Do đó, mọi người sẽ có thêm nhiều ý tưởng mới để tổ chức các hoạt động chào mừng ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam vào ngày 22/12. Ngoài ra, cũng có thể chọn ngâm thơ, kết hợp vào các chương trình. Đừng quên gửi lời chúc 22/12 ý nghĩa tới những người thân yêu nhé!
Tuyển tập những bài thơ tốt chào mừng ngày 22/12
- Chào mừng ngày 22/12 - Trần Sơ
- Tâm hồn lính - Vũ Dung
- Sao anh chưa trở về lại - Phạm Hùng
- Tình lính - Ngô Hạnh
- Lãnh đạo của lòng dân - Hồng Ngoãn
- Ấn tượng với quân đội nhân dân Việt Nam - Định Thị Hiển
- Anh ta về thăm - Phạm Quang Thu
- Lời ca Trường Sơn bất tử - Hoàng Như Phượng
- Ngày gặp lại em - Hồng Soi
- Màu xanh áo lính - Phan Hoàng
- Đêm đi quân - An Giang Bùi
- Hai bờ nỗi nhớ - Ngô Hương
- Cầu mong - Hồ Viết Bình
- Tình đồng đội - Nguyễn Đình Cường
- Lính Cụ Hồ - Nguyễn Thị Khánh Hà
- Tự hào - Hồ Như
- Anh là lính - Nguyễn Thị Tuyết
- Tâm trạng của lính trẻ - Nghi Lâm
- Gửi em cô gái phía sau - Ánh Tuyết
- Thư của lính - Trương Túy Anh
- Tạ từ trái tim - Trịnh Thanh Hằng
- Đêm biên phòng - Phan Thu Hà
- Quà biển - Nguyễn Mỹ Hạnh
- Tình quân dân - Hoa Lư
- Mẹ ơi! Con đã trở về - Thơ Nga Lê
- Thơ tình lính trên đảo - Phạm Hồng Giang
- Nhớ những người lính hy sinh vì đất nước - Vũ Thuỷ
Chào mừng ngày 22/12 - Trần Sơ
Kính mừng ngày quốc phòng toàn dân
Chúc mừng ngày thành lập của quân đội Việt Nam
Quân đội theo lời Bác Hồ
Những người gìn giữ hòa bình và tự do
Biển đông sóng lớn, gió mạnh
Vẫn chặt tay súng giữ vững bền vững
Quân tướng từ dưới lên trên
Một lòng, một dạ không quên lời thề
Giữ từng thước đất miền quê
Tuổi trẻ không ngần, không e ngại gian nan
Khó khăn dù còn muôn vàn
Đoàn quân vẫn tiến, tiếng quân hành vang
Quân - Dân như bức tường vững chắc
Việt Nam đất nước xứng đáng với danh hiệu Anh Hùng.
Trái tim người lính - Vũ Dung
Chẳng biết từ khi nào em yêu lính
Yêu những bước chân dũng mãnh khi hành quân
Yêu áo xanh dân dã gần gũi
Yêu bài hát 'Khúc quân hành' sôi động
Anh yêu em bằng trái tim nồng hậu
Trái tim người lính vô cùng dịu dàng
Dòng máu nhiệt trong huyết quản anh mang
Của ông cha truyền lại từng thế hệ
Khi kẻ thù tới, tình yêu trở thành lửa cháy
Thắp sáng hy vọng, giành lại đất nước
Đời lính chiến không biết sợ hãi
Bạn bè, cây cỏ đồng hành với muôn ngàn sóng gió
Giữa gian khó, tình yêu tỏa sáng
Những kỷ niệm gửi theo gió, gửi theo mây
Tổ quốc và tình yêu mãi vẫn ở đây
Trái tim người lính chứa đựng hình bóng của đất nước.
Sao anh chưa trở về - Phạm Hùng
Chiến tranh đã kết thúc, anh vẫn chưa quay về
Để mẹ buồn đợi chờ trong căn nhà tranh
Nước mắt mẹ rơi không ngớt
Và nỗi đau khiến giấc ngủ không yên bình.
Cha ngã xuống tại cổ thành Quảng Trị
Nén đau lòng, ngày ngày chăm chỉ cày cấy
Gom hạt thóc nuôi đội quân đấu Mỹ
Nhiều đêm mẹ lẻn trên bàn tay ướt đẫm.
Anh lớn lên trong những ngày họ Đặng
Gieo vần mảnh khăn trắng khắp miền nam
Mẹ ôm nhớ giữa đêm dài cô đơn
Khi tin anh ngừng việc đang làm.
Vai mang súng, không mong muốn chiến bại
Chàng kỹ sư bỏ cuộc sống nông thôn ra đi
Máu Việt nóng chảy trong người
Không thể chịu đựng khi tổ quốc đau thương!
Chiến tranh đã kết thúc, sao anh vẫn chưa trở về?
