1. Các bài thơ tình yêu bất diệt
1.1. 'Thơ tình Hồ Xuân Hương' - Nữ sĩ Hồ Xuân Hương
Cảnh thu
'Những hạt mưa rơi lất phất trên không,
Khen ngợi tài hoa trong cảnh thu đơn sơ,
Xanh là sắc tán cây cổ thụ xòe rộng,
Trắng là dòng sông lặng lẽ, mênh mông.'
Những dốc núi say đắm rượu bia,
Chiếc túi thơ chất đầy mộng mơ.
Ôi, cánh cương sẵn lòng yêu quý,
Ai thấy cũng phải thẫn thờ.
Tự tình I
'Tiếng gà gáy vang trên cành vòm,
Oán hận trải khắp mọi nơi xa,
Mõ buồn không vang mà vẫn vọng,
Chuông sầu không đánh, sao im ắng.
Tiếng than thở thêm phần chua xót,
Hận duyên cũ, thân phận buồn bã.
Nhà thơ tài tử đâu thể chịu,
Thân này đã chịu cảnh già nua.'
Tự tình II
Đêm khuya nghe tiếng trống canh dồn
Mặt hồng nhan lạc lõng giữa cảnh đời.
Chén rượu thơm say say lại tỉnh,
Vầng trăng khuyết bóng chưa tròn đầy.
Ánh trăng xế bóng vẫn chưa tròn.
Xuyên qua mặt đất, rêu mọc dày.
Xé toạc chân mây, đá rơi rụng.
Chán nản vì mùa xuân cứ đến rồi đi.
Mảnh tình yêu chỉ còn chút ít!
1.2. 'Chinh phụ ngâm' - Đặng Trần Côn
1.3. 'Truyện Kiều' - Nguyễn Du
1.4. 'Thơ tình Xuân Diệu' - Nhà thơ Xuân Diệu
Những nỗi niềm chiều
Hôm nay lạnh lẽo, mặt trời lặn sớm;
Anh nhớ em, hỡi em! Anh nhớ em.
Không có gì buồn hơn những buổi chiều tĩnh lặng,
Khi ánh sáng hòa cùng bóng tối.
Gió nhẹ lướt qua cỏ mọc rối;
Đêm u ám vương vấn trong cành cây;
Mây theo chim bay về núi xanh xa,
Từng lớp lớp nhịp nhàng và lặng lẽ.
Không gian xám như sắp hóa thành lệ.
Hết rồi! Còn gì đâu nữa em!
Hết rồi, gió và trăng đã vắng bóng.
Sương và lá rụng gần gũi trên đầu,
Hết rồi, không còn hờn ghen và giận dỗi.
(Hờn giận, ôi, sung sướng biết bao!)
Anh một mình, lắng nghe buổi chiều trôi,
Chậm rãi hòa vào tâm hồn hiu quạnh.
Anh nhớ âm thanh, hình ảnh và những bức ảnh,
Nhớ em, nhớ lắm! Em ơi,
Nhớ cả anh trong những ngày tháng xa,
Nhớ nụ cười ở nơi phương trời,
Nhớ đôi mắt chăm chú nhìn anh!
Gió đã nhiều lần đưa nỗi nhớ,
- Mà kỷ niệm, ôi, vẫn còn gọi ta...
Tình yêu đầu tiên
Anh chỉ có một tình yêu đầu tiên,
Trao cho em cùng với một lá thư.
Em không nhận, tình anh đã tan,
Tình đã trao đi không thể lấy lại.
Lá thư mỏng manh như giấc mộng dài,
Tình yêu buồn như chia ly vĩnh viễn.
Gấp giấy cẩn thận, cất trong túi áo,
Mãi trăm lần mới đưa cho em.
Em xé thư như xé nát lòng mình,
Mây trôi hôm ấy phủ mờ cảnh vật.
Thôi thì thôi, hoa đã héo trên đất,
Cười trên cành làm sao được nữa, em ơi!
Anh chỉ có một tình yêu đầu tiên,
Trao cho em là đã mất đi rồi!
Khoảng cách
Có lần em ngồi xa anh quá xa,
Anh bảo em tiến lại gần hơn một chút.
Em tiến gần, anh vẫn không hài lòng,
Em lại gần thêm chút nữa: anh nổi giận.
