Mùa mưa lại về, những ký ức buồn tràn về. Nhìn giọt mưa lạc lõng trên cửa sổ, lòng người như hòa mình vào bản hòa nhạc của mưa. Mưa, nguồn cảm hứng vô tận cho nghệ sĩ thơ. Hãy cùng Mytour khám phá những bài thơ về mưa xuất sắc nhất dưới đây.
1. Mưa hạ - Huỳnh Minh Nhật
Mưa bắt đầu rơi trên những con đường quen thuộc
Nhanh chóng làm ướt mái tóc của những người đợi chờ
Hương thơm của mùa hạ tràn ngập không khí
Vẫn còn đọng mãi từ thuở tình yêu mới nở.
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Nằm xiêu vẹo giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em hương thơm tình mùa hạ
Có nghe thấu giọt mưa trên đáy lòng không?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi khi mưa tràn ngập, lòng thổn thức
Có nhớ quá những chiều hòa mình trong mưa
Có bồi hồi… niềm xao xuyến dâng tràn?
Loài ve vẫn mải miết tìm kiếm
Quên mất rằng lòng đang chất ngất buồn
Như trong ánh mắt của chàng si tình
Tháng năm trôi qua mưa, liệu lòng có nhẹ?
Tôi đã già để ghi lại những ước mơ
Chỉ giữ luyến thương cho những kỷ niệm xa vắng
Chắc chắn rằng bến đời sẽ không gặp lại:
Có thể chạnh lòng… liệu em còn nhớ về chúng ta?
2. Chiều mưa
Nắng vừa mới trốn đi chốn nào
Để mây kết đôi, hòa mình trong tiếng mưa
Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa
Đi ngang qua, lòng nhớ nhung dòng ước mơ
Hỏi người có ướt lạnh không?
Mà sao lẻ loi nẻo lòng huyễn mộng
Hồn thương tôi gửi vài lời
Hương xuân từ độ tới trời hạ sang
Dấu yêu mong mỏi càng thắm
Nồng như nắng hạ thắm vàng thu sắp về
Chiều nay thấy bóng chim cù
Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.
3. Mưa buồn
Trời buồn, trời vương lên tiếng mưa
Người buồn, buồn mãi chưa dứt hết đau thương
Ước gì, có nhịp cầu hòa mình
Để nối lại hai đầu nhớ thương nối bờ.
Lòng buồn, tình vẫn còn vương
Bao nhiêu hồi ức, đêm trường ta chìm đắm
Những lời hẹn ước với nhau
Sao đành phủ lấp, để đau… mãi mãi.
4. Mưa đêm
Nửa đêm tỉnh giấc nồng ấm
Cơn mưa rào thủy điện lòng xao xuyến
Ngước lên tìm mấy vì sao
Sao ơi, sao lạc nơi xa xăm
Gió êm gió lạnh buông rèm
Vòm trời mơ mộng đằm thắm những kỷ niệm
Thôi thì nhớ để mà nhớ
Chim hòa mình vào bản tình ca êm đềm
Co ro trong chăn mỏng lụa
Nụ cười thoáng qua in hằn trái tim
Hay là viết những dòng thư
Mưa hạ mãi mãi, buồn thương không nguôi
Mưa hạ mãi mãi, tình nhớ nhiều tháng năm!
5. Mưa cuối thu
Cuối thu, sao mưa tràn về anh nhỉ?
Đêm mưa buồn, lòng em ngập tràn suy nghĩ
Hạ đã ra đi, có lẽ hối hả quá chăng?
Mùa thu mang theo bao nỗi nhớ mênh mang.
Cánh phượng hồng giữ lại trong trang sách
Chưa kịp trao tình đã lỡ mất nhau
Những giọt mưa buồn, nước mắt thu rơi
Ướt đẫm cuộc tình, đầy kỷ niệm đau lòng.
Trả lại em con đường tình màu tím
Nụ hôn đầu, vị ngọt lịm trên môi
Tình vừa nồng đã vội chia xa lối
Yêu rẽ lối giữa hai bờ thương nhớ.