Ở nơi đâu giữa vùng đất hoang dã núi rừng
Anh có hay từ lâu mẹ đã khắc khoải
Bây giờ mẹ đã bạc tóc, còng lưng.
Mẹ đợi chờ mãi, anh vẫn chưa quay về?
Không gặp lại mái nhà xưa
Chiến trường xưa, máu đã ngưng chảy
Tại sao anh không trở về, với nắng, với mưa?
Nhiều đồng đội đã quay trở về từ sáng đến trưa
Nhưng anh ở đâu, sao không chịu quay về?
Nước mắt mẹ chưa từng ngừng rơi
Từ ngày.
Anh rời bỏ mà không lời biệt ly!
Trạng nguyên lính - Ngô Hạnh
Khó khăn nào đủ sánh bằng dãy Trường Sơn
Thiếu gạo, thiếu rau, sốt rét, mưa nguồn
Lính vẫn kiên cường tiến lên phía trước
Con đường ra trận, tất cả hướng về một.
Đó chính là con đường giải phóng Miền Nam.
Không gì quý hơn tuổi thanh xuân
Vì độc lập, ta hiến dâng tất cả.
Những biến cố cá nhân không còn quan trọng
Tất cả hòa mình vào bước quân hành.
Tất cả làm nên chiến thắng lịch sử.
Hòa bình đã trở về, cuộc sống trở nên bình yên
Lính vẫn chia sẻ như trong những ngày chiến trận
Một chút đồ ăn cũng được chia sẻ một cách công bằng
Chia nhau căn hộ không vì gì cả,
Vì anh chị em lính, quý như sinh mạng
Anh ta sẵn lòng nhường lại, không có gì lạ
Cuộc sống vẫn cứ tiếp tục, đầy những thách thức
So với việc vượt qua dãy Trường Sơn, chỉ là điều nhỏ nhặt.
Đời thường đầy rẫy những cám dỗ
Chất lính phải giữ gìn không phải điều dễ dàng
Đời có khó khăn, không quan trọng
Quan trọng là sống đúng đắn, trong sạch
Dù không nói ra, nhưng mọi người vẫn thấy được
Con người có thể quên, nhưng trời không bao giờ quên
Mất điều này có thể đánh đổi được điều khác lớn hơn
Thành công, thất bại, niềm vui, nỗi buồn là phần của cuộc sống
Dù cuộc đời có gian truân, biến động
Thì chất lính vẫn tự hào trong lòng.
Lãnh tụ trong lòng dân - Hồng Ngoãn
Quê hương Quảng Bình là nơi sinh ra của cha mẹ
Bác được nuôi dưỡng trong không khí trẻ trung và năng động
Khi đất nước gặp khó khăn
Không có sự sợ hãi trước cảnh đói khổ và nguy nan
Điện Biên Phủ vẫn đọng mãi trong tâm trí
Đông - Cát phải điều chỉnh và đổi mới
Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam
Những trận đánh vang dội, làm say mê cả thế giới
Những người đó đầy nhiệt huyết
Sẵn lòng hi sinh hơn bất cứ ai
Khả năng lãnh đạo mạnh mẽ như biển cả
Đánh bại Pháp, Mỹ phải rời bỏ đất nước này...
Quên làm sao được ngày Bác ra đi
Cả nước u buồn, lòng ai cũng đau thương
Bao sương mù gió lạnh dặm đường
Bác về với quê hương thân thương Vũng Chùa.
Tỏa sáng quân đội nhân dân Việt Nam - Định Thị Hiển
Cả đời em không yêu ai khác
Chỉ yêu anh lính, vì tài năng đánh giặc
Ngày xưa bài ca vẫn còn vang mãi
Làm việc với cày, cất công chăm sóc
Nếu không giành chiến thắng vẻ vang
Chưa xong nhiệm vụ, đừng nên cưới em
Em ơi, chờ đợi nhé không quá lâu
Sau chiến thắng, việc quen biết cũng dễ dàng
Nằm trên chiếc võng, dòng sông êm đềm
Ngủ ngon nhé, vẫn còn kẻ thù, cha chưa về
Ngọn hò vang lên, lời ru êm đềm
Tạo nên sức mạnh, đẩy lùi bè phái xâm lăng
Quân đội chiến đấu càng ngày càng mạnh mẽ
Bè phái xâm lăng lo sợ, trực thăng bay loạn xạ
Những lời dặn dò của Bác ngày xưa
Quân đội làm tốt, không làm lòng dân thất vọng
Quân đội Việt Nam anh hùng, luôn tỏa sáng trong lòng nhân dân.
Anh trở về thăm - Phạm Quang Thu
Anh lính không biết gì cả
Chỉ thương em, nửa tròn nửa tròn
Quá âu yếm, ba lô quá nặng
Giày đánh rơi, tã vứt lung tung
Vợ yêu chăm sóc chồng hết mực
Ba lô rách quên ngay cả khuy cài
Về thăm vợ, thai nhi ấp trong lòng
Thương vợ con, chỉ biết ngồi quỳ!