Em nhẹ nhàng tiến gần thêm nữa,
Và thì thầm: 'Em đây!'
Anh vui nhưng lại cảm thấy buồn,
Vì anh nghĩ: khoảng cách vẫn còn xa.
Đôi mắt người yêu, ôi thăm thẳm quá!
Ôi trời xa, trán người yêu cũng vậy!
Ta chỉ thấy vẻ đẹp yêu kiều,
Nhưng giữa hai tay lại là sự thất vọng.
Tin tưởng chung một đời, một giấc mơ,
Em vẫn là em, anh vẫn là anh.
Liệu có thể vượt qua Vạn Lý Trường Thành
Giữa hai thế giới đầy bí ẩn.
Những kỷ niệm cũ trôi theo thời gian,
Quá khứ anh không nhắc với em.
Linh hồn ta như màn đêm bí ẩn,
Ta chưa hiểu, ai có thể hiểu rõ.
Tìm mãi, nghi ngờ, hay ghen với hình bóng,
Anh muốn khám phá giấc mơ của em.
Nhưng anh giấu em những giấc mơ không ngờ,
Cũng như em giấu những điều thực tế.
Hãy sát lại gần! Hãy kề nhau!
Hãy quấn quýt mái tóc dài ngắn!
Những cánh tay! Hãy ôm chặt đôi vai!
Hãy dâng trọn tình yêu qua ánh mắt!
Hãy gắn bó đôi môi thật chặt,
Để anh cảm nhận đôi hàm ngọc,
Trong lúc say mê, anh sẽ nói với em:
'Gần thêm nữa! Nhưng thế vẫn xa lắm!'
1.5. 'Thơ tình Nguyễn Bính' - Nhà thơ Nguyễn Bính
Ghen
Cô bạn gái nhỏ bé của tôi ơi!
Tôi chỉ muốn môi cô nở nụ cười
Trong những lúc có tôi bên cạnh,
Và ánh mắt chỉ nhìn tôi khi tôi vắng mặt.
Tôi mong cô đừng nghĩ đến người khác,
Đừng hôn, dù thấy hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay một mình,
Đừng tắm chiều nay, biển đông người.
Tôi ước mùi nước hoa của cô,
Như cô thường xức, không bay xa,
Không làm ngây ngất người qua lại,
Dù chỉ là khách tạm thời.
Tôi chỉ mong đêm đông giá lạnh
Giấc mơ không quẩn quanh bên cô
Hoặc ít nhất, tôi muốn cô đừng gặp
Chàng trai nào trong giấc mộng.
Tôi khao khát hơi thở nhẹ nhàng của cô.
Đừng làm ướt áo của người lạ.
Vết chân của cô trên con đường bụi
Không để ai dẫm lên.
Có nghĩa là tôi ghen nhiều lắm,
Vì yêu cô quá đỗi,
Và có nghĩa là cô là tất cả với tôi.
Cô là toàn bộ thế giới của tôi!
Hôn nhau lần cuối
Cầm tay anh, nhẹ nhàng nói:
Đừng khóc lóc nữa,
Hôn nhau lần cuối,
Rồi em về, anh ra đi.
Sau một hai ba năm,
Danh vọng, anh sẽ trở về.
Với em, anh sẽ chăm sóc tằm,
Với em, anh sẽ dệt vải.
Chúng ta sẽ thành đôi,
Yêu nhau mãi không rời.
Chúng ta sẽ xoắn chỉ hồng,
Và cùng hát câu ân tình.
Anh và em sẽ sống
Dưới một mái tranh đơn sơ.
Cổng làm bằng trúc mảnh,
Mành treo bằng tơ liễu.
Nghe lời anh, em ơi!
Đừng khóc nữa làm gì?
Hôn nhau lần cuối,
Rồi em về, anh ra đi.
Đêm sao sáng
Đêm dần dần điểm những vì sao,
Lòng trời vốn thấp giờ bỗng cao.
Sông Ngân hiện rõ đôi bờ lạnh,
Ai biết cầu Ô ở nơi nào?
Tìm mũ Thần Nông không thấy đâu,
Chỉ thấy con Vịt lội giữa dòng sâu.
