Những bài văn mẫu lớp 7 về việc kể lại những sự kiện đáng nhớ nhất - Mẫu số 1
Khi trưởng thành, mỗi chúng ta đều mang theo những kỷ niệm sâu sắc từ thời thơ ấu, đó là một hành trình đầy cảm xúc từ niềm vui đến nỗi buồn, từ những trò chơi vô tư đến những lần vấp ngã và hối tiếc. Trong số đó, ký ức về người anh họ của tôi luôn là một phần quan trọng và đọng lại trong tâm trí tôi.
Vào mỗi mùa hè, tôi thường được về quê, nơi tôi có dịp gặp gỡ người anh họ. Anh ấy hơn tôi một tuổi và luôn dành cho tôi sự chăm sóc đặc biệt. Mỗi lần gặp anh, tôi cảm thấy rất vui vì được anh dẫn đi chơi khắp nơi. Anh luôn là người đi trước, còn tôi theo sau. Khi tôi mệt mỏi, anh sẵn sàng cõng tôi trên lưng và chạy nhanh, hòa mình vào tiếng cười vui vẻ.
Quê hương của chúng tôi nổi bật với những bờ biển trắng xóa tuyệt đẹp. Trong những trò chơi vui vẻ, có lúc tôi lạc mất anh và khóc nức nở, thì anh từ đâu xuất hiện, rắc những bông hoa lên đầu tôi để xoa dịu nỗi buồn. Đặc biệt nhất là những lúc anh và bạn bè thả diều, tôi không thể rời mắt khỏi những cánh diều bay cao trên bầu trời, tạo nên những hình ảnh không thể quên.
Dù anh luôn chiều chuộng tôi, nhưng sự nghịch ngợm của tôi đã dẫn đến một tai nạn không mong muốn. Một ngày, khi đi chơi, tôi nhìn thấy một cây roi to và hấp dẫn, tôi đã năn nỉ anh hái cho tôi mặc dù anh khuyên nên ra chợ mua quả roi ngon hơn. Không nghe lời, tôi đã gây ra một tai nạn nghiêm trọng khiến anh bị thương.
Khi bố biết chuyện, anh không chỉ không trách móc tôi mà còn yêu cầu bố không nên phê phán tôi quá nặng nề. Anh luôn đứng ra bảo vệ và che chở cho tôi, dù tôi có lỗi lầm ra sao. Anh là người anh tuyệt vời nhất mà tôi có. Mỗi khi nhớ lại ký ức đó, tôi cảm thấy trái tim mình ngọt ngào và đắng cay cùng lúc, nhưng đó cũng là điều làm cuộc sống của tôi phong phú và ý nghĩa hơn.
Những bài văn mẫu lớp 7 về việc kể lại các sự kiện đáng nhớ nhất - Mẫu số 2
Những ký ức về tình bạn và sự gắn bó gia đình luôn là những khoảnh khắc quý giá và đáng trân trọng. Tuy nhiên, trong ký ức của tôi, những ngày thơ ấu ở trường tiểu học là những điều khiến tôi nhớ mãi và sâu sắc nhất.
Trường học không chỉ là nơi chúng tôi học tập mà còn là nơi ghi dấu những hình ảnh đáng nhớ của cô giáo - người đã truyền đạt kiến thức và rèn luyện từng nét chữ cho tôi. Tôi vẫn mãi nhớ đôi tay ấm áp của cô, nắm chặt tay tôi để chỉ dẫn cách viết. Cô cũng là người dạy chúng tôi múa hát, tạo nên những kỷ niệm đẹp trong trái tim mỗi học sinh.
Những khoảnh khắc vui vẻ khi ra chơi với bạn bè luôn khiến tôi nhớ mãi. Chúng tôi thường tham gia các trò chơi như đuổi bắt, nhảy dây, hoặc chơi cầu. Tuy nhiên, trò bịt mắt bắt dê để lại ấn tượng sâu đậm nhất. Một lần, Lan tổ chức trò chơi và cả lớp tham gia nhiệt tình. Cảnh Nam bị dính vào cột cờ khiến mọi người cười sảng khoái, và hình ảnh đó vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi.
Một ngày, một giọng nói vang lên: 'Cho tôi tham gia với!'. Đó là Thành, người bạn vui nhộn nhất lớp. Sự xuất hiện của anh ấy làm không khí thêm phần sôi động. Chúng tôi cười rôm rả khi thấy Thành tham gia trò chơi, đứng giữa sân, bịt mắt và lúng túng, trở thành một ký ức không thể quên.
Tiếng trống báo hiệu giờ học vang lên, kết thúc giờ ra chơi vui vẻ. Chúng tôi trở về lớp học, dùng sách vở làm quạt và tiếp tục với ngày học mới. Đây là một trong những kỷ niệm sâu sắc nhất của tôi trong những năm học tiểu học.