Tư thế bắn, tư thế ngồi kiên định
Hôn môi yêu thương bụng bầu ấm êm
Chưa từng thấy Tình yêu của lính trẻ
Mộc mạc mà sâu thẳm không biết nói!
Trường Sơn, bản tình ca bất tử - Hoàng Như Phượng
Hát lên em bản tình ca của Đất nước
Dưới ánh sáng, trên chiếc võng trải rộng
Trường Sơn hôm nay thật đẹp với muôn hoa
Âm nhạc chim hót, đong đầy sức sống.
Mỗi cỏ, mỗi cây giữa đại ngàn gió lớn
Mang trong lòng bao ước mơ vươn lên cao
Dù có vết cắt, dấu vết không đặt tên
Luôn giữ màu xanh, viết nên trang sử.
Những người lính kiên cường không tiếc mạng sống bảo vệ
Khúc ruột quê hương dũng mãnh, kiên định
Không sợ khó khăn, coi thường bom đạn
Đoàn kết bên nhau bảo vệ đường huyết mạch.
Những chuyến xe đã đi vào lịch sử
Những đội quân trùng trùng, điệp điệp
Như vẫn còn đây trước mạnh mẽ núi rừng
Trái tim anh đập trong dòng máu bất tử.
Hát lên em giữa vùng đất bom đạn
Bản tình ca nối liền khắp nẻo đất nước
Rừng Trường Sơn vang lên khúc ca hồi sinh
Niềm hạnh phúc chào mừng sự thống nhất.
Ngày đoàn tụ em trao - Hồng Soi
Đã bao mùa em thu thập ánh sao đêm
Gửi vào mây trời trở về nơi đảo nhỏ
Những ngôi sao sáng chói hòa mình vào gió
Nơi câu chuyện quân đội đã rõ ràng chưa anh?
Khi anh ra đi, em lẻ loi mong manh
Biết bao hứa hẹn giờ đã phải đặt xuống
Nụ hôn đầu vẫn còn mãi trong ký ức
Nhớ vai anh, tựa vào suốt đêm trường.
Quê hương ta đã thay đổi sắc màu cuộc sống
Ngày xưa làng quê vẫn nghèo khổ như cũ
Điều mà làng làng ai cũng mong ước
Niềm vui này không cầm nổi những giọt lệ tuôn!
Chờ anh mãi, nỗi nhớ cứ dệt thành khuôn
Nơi nguồn cội luôn rạo rực khao khát
Gió đổi mùa, em vẫn thao thức bên trời
Nhớ anh đêm ngày gác trực không ngơi!
Dù gian nguy kinh hoàng, đừng bao giờ rung chuyển
Biết rõ cay đắng mới có ngày thành công
Trước kẻ thù, đừng bao giờ khuất phục
Trọn vẹn lời thề mà ta hứa từ ngày xưa.
Hết nghĩa vụ
Ngày đoàn tụ em trao!
Bước chân lính đoàn, màu xanh nét vững chắc
Trên quê hương, mỗi miền tỏa sáng
Màu áo lính, biểu tượng quyết liệt
Của Quân đội Việt Nam, mạnh mẽ vươn xa
Trên mọi miền đất nước ta đi qua
Khắp nơi vẫn thấy màu xanh của lính
Quân đội Việt Nam, mạnh mẽ và vững bền
Màu của biển cả, của núi rừng bao la
Đoàn quân từng bước khắp thôn xóm
Phát triển như chàng trai Phù Đổng
Từ ngày gậy vung thay súng đạn
Trưởng thành như Điện Biên vang lên
Quân đội từ khó khăn mà vươn lên
Đưa ngọn cờ giải phóng phất lên cao
Thực hiện cuộc Tổng tiến công mạnh mẽ
Để thống nhất đất nước từng miền
Màu xanh áo lính thân thương yêu dấu
Tựa trên vai, màu cờ Tổ quốc sáng ngời
Mang trách nhiệm bảo vệ đất nước
Để màu xanh luôn trường tồn mãi mãi!
Hành quân dưới bóng đêm - An Giang Bùi
Đường qua rừng, đoàn tiến quân vững bước
Một ngày dừng chân, ngày mai lại ra đi
Trong đêm khuya, chị Hằng vẫn thức dậy
Gió khe kẹt, vuốt nhẹ trên cành cây.
Đồng đội ngủ sâu giấc mộng êm đềm
Tay tôi cầm bút, ngồi viết lên đêm
Lá rừng reo vang, tiếng gọi nhau lặng lẽ
Đêm buông xuống, chờ đợi như cuồng điên
Ngôi sao Mai lấp lánh trên đỉnh núi,
Ngẩn ngơ suy tưởng, hồi hộp nhớ ai.
Sao Mai soi sáng đỉnh đồi kia,
Ngẫm nghĩ về những kỷ niệm ngọt ngào.
Hai đầu nỗi nhớ chồng chéo - Ngô Hương
Anh và em ở hai nơi nhớ nhung!