Sao Hôm như ánh mắt em ngày xưa,
Lệ rưng rưng nhìn tôi xuống tàu.
Chòm sao Bắc Đẩu tỏa sáng lấp lánh,
Rực rỡ uy nghi một góc trời.
Em ở bên kia vĩ tuyến,
Nhìn sao thao thức bao năm trời…
Sao trời cao rực sáng suốt đêm,
Sao đêm chung sáng chẳng chia miền.
Trời đôi khi quên sao mọc,
Tôi không đêm nào không nhớ em.
2. Những bài thơ tình yêu hiện đại
'Sóng' - Xuân Quỳnh
Mãnh liệt và dịu dàng
Rì rào và lặng im
Sông không thể hiểu chính mình
Sóng tìm về tận cùng biển cả
Ôi con sóng ngày xưa
Và mai sau vẫn vậy
Những khát khao tình yêu
Rộn ràng trong lòng tuổi trẻ
Trước biển cả bao la
Em luôn nghĩ về anh
Em nghĩ về đại dương bao la
Từ đâu sóng bắt đầu dâng lên?
Sóng khởi nguồn từ gió
Gió bắt nguồn từ đâu?
Em cũng chưa rõ lắm
Khi nào chúng ta yêu nhau
Sóng ẩn dưới lòng sâu
Sóng nổi trên mặt biển
Ôi sóng nhớ bờ cõi
Ngày đêm không thể ngủ
Trong lòng em luôn nhớ anh
Ngay cả trong giấc mơ cũng không yên
Dù hướng về phương bắc
Dù trở về phương nam
Dù ở đâu, em vẫn nghĩ về anh
Luôn hướng về anh như một phương trời
Ở phía đại dương bao la
Vô số con sóng đó
Sóng nào cũng đến bờ
Dù bao la cách trở
Cuộc sống dù dài rộng
Thời gian vẫn trôi đi
Như biển rộng lớn
Mây vẫn bay mãi xa
Làm sao có thể tan biến
Thành hàng trăm sóng bé
Trong biển tình rộng lớn
Để mãi mãi còn vỗ về
'Yêu' - Phan Thị Thanh Nhàn
Anh đã bên một người khác
Đẹp hơn tôi và trẻ trung hơn tôi
Người cũng chăm sóc và chiều chuộng
Như lúc chúng ta còn bên nhau.
Tôi mãi không hiểu nổi
Những cảm xúc kỳ lạ của mình
Sao tôi không thể yêu ai khác
Ngoài anh, người duy nhất trong lòng tôi?
Anh đã quên quá khứ đầy kỷ niệm
Những đau đớn và mặn nồng đã qua
Sao tôi vẫn nhớ về những ngày xưa
Vẫn nghĩ rằng anh không thể thay đổi?
Tôi tin không ai hiểu được
Đau khổ của anh là trí thức quá lớn
Lương cao đến đâu cũng không thể làm anh vui
Chẳng ai có thể làm anh nở nụ cười.
Tôi vẫn chờ đợi ngày anh trở lại
Thở dài vì không thể quên anh
Dù cô ấy xinh đẹp và tài giỏi
“Em đã ra đi, nhưng vết tình còn nguyên”.
3. Những bài thơ tình yêu lãng mạn, ý nghĩa khác
'Thề non nước' - Tản Đà
Non nước nặng một lời thề,
Nước đi mãi không về bên non.
Nhớ lời thề gắn bó bên nhau,
Nước đi vẫn chưa quay lại, non vẫn đứng vững.
Non cao đợi chờ, trông ngóng,
Suối lệ chảy, mong ngày tháng trôi qua.
Xương mai hao mòn, tóc mây đã bạc,
Ánh chiều tà càng làm nổi rõ nét vàng phai.
Non cao vẫn chưa già,
Nhớ nước, trong khi nước đã quên non!
Dù sông cạn, đá mòn,
Chỉ cần non nước còn, lời thề vẫn vẹn nguyên.
Non xanh đã biết chưa?
Nước đi ra biển, lại mưa về nguồn.
Nước non gặp lại vẫn còn,
Đừng buồn vì non nhé!
Dù nước còn đi, non vẫn vui.
Nghìn năm giao ước kết nối,
Non nước mãi mãi không quên lời thề.