Bài thơ kia, dở dang chưa kịp hoàn thiện
Câu vần thiếu, nhịp phách lạc lõng
Mong anh trở về, để chúng ta hòa nhịp
Mùa thu, mưa đừng rơi nhiều như thế nữa.
6. Hồi ức ngày mưa - Hoàng Thanh Tâm
Ngoài trời gió thoảng hạt mưa
Giọt lắng giọt lả tận cùng giọt dày
Mưa bay thấm ướt bờ vai gay
Cho anh thương nhớ mỗi ngày mưa.
Rót anh một chén rượu cay
Ngoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòng
Chén trà ấm áp căn phòng
Đàm đạo tâm sự nỗi lòng ngày mưa.
Giữa trưa trời đổ cơn mưa
Sao mưa không chờ, đêm mưa hãy đến
Mưa đêm cho đôi mắt lim dim
Trăng trời tối, đất quên đêm sắp tàn.
Bàn tay anh ôm muộn màng
Bờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môi
Em nghiêng ngả, em lả lơi
Mưa ơi, đừng tạnh, em ơi, đừng về.
Trong mưa, tiếng hẹn thề
Xin em ngoan ngoãn vọng về trong tim anh
Trong mưa, dệt mộng ngày xanh
Trong em luôn có tình anh bên kề.
7. Mưa ngâu tháng bảy
Tháng Bảy đã sang, anh có hay
Mưa ngâu rả rích suốt đêm ngày
Người ơi, có mong về lối cũ không?
Cùng em gom lại giọt heo may?
Tháng Bảy đã sang, anh nhớ không?
Đường xưa chiều ấy nắng ươm hồng
Tay xiết bàn tay, tròn giấc mộng
Ngỡ tưởng thiên thu khúc tình nồng.
Tháng Bảy, anh về, anh lại đi
Tiễn đưa lưu luyến, xiết ôm ghì
Từ đó một người, tim gói lại
Gửi người lữ khách, trọn tình si.
8. Mưa chiều gợi nhớ
Chiều nay mưa đến bất ngờ
Khiến lòng dạ thẫn thờ nhớ về ai
Hạt mưa thấm ướt mi dài
Hay là lệ rơi miệt mài vì mong.
Lâu rồi chẳng có nắng trong
Hôm nay mưa lại ghé thăm nỗi sầu
Người đi như nước qua cầu
Bao giờ trở lại bến tàu năm xưa?
Nửa hồn tan tác theo mưa
Nửa hồn còn lại vẫn chưa lối về.
Lạc vào cõi u mê
Gọi tên ai đó mà tê tái lòng.
9. Mưa lòng
Những khúc nhạc mưa rơi rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi.
Mưa thấm trời xuân nhạt phai
Chơi vơi mưa rơi hờn hoài
Mây mù khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai.
10. Nghe mưa Sài Gòn
Mưa Sài Gòn rơi tí tách
Ướt cả niềm vui vời xa xôi
Trời miền Trung nắng rực đỏ
Nghe Sài Gòn mát lạnh giọt mưa.
11. Mưa nhớ tình xưa
Đêm trở gió, mưa buồn giăng mắc
Trời vẫn mưa giăng khắp nẻo đường,
Cho lòng ai mãi vấn vương.
Nhớ người xưa ấy, lòng vương vấn lòng.
Trời mưa ướt, trong lòng nặng nề
Nhớ ai nhiều, lệ tràn bờ mi
Tình mình giờ chỉ là kỷ niệm
Nhưng em vẫn ôm mãi nỗi nhớ mong.
Trời mưa dồn dập, nước tràn đổ
Tái tê lòng, khắc sâu nỗi đau thương
Vì đâu tim đã tan nát
Hay là do số phận đầy đau lòng.