Tháng ngày trôi, cả hai vẫn chờ đợi nhau
Em nhớ anh, người lính trên tuyến đầu
Ở nơi biển đảo xa xôi, gian nan trăm nẻo
Sóng biển vỗ mãi, khắc sâu lòng nhớ
Ở quê nhà, em vẫn chờ mong anh trở về
Bờ cát dài ôm trọn biển xanh bao la
Tình em không bao giờ phai nhạt đi
Em sẽ luôn là bờ cát..
Ôm tình anh, vỗ nhè nhẹ trở về
Yêu anh, dù gian khó, ngày đêm vất vả
Chắc chắn tay súng sẽ giữ biển trời tổ quốc
Nơi quê nhà, những bài thơ anh viết
Em giữ vững hậu phương, nơi anh yên bình
Hẹn ngày về, tình ta mãi xanh tươi
Cùng nhau bước trên con đường hạnh phúc
Mỗi dòng thơ gửi lời chúc em mong
Anh giữ gìn sức khỏe, bên em nhé!
Cầu treo qua sông - Hoàng Văn Minh
Nước lũ dâng cao cuốn trôi mọi thứ
Chỉ còn dây cáp đan xen trong dòng
Các chiến sĩ xung phong xây cầu tạm
Ngang ngửa với ván, quả thực tuyệt vời
Trong lúc chờ đợi ván được mang tới
Không cần phải lội qua dòng suối nữa
Trẻ thơ ở làng quê vẫn không bỏ học
Đúng là đầy xúc động, nước mắt tuôn rơi.
Bảo vệ truyền thống suốt 74 năm qua
Ở bất kỳ nơi nào đất nước gặp khó khăn
Luôn xuất hiện các chiến sĩ bộ đội
Dù có phải đánh đổi bằng tuổi trẻ.
Tình đồng đội vững bền - Trần Thị Hương
Dành tặng: trung tướng Nguyễn Quốc Thước bài thơ
Ở nghĩa địa, nhìn thấy một vị tướng già
Với bộ quân phục chỉnh tề, ánh sao trên nón
Ông đi chậm giữa không khí trang nghiêm của hàng ngũ
Trên tay ông nắm chặt hương cháy dần mất
Như những ngày xưa, ông vẫn như vậy - ân cần
Dặn dò các chiến sĩ trước khi bước vào chiến dịch
Mong muốn mọi thứ luôn đạt được mục tiêu
Dù kẻ thù có pháo nổ, bom rơi...!
Ngày nay, mặc dù có hòa bình nhưng ông vẫn không có sự thảnh thơi
Đêm không ngủ được, nhớ lại biết bao lo âu
Bình minh sáng - nhiều cuộc đời đã dừng lại
Để làm nên những giá trị vĩnh cửu...!
Ý chí của ông như một chiếc cổ xe tăng
Húc phá lũ quân xâm lược đang gieo rắc hủy diệt
Và ngăn chặn những đợt sóng dữ biển cả
Để quê hương đất nước được bình yên
Sau khi viếng đồng đội, ông im lặng một lúc
Như thể ông hứa với linh hồn của các liệt sĩ:
Đồng đội ơi! Hãy yên nghỉ một cách an lành
Tổ Quốc vẫn mãi tồn tại - và đã có thêm thế hệ cháu con!
Lính của Bác Hồ - Trần Thị Lan Anh
Núi rừng hoang vu không có bóng người
Chỉ là biên phòng với tiếng cười và những đám mây
Ở giữa biển cả, trên bầu trời này
Lính Hải quân hòa mình trong làn gió biển ngát
Mặn mòi nước biển vô tận
Gợi lên lòng khao khát giữa vùng biển mênh mông
Biển cả, hải đảo của chúng ta
Là mảnh đất thiêng liêng, bao la vô bờ
Trí lực trai tráng được thể hiện tự do
Theo dấu chân của các anh hùng cha ông
Giữ vững bờ bờ biên cương quê hương
Chúng ta tự hào về bản tính bất khuất trong nghìn năm.
Ngày của quân đội - Phan Đình Quang
Có một ngày vô cùng ý nghĩa với tôi
Ngày mà quân đội ra đời giữa bom đạn
Ngày tôi khóc mẹ nhưng lại cười hạnh phúc
Vì thấy thằng lính trẻ con bắt đầu hình thành
Năm nay là tròn ba mươi tám năm phát triển
Cũng đủ để hiểu rõ hơn về phẩm chất của lính
Nét đơn giản của họ thấm vào tâm hồn
Những khó khăn kiên trì nhất sẽ được vượt qua
Phải biết nhìn xa hơn, về phía kẻ thù
Lính bộ đội luôn dự đoán và lên kế hoạch
Quyết tâm và bước đi vững chắc hơn
Đã giúp xây dựng hòa bình và kinh tế ổn định
Đóng góp sức lực để xây dựng quốc gia phồn thịnh
Theo truyền thống của tổ tiên chúng ta
Những hy sinh không tiếc nơi họ chính là tôn vinh
Luôn sẵn sàng với khẩu súng của người lính
Tham gia rèn luyện để giữ vững hòa bình cho tổ quốc
Vì kẻ thù vẫn luôn đe dọa xâm lược
Chỉ khi tỉnh táo cao độ, lính của chúng ta mới thật sự mạnh mẽ
Lính của Bác Hồ, nguồn kiêu hãnh sáng chói
Dân yêu quý và đời đời nhớ mãi
Ngày quân đội được thành lập luôn là lời nhắc nhở
Ngày mà trái tim mọi người ở sâu thẳm trong lòng.
