nhau
Nhưng tôi, chiều thứ bảy phải đón nhận Cô Đơn.
11. Đơn Độc
Em lựa chọn Cô Đơn và lặng im
Biết thương mình giữa cơn giông tố đi qua.
Nhận ra rằng
Không có gì là vĩnh cửu
Hứa hẹn gì đâu đến đầu bạc.
Sau những tháng ngày dài, em hiểu sâu hơn
Mọi thứ đều phù phiếm, không gì vĩnh viễn.
Nguyện cầu sự thanh thản trong lòng
Hát khúc huyền bí, ru đời êm đềm.
12. Phố Đêm và Anh
Ngày dài trôi qua, lòng em như dừng lại
Mặt trời chẳng nở, mây buồn u ám
Phố xá lạnh lẽo, bước chân em trở về
Hoàng hôn buông, bóng dáng xiêu nghiêng
Ngày không anh, trái tim em như giữ lại
Chờ mong hứa hẹn xa xăm nhưng không thấy
Người đã phai nhòa, lòng em ngập tràn nặng nề
Tìm kiếm trong cõi hư vô vô định
Phố không anh, không còn niềm hi vọng
Chỉ có em ở đây, dưới ánh sáng buổi sáng
Rượu đắng nhấp, quên đi nỗi buồn bên trong
Mượn vị đắng để giải toả hờn ghen trong đôi mắt.
13. Lẻ Lẻ Một Mình
Đêm khuya đã về, lòng ta như thao thức
Gió thổi lạnh, làm tim cảm giác buốt lạnh
Nhớ về ai, đêm dài mênh mông, không chợt ngủ
Đêm trong lòng u buồn, suốt năm tháng dài
Ta đứng lẻ loi, đêm dậy, bước ra sân
Ngắm trăng lung linh giữa bóng đêm
Trăng hạnh phúc, dẫu trăng vẫn còn tỉnh thức
Vẫn có những ngôi sao lấp lánh bên cạnh
Người ơi, hãy nói lời yêu thương em
Nhưng em vẫn cảm thấy trống vắng, lạnh lẽo
Đêm lạc lối, cô đơn em rơi vào lạnh lẽo
Mong đợi vòng tay ấm áp đến bên cuộc đời
Đêm không ngủ, đêm dường như trở nên vô tận
Chỉ một mình mới cảm nhận được sự nhớ mong
Hãy gửi chút tình thương cho trăng nhé
Đến bên ta, làm ấm áp đêm nay.
14. Nỗi Buồn
Cảm giác cô đơn kỳ lạ, buồn bã khó diễn đạt
Nhìn xung quanh, chỉ thấy mình... ai còn đây?
Âm thanh thở dài làm ta cảm thấy đơn côi
Tri kỷ ơi, có phải tri kỷ mãi mãi không?
Trong cuộc sống đầy rẫy suy nghĩ phức tạp
Cảm giác kỳ lạ đột ngột tràn về
Chỉ còn ta, bơ vơ giữa lẻn đẻn
Đời hối hả, mọi người quên ta quá nhanh
Sợ nhất những khoảnh khắc yên bình và lẻ loi
Sợ đêm dài, ôm gối, suy nghĩ vẩn quay quơ
Những tâm tư trống trải đến không ngờ
Nghe tim óc lạnh trơ như viên đá
Có những lúc cảm thấy như mình sắp gục ngã
Những nợ đời vẫn còn tồn tại không lời giải
Nước mắt rơi, làm nhẹ vết thương trong lòng
Cho đến sáng mai, ta không còn phải khóc.
15. Ký ức xa xôi
Lâu rồi... quên hết cảm giác yêu ai đó
Đôi bàn tay trong bóng chiều dài không gian
Hay vì tình đầu đi qua quá vội vã
Thì tiếng em đã mất đi, lạc lõng xa xôi
Lâu rồi... lòng chẳng còn bâng khuâng gì
Không cuốn cuồng mỗi khi ai đó giận dỗi
Không nhớ lại hai từ xin lỗi nữa
Chỉ còn dòng đời đi ngược lối những bước chân
Lâu rồi... có thể sợ hoặc không quan trọng
Cho bờ vai của ai đó mỗi khi mệt mỏi
Trái tim yêu, dẫu không bao giờ phát ngôn
Sợ mất, sợ làm tổn thương thêm
Lâu rồi... như biển lặng sóng êm
Vì không mong đợi điều gì mới mẻ
Muốn trái tim để tình duyên dẫn lối
Lâu rồi... quên luôn câu nói 'Yêu Em'.