12. Đêm mưa
Đêm buồn lặng lẽ, tôi một mình
Ngắm mưa rơi, lòng bồi hồi xôn xao
Chờ mong người xưa không đến bao giờ
Chẳng lẽ ta đã mất nhau mãi mãi
Nhìn phượng vĩ rơi, lòng ngậm ngùi
Tiếng ve buồn hòa vào khúc thảo nguyên
Thu vội vã đến, hạ đã chia tay
Tình yêu kia nay chỉ là hồi ức
Duyên nợ chẳng thể quay trở lại
Trái tim vấn vương, những cảm xúc u sầu
Trong đêm mưa, tâm tư trăn trở mênh mông.
13. Mưa đầu mùa - Huỳnh Minh Nhật
Mưa đầu mùa chiều nay tả tơi
Gió ru rủ mình cây lá kênh khát
Mưa chiều này có vẻ đặc biệt
Có lẽ mưa dậy sóng theo cách khác.
Nơi em ở, trời có chút nắng
Hay bão tố cuồn cuộn như điệu nhảy
Hãy nói đi, trở về trong âm lặng
Để tim đập, bước chân không ngần ngại.
Mưa đầu mùa, thường vẫn như vậy
Tình yêu như trò đùa, giữa niềm vui và nỗi buồn
Dư lệ ẩn mình ở đáy đôi mắt
Phố mưa, nước chảy nhẹ nhàng bên lề đường.
Bầu trời mưa, áo ướt đẫm nhanh
Em quay về phố cũ, chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh, mưa còn đọng
Hay giọt nắng là tình yêu chơi đùa?
14. Mưa nhớ anh
Tiếng mưa rơi hôm nay, buồn biết bao
Như trách hờn, tình yêu vẫn chìm đắm
Nhớ anh, nghe tiếng đòi hỏi
Hay nỗi buồn đã che giấu từng ngày
Em khao khát, như mùa đông cần nắng
Dịu dàng, sâu lắng và trọn vẹn
Mắt ướt nhòa nhìn mưa rơi
Anh có hiểu lòng em không, anh nhỉ?
Tim em vẫn bối rối, khó lường
Nũng nịu, ậm ừ, chẳng muốn nghe lời
Da diết mỗi khi mưa buồn về
Anh ơi, em vẫn nhớ da diết
Nhớ anh như giọt mưa nguồn ngất
Hứng giọt nước, chỉ tay lạnh buốt
Rơi xuống tràn đầy trên mặt đất
Tình mình liệu có giống như vậy không anh?
Em tin chắc tình mình không phải như thế
Vẫn ngọt ngào, tha thiết mãi không dứt
Nhớ anh, mãi nhớ trong em!
15. Hạ thương
Cơn mưa dày dịch miền yêu thương
Mô tả cánh bằng lăng trong chiều huyền bí gió
Mây lang thang giữa đại ngàn xa xôi
Mang theo nỗi buồn về đại dương xanh.
Em và anh, cách nhau một mùa hạ mong manh
Tháng sáu, trời gieo tình sầu trên hoa tím ngắt
Nỗi nhớ cắt sâu như lưỡi dao
Thương nhưng nhức, lạc lõng giữa đêm sương mịt
Nhớ anh, nhớ mãi trong giấc mơ hạ thương.
Mưa chiều buồn rơi dài trên những bức tường nhòa
Tiếng gió hòa nhạc nhẹ nhàng, như tiếng mèo già... êm đềm
Hoài công tỏa sáng như con dã tràng xây lâu đài trên cát
Trút hết linh hồn vào mối tơ đau.
Anh lạc về nơi xa, ký ức trở thành bức tranh màu xám
Bên cửa sổ u ám, em góp nhặt vào lòng đêm lạnh lùng
Mùa hạ thắp hương cho em trong những cơn mưa tháng sáu
Như làm tan đi bao âu lo, nhấn chìm tiếng đời trôi.
Anh đừng đặt chân đến khu vườn xưa, đừng ghé qua góc nhỏ em ngồi
Đừng chạm vào cánh hoa tàn, trên bậc thềm dính ướt
Đừng nhìn ánh trăng mảnh, lung linh trong đêm sương ẩm
Đừng... xin đừng khơi lại tro tàn, khi mọi thứ đã trở thành cơn mưa.