Tình thư dành cho người lính trên biển - Lê Văn Đức
Em không quên những ngày anh đi xa
Em chờ đợi như chờ đón ánh nắng mùa đông
Ở phía hậu phương, em trung thành và chân thành
Em muốn gửi tặng hương hoa xa xôi ấy
Sóng biển vẫn xô bờ, cát vẫn trắng như vậy
Nỗi nhớ người giữa dòng thời gian không ngừng trôi
Những cơn gió từ núi xa kia
Anh xin gửi đi những tiếng đàn đầy tình yêu
Hải âu vẫn bay, sóng biển vẫn sôi động
Ở quê nhà, em chờ đợi, buồn bã, hoài niệm
Những lời yêu thương vẫn nguyên vẹn trong tim
Em hãy vui lên! Và mong một ngày gặp lại nhau
Dù nhiệm vụ ở tuyến đầu là khó khăn, anh sẽ không ngần ngại
Dù trong lòng cô đơn, trống trải, anh vẫn đặt niềm tin
Mong một ngày được nhìn thấy em, nghe tiếng em trách móc
Niềm hạnh phúc như âm nhạc mà anh dành tặng cho em.
Tự hào - Đặng Minh
Dòng dõi Quân đội nhân dân - Lê Thị Hồng
Mỗi năm chỉ có một lần hiển nhiên
Cờ hoa rực rỡ trên ba miền
Nhớ về quá khứ đánh dấu tên tuổi
Trải qua bao mất mát, hi sinh
Bảy mốt năm, lòng trung thành với tổ quốc không nguôi
“Trăm năm bia đá thì mòn”
Nhưng truyền thống vẫn luôn nguyên vẹn.
Tôi là một người lính - Lê Thị Lan
Rồi một ngày, tôi bước vào hàng ngũ quân đội
Khi tuổi trẻ chưa đủ lớn để suy nghĩ
Rời xa quê hương, xa bạn bè
Và cô bé lớn lên giữa những ngõ hẹp của làng.
Ba tháng tại trường quân sự rèn luyện cho sĩ quan
Khi tập luyện vượt qua núi sông
Khi trong đêm, tiếng trống kêu gọi tấn công
Chưa kịp ngủ, bình minh đã vừa hé lên
Nhớ những đêm trăng bên bè bạn
Gió biên thổi qua làm da thêm ướt
Nghĩ về quê hương, vùng đất Trường Sa
Người lính cố gắng kìm nén nước mắt
Bạn bên cạnh, điếu thuốc đang cháy dần
Không có cà phê, không có gái đẹp gợi cảm
Khi buồn, khi nhớ người yêu
Viết vài dòng chữ vội vàng trên ba lô
Cuộc sống của người lính đầy gian khổ
Nhưng mỗi khi xuân về, họ vẫn toát lên sự lạc quan
Quê hương vẫn còn nghèo đói, nhất là những đứa trẻ
Họ nguyện sẽ cống hiến hết mình cho Tổ quốc.
Tâm trạng của người lính trẻ - Hoàng Lê
Khi nhập ngũ, anh từ biệt người yêu nhỏ
Bước ra đường theo tiếng gọi của non sông
Theo lời bản hùng ca đang sôi sục trong lòng
Anh quyết chiến đấu cho đến ngày chiến thắng
Khuôn viên Đại học bình yên khép kín
Chờ đợi anh trở về để hoàn thành những môn học chưa kết thúc
Trên giảng đường vắng vẻ, tiếng cười râm ran
Chỉ mong người yêu xa xôi sẽ sớm quay trở lại
Tình yêu ngây thơ đã vượt qua mọi rào cản
Khi anh bước vào miền Trường Sơn
Từ Hạ Lào đến Đường Chín, nơi bom đạn tàn phá
Đã khắc sâu vào khúc hành quân của người lính trẻ
Những chiến công không cần phải được kể tục
Vẫn biết thông qua những người đồng đội cùng chia sẻ một góc chiến trường
Người hy sinh và những người ở lại đều cảm thấy đau lòng
Đều dũng cảm hy sinh trong cuộc chiến
Hòa bình đến, không còn nữa cuộc chiến
Người lính Trường Sơn mặc lại bộ áo Sinh viên
Quên đi tháng năm trôi qua khắp mọi miền
Chỉ để cho đất nước thống nhất vui mừng
Dù có đồng đội nào còn, đồng đội nào mất đi
Tình yêu dành cho Tổ quốc vẫn được ghi nhớ bằng máu và xương
Và người yêu vẫn luôn trung thành và nhớ thương
Khi ai đó an toàn quay trở về
Rồi đôi ta sẽ ở bên nhau mãi mãi
Ước mơ của chúng ta: KHÔNG BAO GIỜ PHẢI XA CÁCH!