16. Hương Chiều Tĩnh Lặng
Ngày xưa giọt mưa rơi nặng nề
Anh đưa em qua cầu tay nắm chặt
Áo anh ướt nhẹ, còn em run rẩy
Chiều mơ hồ, ước nguyện nồng đậm về nhau.
Mơ hồ, anh không biết chừng nào
Đôi khi anh gọi em là cô bé
Anh tán dương vẻ xinh xắn, tươi trẻ của em
Nhưng trái tim anh, cửa nó vẫn đóng kín.
Trái tim anh vẫn mang bóng hình một người
Người kia đã gây đau đớn suốt thời trẻ trai
Em có giận, có hờn, nhưng không thể
Vì chị ấy chỉ là một cô gái giống em...
Chị ấy đã xa, nhưng anh vẫn không quên
Năm tháng trôi qua, nỗi buồn ngày càng cháy bỏng
Dưới cầu, bao nước đã trôi qua
Tóc đã trắng, mấy mùa xanh đều qua
Em phải làm gì để có anh?
Đừng nói với em rằng điều đó là không thể
Dù em trước đây chỉ là cô bé
Xinh đẹp nhưng vẫn ngây ngô.
Chiều mưa không chấm dứt, cầu cũ vẫn đây
Em bước đi một mình, nước vẫn chảy
Em vẫn em, với chút ngây thơ
Vẫn giữ lấy mảnh nắng ảo trong cuộc đời...
17. Lữ khách cô đơn
Lang thang giữa dòng đời hối hả
Tôi mãi là kẻ lữ khách cô đơn
Mặc người đời luôn tính toán hơn
Tôi sống vô tư, những ngày vàng son
Vẫn như trước, dại khờ và lãng mạn
Tôi sống hết tình vì những người bạn ngày xưa
Tôi thích nắng và thích mưa
Như cậu bé ngây thơ mới lớn
Tôi vẫn yêu ánh bình minh buổi sớm
Khi chiều tàn, tôi đón hoàng hôn
Tôi không ganh ghét, không biết giận hờn
Tôi thích khám phá những nơi thâm sâu và hoang sơ
Có những người chê tôi là thằng ngốc
Một kẻ gàn sống cô độc và dở hơi
Nhưng không sao, tôi vẫn cứ yêu đời
Tôi yêu con người trong xã hội này
Người nào không thích tôi, thôi đành mặc kệ
Tôi chỉ mong cuộc sống mang đến niềm vui
Trong thế giới rối bời này, tôi cứ ngược xuôi
Miễn là luôn giữ nụ cười và tâm hồn như ý.
18. Hương Vắng
Vắng bóng anh, em mơ mộng say đắm
Khát khao tiếng yêu từ đôi môi nhỏ
Hơi ấm bên người, thỏ thẻ và êm dịu
Mỗi đêm dài, màu xanh thắm huyền bí
Vắng anh, em đơn lẻ giữa duyên tình
Chiều hoang hoải, thương nhớ vấn vương
Cây trước ngõ trăn trở, lòng nặng trĩu
Ngọn gió về, chẳng mở lời yêu thương
Xa anh, phố vắng im lìm và tiêu điều
Ghế đá trống, tâm sự chẳng còn nơi
Quán cà phê, im bặt, mọi thứ êm đềm
Giọt sầu thánh thót, giữ giọt lệ rơi
Xa anh, trống vắng đơn côi giữa bờ môi
Lạnh cả chân trời, gió dịu dàng vơi
Anh ở nơi nào, lòng em gởi những ánh tình
Chút ân tình kia, gửi về chốn xa xăm.
19. Lạc lõng
Về đây, người yêu ơi
Để mưa nhẹ cuộn vào cuộc sống chúng ta
Đêm trăn trở hòa cùng đêm vắng
Ngày hiu quạnh mơ màng với ngày buồn
Đôi tay lạnh giá gặp đôi tay ấm
Lời nồng thắm gặp lời tê dại
Không mơ hạnh phúc, chỉ mơ cùng khóc
Cho những nỗi niềm, mỗi lời thổ lộ!
Về đây, người yêu ơi
Để gió buốt hòa mình vào hơi ấm của em.
Như vậy, Mytour đã chia sẻ với bạn những bài thơ lạc lõng ngắn nhất, bài thơ buồn lạc lõng, bài thơ cô đơn lạc lõng. Khi bạn cảm thấy cô đơn, buồn bã, hãy đọc những bài thơ này để cảm nhận và chia sẻ cùng cộng đồng. Cảm ơn bạn đã đọc và chia sẻ những tâm huyết của mình nhé.