16. Mưa thu khóc
Anh quay về bước chân lạc lõng lối cũ
Nguyền rủa những cơn mưa rơi bất thình lình
Nắng không đủ sáng môi mắt vẫn hồng rợn
Gió đùa giỡn cùng lá thu bay rơi.
Người lặng lẽ hồi tưởng những ngày xưa
Kẻ chạm nhẹ ký ức rồi phơi bày
Nỗi nhớ nhẹ nhàng đào sâu nơi trái tim
Hòi tim còn đủ sức để yêu thương ai?
Tiếng mưa thu hoà quyện với tiếng thở dài
Ôm ký ức phai mờ từng bước chân chầm chậm
Đường dài mênh mông vai áo còn ướt lạnh
Đôi môi hồng nhuộm mấy lớp son tan chảy.
Đoạn tình thơ kết thúc quá vội vàng
Chưa kịp đón thu sang, lá đỏ chưa rơi
Ai dám hứa một lời hẹn ngày gặp lại
Duyên số như cơn gió mây của trời.
Lòng ta đong đầy, ngày mai tràn ngập hy vọng
Bước chân nhẹ nhàng trên con đường định mệnh
Tâm hồn đong đầy với câu hỏi về tình yêu thắm thiết
Sao duyên phận đưa ta đến mà lòng trơ trọi?
Ánh mắt kia lưu luyến, nhưng tâm hồn lạnh giá
Tim đóng băng, làm cho vần thơ nguội lạnh
Nơi hẹn trước, giờ đây xa lạ, cảnh đẹp kỳ lạ
Mưa thu buồn, ta chịu đựng nỗi đau thương.
17. Chiều mưa - Đặng Minh Mai
Nắng mới vừa tạnh, để mây quay về hòa mình vào mưa
Ngẩn ngơ thấy bước chân ai đi qua
Đi qua cửa, lòng ta nghe tiếng mưa rơi
Hỏi người kia, có ướt lạnh không?
Sao nơi đây trống vắng, lối nhớ trôi
Hồn thương tôi truyền lời chân tình
Hương xuân từ độ đến trời hạ sang
Dấu yêu mong mỏi ngày càng thêm đậm
Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu
Chiều nay, bóng chim cù nghiêng nghiêng
Ngả nghiêng, đợi chờ vu vơ trong lòng.
Thương em chiều mưa
Mưa rơi nghiêng lối em về
Bờ bai nhỏ tóc thề ướt trong mắt em
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn ánh nắng kia theo em
Bầu trời phủ lớp mây đen
Em vội vàng bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng, trách trời mưa chi?
Để vội vàng em bước đi
Gót hồng tất bật vì mưa sa
Anh xây mái hiên nhà
Che chở em khỏi ướt nhòa vì mưa
Thương em biết mấy cho vừa
Bằng lòng, em nhứ anh đưa em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê, anh buồn.
18. Hồn Mưa Trong Phố Cổ
Cơn mưa quay trở lại, hòa mình vào con phố cổ xưa
Ký ức về em nói lên bao điều buồn vương
Lời hẹn thề vẫn còn đọng mãi, nhưng giờ đây chỉ còn anh mình
Giữa phố cổ hoang vắng, tiếng mưa nhẹ nhàng.
Em đã rời đi, con phố cũ bây giờ trở nên êm đềm
Tìm kiếm bóng hình quen thuộc nhưng không thấy đâu
Bao mùa mưa đã trôi qua trên con phố nhỏ ấy
Anh chìm đắm trong nỗi buồn, đôi mắt đỏ hoen.
Chắc em giờ đây hạnh phúc bên người khác
Anh nghĩ điều đó khi những giọt mưa rơi
Giấc mơ hồn nhiên giờ đã chuyển thành đau thương
Trái tim buồn đau nhức, lệ chảy thành dòng.