Tặng em, người con gái ở phía sau chiến trận - Phương Anh
Gửi em, người con gái ở phía sau chiến trận
Tình yêu của anh chiến sĩ biên phòng xa nhà
Ngày hôm qua chỉ mới là dấu vết
Nay lại phải xa nhau rồi
Nhớ những ngày chúng ta cùng chia ly
Lệ mắt ướt nhòa trên đôi môi mềm mại
Tim đau đớn không thể tả
Vòng tay ôm nhau, từ biệt nhau
Biên phòng dù gian khổ với nắng mưa
Nhớ em, không biết phải nói gì để diễn đạt tình yêu
Gửi em, người con gái ở phía sau chiến trận
Bài thơ viết nhanh trên con đường đi quân đội.
Thư từ người lính - Hà Minh
Đêm Tây Nguyên, gió ru
Xào xạc lá rơi rụng
Anh viết nhanh những dòng thơ
Gửi em khi đổi ca
Nhớ quê nhà, mùa gặt trĩu bông vàng
Chúng ta ngồi bên sông
Ngửi hương lúa trong gió
Rồi anh ra đi, làm nghĩa vụ của mình
Làm công dân có trách nhiệm
Mai này, chúng ta sẽ gặp lại nhau
Hạnh phúc sẽ trào dâng
Có những đêm thức trắng
Ngắm ngàn sao lấp lánh trên bầu trời
Nghe tiếng gà gáy từng canh đêm
Thấy lòng xao xuyến
Thèm nhìn ánh mắt đen huyền
Nước mắt ướt đẫm mi
Phút chia tay đầy lưu luyến
Vòng tay ôm chặt lấy
Nhưng em ơi, đừng buồn nữa
Anh đây luôn ở bên đồng đội
Chúng ta như anh em ruột thịt
Đoàn kết và yêu thương nhau
Em ơi, đừng coi thường đâu
Gió lạnh đang thổi qua vai em
Hãy mặc thêm áo ấm vào
Chờ đợi anh về, em nhé.
Tâm thư từ - Nguyễn Thị Hằng
Mẹ yêu dấu con lên đường nhập ngũ
Khuất xa dần ánh chiều dần tàn
Lúc con chia tay, lòng muốn nói rất nhiều
Nhưng sao chỉ còn nghẹn ngào trong tim
Bóng dáng mẹ gầy guộc lững thững trong chiều tối
Cuộc đời mẹ hiền luôn gánh vác nắng sương
Mỗi giọt mồ hôi, mẹ đếm không xuể
Đầy đủ cơ cực, để con trưởng thành
Mẹ nói rằng kẻ thù ấy dám động vào
Tổ quốc cần con hãy ra đi ngay
Ở quê nhà không cần lo lắng điều gì
Mẹ đã gánh trách nhiệm từ sớm đến tối
Nhìn thấy bóng dáng mẹ, lòng con nhói đau
Mẹ đã già, ngồi bên bếp lửa trong gió lạnh
Con đã lớn lên, nhưng không thể giúp mẹ được nhiều
Lòng con nặng trĩu, bước chân chậm trễ
Nhớ mẹ yêu khi con bước đi phía trước
Xách balô, bước vững vàng tới chiến trường
Lời mẹ dặn dò ngân vang trong tai
Không quên mẹ, nhưng Tổ quốc là trên hết
Nơi nguy hiểm, gần cái chết từ đạn bom
Bóng mẹ hiền vẫn hiện hữu trong trái tim con
Tổ quốc sống sót hay tử vong
Nhờ mẹ, nơi hậu phương vững chắc
Mẹ ơi, chúng con sẽ mãi nhớ mãi ghi khắc
Bóng mẹ già nghiêng gánh trách nhiệm cả nước non
Quân đội ta chiến thắng từng trận
Nhờ có mẹ, người anh hùng thầm lặng
Khi ngày mai trời xanh biển bạc
Con sẽ về bên Tổ quốc yên bình
Mẹ dắt con trên bến, dưới thuyền
Con về với Mẹ, về với Mẹ thôi
Đêm ở biên giới - Phan Thu Hà
Em hát trong đêm giữa hàng ngàn lính trẻ
Ánh lửa bập bùng, đôi mắt rưng rưng
Biên giới cỏ cháy, đất khô đồng khô
Trăng lưỡi liềm vẽ xuống bóng hoàng hôn
Tiếng hát vang vọng giữa màn đêm u tối
Chứa đựng một tình yêu bốn phương
Ôi giọng hát thiết tha, sâu lắng
Em hát cho lòng mình, hát cho đời
Em hát cho ai, em hát cho người yêu
Hát về những kẻ từng bước qua cuộc đời
Mong chờ một tình yêu tuyệt vời
Khát khao của một trái tim chân thành
Giọng hát của em ngân vang giữa bầu trời
Làm anh hoài niệm về những người anh hùng
Những đồng đội đã hy sinh trong cuộc chiến
Mang lại hòa bình ngày nay, cho quê hương thêm hoa
Anh cùng em hát một khúc dân ca
Những lời hát đưa ta về thời thơ ấu
Dù xung quanh vẫn còn cảnh đồng khô cỏ cháy
Em nhận nhành cỏ lau, thay cho những bông hoa
Hãy ngồi bên nhau gần ánh lửa sưởi ấm
Xung quanh chúng ta là những người lính trẻ
Xin em thức cùng anh đêm nay nhé
Sương phủ mờ, nhưng bài hát vẫn vang xa
Quà biển - Nguyễn Mỹ Hạnh
Em đang chờ đợi món quà từ Biển, biết không anh?