Dù đã vào cấp hai, những kỷ niệm ngọt ngào và hồn nhiên đó vẫn luôn sống trong tâm trí tôi. Chúng là minh chứng cho vẻ đẹp và sự trong sáng của thời thơ ấu, và sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
Kể lại những sự kiện đáng nhớ nhất làm em không thể quên - Mẫu số 3
Cuộc sống mang đến những trải nghiệm đặc biệt, chạm đến tận cùng trái tim chúng ta và để lại dấu ấn không thể phai nhạt. Những trải nghiệm này giúp mỗi người rút ra những bài học quý giá cho chính mình.
Khi tôi vào lớp sáu và bắt đầu tại một ngôi trường mới, tôi đã gặp nhiều thầy cô và bạn bè mới. Đặc biệt, cô Thu - giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, là người tận tâm và hết lòng với học trò. Chúng tôi rất kính trọng và yêu quý cô. Để thể hiện lòng biết ơn, lớp đã quyết định tổ chức một buổi tiệc sinh nhật bất ngờ cho cô.
Lớp chia thành các tổ với nhiệm vụ cụ thể: Tổ một trang trí lớp học, tổ hai chuẩn bị bánh kẹo và hoa quả, tổ ba lo quà cho cô. Vào chiều chủ nhật, chúng tôi đã cùng nhau đi mua sắm và chuẩn bị cho buổi tiệc.
Sáng hôm sau, từ sáu giờ, cả lớp đã tập trung để chuẩn bị cho buổi tiệc. Tiết học đầu tiên là tiết sinh hoạt, và chúng tôi đã làm việc hết mình để hoàn tất công việc. Sau một giờ, mọi thứ đã sẵn sàng cho buổi tiệc.
Khi tiếng trống báo vào tiết vang lên, cửa lớp học được đóng lại và đèn tắt đi, tạo nên sự bất ngờ. Khi cô Thu bước vào, toàn lớp đứng dậy, và lớp phó mang chiếc bánh sinh nhật ra. Trên bánh có dòng chữ: “Chúc mừng sinh nhật cô Thu”. Chúng tôi cùng hát mừng sinh nhật, và cảm xúc của cô hiện rõ trên gương mặt. Chúng tôi nhắc cô ước một điều và thổi nến.
Sau đó, cô yêu cầu bật đèn và ổn định lớp. Bạn lớp trưởng đại diện lớp trao quà cho cô. Phần tiếp theo là cắt bánh và chụp ảnh lưu niệm. Kết thúc buổi tiệc, cô bày tỏ lòng biết ơn và cho biết đây là buổi sinh nhật tuyệt vời nhất của cô.
Buổi tiệc sinh nhật đó thật sự ý nghĩa, tạo nên một sự kết nối sâu sắc giữa cô và học sinh. Đó sẽ là một kỷ niệm khó quên trong quãng đời học sinh của tôi.
Kể lại sự kiện đáng nhớ nhất - Mẫu số 4
Trong cuộc sống, có những sự kiện ta có thể quên ngay sau khi trải qua, nhưng cũng có những điều làm ta nhớ mãi. Mỗi trải nghiệm đều mang lại bài học quý giá, và tôi đã cảm nhận điều đó.
Trong buổi sinh hoạt tuần trước, chúng tôi đã học được một bài học quan trọng. Khi cô giáo rời lớp tạm thời, Minh Long và tôi đã quyết định trốn học để chơi game tại một quán gần trường. Kết quả là cô Hà, giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi, bất ngờ xuất hiện. Tôi vẫn nhớ rõ cảm giác lo lắng khi phải đối diện với sự nghiêm khắc của cô.
Chúng tôi cảm thấy hoang mang và vội vã trở lại lớp, nhưng sự lo lắng vẫn khiến chúng tôi không thể tập trung vào bài học. Trong buổi học sau đó, cô đã gọi chúng tôi ra ngoài để nói chuyện về sự việc và hứa sẽ liên lạc với phụ huynh vào tối hôm đó.
Tối hôm đó, khi sự lo âu dâng cao, tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên, làm cho căn phòng trở nên ồn ào hơn bao giờ hết. Tôi còn nhớ cảm giác hồi hộp và lo lắng khi mẹ gọi tôi xuống để nói về cuộc trò chuyện với cô giáo. Những lời nhắc nhở nhẹ nhàng từ bố cũng khiến tôi cảm thấy hối hận và xấu hổ.
Khi bố chia sẻ những kinh nghiệm của mình từ thời trẻ, tôi nhận thấy hành động của mình không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn đến những người yêu thương và quan tâm đến mình. Từ đó, tôi quyết tâm thay đổi, hứa sẽ trở nên ngoan ngoãn và chăm chỉ hơn trong học tập cũng như trong cuộc sống hàng ngày.
Sự việc đó không chỉ là một trải nghiệm khó quên mà còn là một bài học quý giá giúp tôi hiểu sâu hơn về bản thân và các mối quan hệ xung quanh.