Con phố này, bước chân anh vẫn lang thang
Lối về trở nên lạnh lẽo khi không còn em
Giọt mưa vội vàng rơi, như những ký ức nhanh chóng quay về
Hoặc có lẽ, đó là những giọt lệ trên vai ướt át.
19. Mưa Trên Ký Ức
Chiều mưa gió nhẹ, những giọt mưa bay nhẹ nhàng
Thổi vào những ký ức về người hay nơi nào đó
Mưa buồn rơi, giọt mưa lao xao
Giọt thương, giọt nhớ ngọt ngào của tình yêu.
Mưa ướt đẫm gót hài mềm mại
Làm ướt tóc mai, làm dòng lệ thắm tình yêu
Những giọt mưa rơi từng hạt bên mép thềm
Bâng khuâng trong gió, bướm bay tìm nhụy hoa.
Mưa mùa rơi những hạt xót xa
Kỷ niệm mong manh về người đã qua không quay về
Đếm từng giọt mưa nhẹ nhàng, lặng lẻ thê thảm
Bóng tối trôi qua, nhấp nhô dưới ánh trăng buồn.
Cuội nay, tình thương nhớ chị Hằng
Như lòng ta thắm thiết với tình trăng năm xưa
Mưa, xin đừng gieo rắc nỗi buồn phiền
Chim trời hòa mình trong bóng đêm, hòa nhạc sầu.
Mưa ơi, đừng gieo rắc những hạt ngâu
Để cho ta tìm lại những kí ức đẹp ngày xưa!
20. Mưa Đầu Tháng Sau
Tháng sau, anh ơi, mưa rơi nhiều đấy!
Những giọt mưa làm ướt đôi mắt em, làm cay đắng
Gió, dù không nhiều, nhưng đủ làm tóc em rối bời bay
Tay nhỏ nhắn của em, vẫn liên tục lau ướt giọt mưa.
Anh đã quên con đường bước vào lá đổ
Hai ta, rụt rè trước những chuyện vui xa xôi
Dù mưa có về, em cũng không thiết tha gì cả
Anh ơi, đừng để em che mưa cho anh nữa!
Trời tháng sáu, như là con gái tinh tế
Khi khóc, cười như mưa nắng xen kẽ
Bàn tay em, lạ lẫm và lạc lõng, chẳng quen với gì cả
Bàn tay mới, khiến em buồn vời vợi!
Tháng sáu ơi, giọt mưa rơi da diết
Bóng bóng buồn vì vỡ mất hết người xem
Từng ngón tay, hứng từng giọt mưa đen u tối
Hay có lẽ, trong đôi mắt em, mọi thứ chỉ một màu tối xám.
Đúng vậy, anh ạ, em nhớ anh quá nhiều
Trời nghiêng lệch, lòng em cũng nghiêng theo
Chênh chao buồn, nỗi nhớ chẳng ngừng lên tiếng
Trời tháng sáu, gió kể lời hò hẹn.
Thôi anh nhé, em quay về nơi xưa
Nơi hẹn hò xưa đã bị thời gian phủ lấp
Giọt nước cuốn vào tim, không còn trung thành
Cho gió nổi cuốn mất hết mưa tháng sáu…
Anh đừng quay lại, em không đợi anh đâu!
21. Mưa Ngày Thu
Thu về, lá rơi bên đường
Heo may giá buốt, đôi mắt ngóng chờ ai
Xuân qua nhanh, tàn phai mái tóc trắng
Nỗi nhớ chốn xưa, người đi xa vắng.
Ngày thu, trời như đổ mưa
Giọt dài giọt ngắn tuôn không ngừng
Bóng cô đơn dọc đường dài
Bước chậm chạp, trên đường trơn mình bước đi.
Thu nắng chẳng còn lấp lánh
Bầu trời u ám, bình minh nhạt nhòa
Bóng u ám trôi qua chói lọi mặt đất
Ngày thu vàng nắng, người xa lại trở về.