Là ánh nắng len lỏi qua mây trời
Là cơn giông trưa đầy mặn mà
Là hơi gió mang mùi mồ hôi từ vai chai cát
Nuốt chân trời, kí ức cồn cào nhớ thương phương xa.
Biển hữu ngàn quà gửi anh qua mọi nẻo đường
Là sóng vỗ mạnh mẽ hòa âm một tình thương
Là giai điệu hoàng hôn rơi trên bãi biển tĩnh lặng
Là vạn ngôi sao lấp lánh kể lên câu chuyện tình yêu.
Tin nhắn từ khơi xa như là hương sáng bình minh
Anh vững bước trên con tàu vượt qua sóng lớn
Biển chiều êm ả, êm đềm...
Hòa cùng làn sóng trắng xóa
Nhịp dương cầm buông nhẹ nhàng, như một nốt nhạc dành riêng cho em
Từ đại dương bao la đó là giai điệu quen thuộc
“Ngủ ngon nhé, người anh yêu dấu, suốt đời!”
Là nụ hôn mặn mà xa xôi tha thiết
Là lời hứa hẹn ngày về, biển trở nên vững vàng
Ơi biển khơi
Biển đại dương kia
Ở đây, hàng ngàn cơn sóng cuồn cuộn mãnh liệt
Gửi trao anh, trong hơi thở biển cả
Bờ bên em, lời thề cứ mãi vững bền
Chờ đợi tàu anh neo đậu, trọn đời.
Tình quân dân - Hoa Lư
Chúng tôi là những người lính biên phòng
Trước giặc thù, chúng tôi kiên định, tình đoàn kết
Giữ gìn từng đất đai hoang vu
Biên giới và biển cả, chúng tôi sẵn sàng vượt qua
Quân - Dân chung sống dưới một mái nhà
Tình đoàn kết thắm thiết, chúng ta hòa mình vào nhau
Buồn vui luôn cùng nhau hát khúc ca
'Việt Nam, đất nước đong đầy tình yêu thương'
Ở đây dân nhớ dân mong
Như lúa nương, ngô đợi chờ mùa gặt trĩu trọn
Cụ già trông chờ, trẻ thơ mơ mộng
'Ngày mai, quân đội hứa hẹn sẽ đến'
Giúp ông sửa chữa mái ấm gia đình
Giúp chị trồng trọt, làm phong phú đất ruộng vườn
Dạy bảo đàn em nhỏ học hành
Dạy văn nghệ cho thanh thiếu niên vui vẻ
Hỗ trợ dân thoát nghèo khỏi cảnh khó khăn
Tuyên truyền pháp luật, khuyến khích mọi người tuân thủ
Yêu thương và chia sẻ với nhau
Với lòng tin vào Tổ quốc, trung thành suốt đời
Không ngại đồi núi dày đặc
Mưa lạnh buốt gai góc trên lưng
Lời thề lính vẫn mãi không phai
'Vì Dân, Vì Nước, lòng ta luôn khắc ghi'
Mẹ ơi! Con đã quay về - Thơ Lê Nga
Mẹ tiễn Con đi sớm một ngày Thu
Hành trang sẵn sàng từ khi nào?
Áo lính che phủ...con mặc vội
Chiếc mũ xanh của ước mơ.
Con ôm Mẹ...Mẹ ơi dấu yêu!
Đất nước lâm nguy giặc đã đến
Con phải ra đi...không thể chờ đợi
Giặc qua...Con sẽ về bên Mẹ.
Thế rồi...từ lúc ấy con ra đi
Bao đêm đợi mong con về bên Mẹ
Ánh đèn sáng chói đến rạng sáng
Chờ tiếng Mẹ gọi ơi! trước hè.
Đầu tóc dần bạc theo năm tháng trôi
Ở chiến trường xa giữa núi rừng sâu
Mẹ biết Con cùng đồng đội chung lối
Gối đây, nằm trên chiến trường gian lao.