22. Chiều Mưa
Nhiều năm qua, ta rời xa khỏi những ước mơ
Bất ngờ chân bước quay về con đường quen thuộc
Bầu trời chiều buồn bỗng rơi giọt mưa nhỏ
Khi gặp lại bóng hình người xưa trên phố.
Hạt mưa rơi, hay là lệ lòng anh tuôn
Lạnh buốt, làm cho con tim loan lỗ
Cứ tưởng như quá khứ đã chôn sâu
Và yên bình nằm trong giấc ngủ say.
Mưa chiều nay, lòng xao động nhưng bình yên
Không mong chờ, không trông đợi gặp lại nhau
Bất ngờ lại đánh thức những nỗi đau cũ
Khi ngang qua, không có lời chào giã.
Cơn mưa chiều vẫn rơi nhưng dịu dàng
Phố nhộn nhịp nhưng lạnh lẽo như bờ vai
Hay vì nghe được những nỗi đau buồn
Khi chiều mưa, tình cờ gặp lại nhau.
23. Ngắm Cơn Mưa
Ngồi buồn, tôi ngắm trời mưa nhẹ
Hình ảnh người xưa hiện hữu trong lòng
Giờ đây, người ấy ra sao đây?
Còn nhớ những ngày xưa ấy không...
Thời gian đi qua, những chuyến đi dưới mưa
Nắm tay nhau, cùng nhau vui giữa làn cười
Đôi mắt lung linh hạnh phúc bên nhau
Nắm tay, thề thốt... trọn đời bên nhau
Bây giờ, người ấy đang ở đâu?
Tôi cô đơn, ngắm mưa buồn... lâu lắm.
24. Cơn Mưa
Những giọt mưa tí tách rơi tầm tã
Trời như đang khóc, nhả tơ vương xuống
Nước mắt trải qua nhiều đoạn đường
Yêu đương đau thương, cảnh đời chia đôi.
Mưa ơi, hỡi má hồng ướt đẫm lệ
Giọt mưa đầy vơi như ngọc trai xa xôi
Lối xưa giờ trải đầy hoa đẹp quá
Nhưng người đã rời xa, bước chân vội vàng.
Mưa nhè nhẹ gợi lên nỗi nhớ sâu thẳm
Con đường đê bên lỡ làn nước bồi
Mênh mông cõi mênh mông trải đầy mơ mộng
Vẩn vơ... khắc khoải, lòng nặng mang.
Mưa lạnh buốt, mưa chan nước mắt bi ai
Mặn đôi môi khao khát bờ vai êm đềm
Men nồng ta mượn tim say đắm
Ngẩn ngơ nếm phải hương men cay... tình sầu!
25. Mưa Nhớ Anh
Chiều tháng bảy, hạt mưa rơi rả rích
Quán café yên bình, bóng người lẻ loi
Lặng lẽ nhìn từng giọt thủy châu rơi
Như ánh mắt của kỷ niệm đã phai mờ
Ngồi góc phố nhỏ, dưới mưa chiều lả tả
Hạt mưa đưa tôi vào không gian huyền bí
Nhấm một giọt nước, nghe hương vị buồn thiu
Nỗi buồn dường như đã trôi xa mãi.
26. Hẹn Mưa
Cơn mưa đầu Hạ bắt đầu
Bất chợt trải dài trên đường phố
Áo trắng nhẹ nhàng vấn vương
Vuốt nhẹ bằng ánh mắt trìu mến.
Hiên nhà che mưa rơi nhỏ giọt
Đang suy nghĩ về những công việc chưa xong
Bất ngờ thấy ai đó vội vàng bước tới
Ô che đầu đã sẵn sàng chờ đón.
Lẻ bóng chim đùa giữa không gian
Ngập ngừng trong dòng mưa êm đềm
Chiếc ô che đủ vừa
Cho hai ta bước chung con đường.
Gió vẫn nhẹ nhàng hướng về phía trước
Em mong mưa đừng gấp quá nhanh
Vì đã có anh ở gần bên
Cứ từ từ, mưa ơi, từ từ đi!
Gặp mưa, đôi chim sẻ đùa vui
Trời cao, cánh bay tung lên mừng hạnh phúc
Còn em, mỗi ngày đều tràn ngập hạnh phúc
Bởi vì có anh bên cạnh.
27. Mưa Chiều Này
Mưa chiều nay, lòng có buồn như ngày xưa?
Ánh mắt người lấp lánh như hạt châu sa?
Bông cúc nở ngơ ngẩn giữa mùa hoa
Chao cánh mỏng dễ vừa bờ cỏ mềm.
Hạt mưa nối hạt, phập phồng tan nắng hạ
Đất thấm lòng từng giọt, uống nồng say.
Cơn mưa nhẹ nhàng như tháng sáu chiều nào
Bàn tay nhỏ chạm nhẹ, hồn nhớ người?
Phút giây ấy, hai người dạo bước phố
Vịt ô gầy giữa làn gió nhẹ nhàng.
Nước mắt đùa lấp lánh trên đôi môi
Cơn khát cháy, người vô tình cúi xuống.
Mưa chiều nay, lòng ta cạn lụt muốn uống
Giọt châu buồn lấp lánh vạt mi cong.
28. Đêm Mưa Buồn Thu
Mưa thu rơi rả rích, đêm buồn êm đềm
Nỗi niềm rơi rơm, lòng bồn chồn trong ta
Tiếng mưa lọt lộp mái nhà
Nghe như từng nhịp lời ca nao lòng.
Đêm thu ôm gối, lạnh lùng
Mưa rơi giọt giọt, lòng lẻ loi thao thức
Giống như bản nhạc không lời
Nốt vương trên lá, nốt hờn trong ta.
Nốt thì đưa đến nơi xa
Nốt thì réo rắt, tương tư mênh mông
Gió lùa, chớp xé bóng mù
Mưa đêm đơn chiếc gối, tâm tư bộn bề!
29. Chờ mưa
Em ngồi đợi cơn mưa hạ đến
Góc quán quen nắng gắt trưa hè
Ký ức bỗng hiện về đây
Của một thời tình yêu chung đôi.
Người thành phố thưa thớt dưới nắng cháy!
Gái cố đô nhẹ nhàng hạt mưa
Sông ngàn tuổi con sóng mặn đắng
Mây mười lăm bạc trắng mái đầu.
Em tìm anh, dư tình thuở ấy
Anh ơi nơi đâu mà chẳng về đây
À đây rồi, cơn mưa đầu hạ
Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây.
Ký ức khô khốc nát rụt rè
Ngột ngạt buồn, nắng hồn mồ hôi
Nắng hanh khô héo hương tình cũ
Mưa chẳng về, nắng mãi người ơi…
30. Mưa mùa hạ
Cơn mưa mùa hạ đến lạ
Ngang qua nơi tuổi học trò
Cơn mưa thả nhẹ tựa cảm xúc
Tím cả những vần thơ.
Cơn mưa kèm theo hơi gió
Rực rỡ và hòa ca
Mưa làm tươi đẹp con đường nhỏ
Dưới tán lá me già.
Mưa bung cánh phượng đỏ
Mưa rơi tiếng ve sầu hồn
Mướt áo ai má ửng hồng
Nhạc bồ câu ríu rít.
Mưa sầu trang lưu bút ngắm
Ướt cả trời thanh xuân mơ
Mắt hoen nhòa, lệ ướt là
Mưa trải bước dấu mơ.
Mưa ngập ngừng tý tách
Chập chờn hòa gió đưa
Cơn mưa khanh khách nhẹ
Tím hạ về rực rỡ.
Dẫu mưa mang theo buồn phiền, những ký ức không vui
Bỗng hồn về như gió mưa thoảng, nhẹ nhàng giống như lá phai
Cơn mưa ảm đạm, buồn tẻ réo rắt, nhưng sau nó sẽ là
Trời quang mây tạnh, góp phần làm mới bản ngày mới.