Con hàng xóm Lan vẫn sang chơi
Luôn giúp Mẹ trong mọi việc, Con ơi!
Mẹ yêu quý nó...tại sao không?
Ánh mắt buồn bã...nhớ xa xôi.
Mẹ biết Lan hiền lắm, ít nói thì
Nhưng hàng đêm, nó vẫn nguyện cầu lời
Con ở xa...có yên lành đấy?
Người nó đợi đã bấy lâu rồi.
Rồi tiếng súng ngừng, bước chân quay về
Con quay về bên Mẹ, hân hoan đầy niềm vui
Nụ cười hạnh phúc...trên môi héo hắt
Đúng rồi, đó chính là Lan...
E ấp cúi đầu...em vội chạy tới
Hai hàng nước mắt lặng rơi tuôn dày
Đôi hàng mi ướt...đẫm hạnh phúc
Đôi má đỏ son...anh xôn xao.
Lính đảo lên thơ - Phạm Hồng Giang
Anh viết thơ tình về cuộc sống lính đảo
Gió biển mênh mông che chở tàu thuyền
Em, lính mình, tài sản có gì đâu?
Chỉ có một bầu máu đỏ thấm vào lòng.
Cuộc sống lính đảo đầy gian khó và khốn khổ
Bụi đường chinh chiến phủ đầy gió biển
Bức thư từ nhà chứa đựng đắng cay
Nhớ nhung trôi dạt cùng sóng biển.
Đêm đến sương giá, ban ngày nắng cháy da
Mồ hôi đọng ướt đẫm cả bộ quần áo
Trên núi, dưới trăng, tuần tra khó khăn
Ôm súng, đồng đội trở thành tri kỷ.
Đừng lo lắng, em ơi, về cuộc sống này
Tổ quốc cần những chiến sĩ vững vàng
Quê hương gửi lời nhắn nhủ sau lưng
Chúng ta sẽ kiên cường trên con đường này.
Khi Anh Trở Về - Nguyễn Ký
Ngày mai, anh sẽ tiếp tục viết thơ
Hải Âu bay...
'báo tiệp'...
Đón xuân về.
Tuổi trẻ dâng hiến cho đất nước
Giữ gìn biên giới trên núi rừng sâu
Trở về nhà, ngắm phong cảnh êm đềm
Ba lô trên vai, lòng vui thắm.
Ở nhà, người vợ buồn thương nhớ
Một lần nữa lại đến lúc chia ly
Nước mắt đỏ uất ức chảy ròng ròng
Bước chân rời xa, lưng về phía sau.
Trở về từ giấc ngủ trong đêm khuya
Người vợ trẻ, mái tóc còn mềm mại
Hiền lành, đạo đức, dịu dàng
Chăm sóc gia đình với tấm lòng hiền hậu.
Yêu chồng giữ lấy tình thâm
Một mình gánh vác ruộng đồng nồng nàn
Không màng danh vọng chờ đợi
Âm thầm lặng lẽ lòng tràn đầy
Nhớ chồng trong giấc mơ êm
Nhìn con say sưa xóm làng yên bình
Làm sao tránh khỏi nhớ mong
Tuổi trẻ đong đầy tình thương vẹn tròn
Bao năm lao động chiến đấu
Tình quê gửi lại hậu phương ân cần
Thương em thân thiết một mình
Nuôi con giúp Mẹ vắng bóng chồng
Nhưng vì nghĩa vụ phải thực hiện
Nhờ em giúp đỡ cuộc sống mưu sinh
Luôn gìn giữ tình thâm sâu lắng
Làm xong nhiệm vụ quê hương trao em
Thời gian như gió thoáng qua
Tuổi về hưu đã đến anh lo lắng
Nhìn nhau bốn mắt suy tư
Niềm vui hạnh phúc chảy trong máu tim
Nhẹ nhàng kể chuyện mỗi đêm
Như thời trẻ trai môi mềm run
Thật hạnh phúc không ngờ gì
Không xa cách, bão giông nào chia ly
Tương lai bắt đầu từ hôm nay
Đếm cát trên móng sẽ giàu sang
Vợ chồng thân thiết bên nhau
Tóc rối phơ phất mến thương đầy
Ngồi nhìn con cháu mỗi chiều
Cành cao, chim hót, tiếng vang xa
Tuổi già, nét đẹp vẫn tỏa
Nếp nhà thủy chung vẹn tròn lòng
Nhớ những anh hùng hy sinh cho đất nước - Vũ Thuỷ
Nhớ những người lính, trận trường hiu quạnh
Những mồ vô chủ, đau lòng xót xa
Người già chống gậy mong đợi con cháu
Lính trẻ cầm thư nhớ quê hương cố
Hi vọng ngày thống nhất, cha mẹ gặp mặt
Sinh thành phận gửi gắm, vợ con mong chờ
Vì ngày về hòa bình, bao biệt ly
Nước mắt tuôn rơi, giữa đêm lạnh buốt