'Mấy ai không có thầy
Thế gian thường bảo không thầy không nên'.
Chỉ với hai chữ thầy cô, chúng em đã cảm nhận được sự cao quý và thiêng liêng. Tình yêu nghề và trẻ thơ đã thấm sâu vào từng người. Khi trở thành thầy giáo, cô giáo, lòng nhiệt huyết và tận tâm càng dâng trào. Thầy cô là những người hướng dẫn và nuôi dưỡng ước mơ của chúng em, giúp chúng em hướng tới tương lai tươi sáng. Dưới đây là 10 bài cảm nghĩ về thầy cô giáo tuyệt vời để các bạn tham khảo và gửi tặng những 'người lái đò' của mình.
1. Bài viết cảm nhận số 1
Từ bao giờ, những giai điệu du dương về thầy cô vẫn ngân vang trong trái tim tôi, nhắc nhớ về những người đã lặng lẽ cống hiến từng giọt mồ hôi trên trang sách để chúng tôi trưởng thành. Thầy cô như những người lái đò vĩ đại, chèo chống để chúng tôi cập bến tương lai. Dù những giọt mồ hôi ấy có mờ nhạt theo năm tháng, chúng tôi không thể quên công lao và tình yêu mà thầy cô đã dành cho. Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, những bài học từ thầy cô luôn đồng hành, giúp chúng tôi vượt qua thử thách và trưởng thành. Họ không chỉ dạy chúng tôi kiến thức, mà còn gửi gắm những bài học làm người, giúp chúng tôi nhớ về nguồn cội và giá trị của truyền thống. Thầy cô là những người vun đắp và chăm sóc, làm cho chúng tôi trở thành những mầm xanh vươn lên trong cuộc sống, xứng đáng với sự hy sinh của họ.
2. Bài viết cảm nhận số 2
Từ xưa đến nay, truyền thống tôn sư trọng đạo luôn được coi là một trong những giá trị quý báu của dân tộc. Truyền thống này nhắc nhở chúng ta nhớ về lòng tận tụy và sự hy sinh của các thầy cô, những người đã âm thầm cống hiến cho sự trưởng thành của chúng ta. Họ làm việc miệt mài bên trang giáo án, không màng đến tiền bạc, chỉ mong thấy nụ cười và ánh mắt rạng ngời của học sinh. Dưới ánh sáng mặt trời, nghề giáo vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp và ý nghĩa riêng, giúp định hướng và truyền cảm hứng cho học sinh. Học sinh là tương lai của đất nước, vì vậy, việc đào tạo một thế hệ giỏi là vô cùng quan trọng. Tuy nhiên, hiện nay vẫn còn nhiều người chưa hiểu đúng về công lao của thầy cô, có những hành động không tôn trọng và áp đặt vật chất lên nghề giáo. Để duy trì sự tôn trọng và hòa hợp, cả thầy và trò cần phải biết ứng xử khéo léo và hợp lý. Dù không ai hoàn hảo, nhưng lòng nhiệt huyết và cống hiến của các thầy cô luôn sáng lấp lánh như ánh mặt trời, dẫn lối cho chúng ta trên con đường học tập.
3. Bài viết cảm nhận số 3
Khi còn nhỏ, chúng ta thường nghĩ rằng chỉ có cha mẹ mới là người yêu thương mình nhất. Tuy nhiên, khi bước vào trường học, chúng ta mới nhận ra rằng tình cảm của thầy cô dành cho mình cũng vô cùng sâu sắc như tình yêu của cha mẹ. Thầy cô giống như cha mẹ thứ hai, dìu dắt chúng ta trên con đường học vấn. Thời gian học tập là khoảng thời gian tuyệt vời, tràn đầy ước mơ và sự ngây thơ. Thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn dạy cho chúng ta lễ nghĩa và cách cư xử đúng đắn. Họ luôn theo dõi từng bước tiến bộ của chúng ta, từ những điểm số tốt đến những sai lầm nhỏ. Sự cống hiến của thầy cô không kém gì công lao của cha mẹ, và tình yêu thương của họ là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi học sinh. Tuy nhiên, hiện nay vẫn có những hành động thiếu tôn trọng đối với thầy cô, điều này cần được khắc phục bằng cách ứng xử hợp lý và khéo léo. Dù thầy cô không hoàn hảo, nhưng lòng nhiệt huyết và cống hiến của họ luôn sáng lấp lánh như ánh mặt trời, dẫn lối cho chúng ta.
Viên phấn trên tay thầy
Thầy dạy chúng em từng chữ
Bụi phấn nhẹ bay bay
Vương lên mái tóc bạc trắng.
Qua bao mùa thu đã trôi
Thầy giờ đã bạc đầu
Dẫn dắt trí tuệ của em
Để cuộc đời nở hoa tươi đẹp
4. Bài văn cảm nhận số 4
Trong hành trình cuộc đời, bên cạnh cha mẹ, những người đã nuôi dưỡng và chăm sóc ta từ khi chào đời, thầy cô cũng đóng vai trò vô cùng quan trọng. Họ là những người truyền dạy kiến thức, hướng dẫn chúng ta về đạo đức và cách ứng xử trong cuộc sống. Đối với những học sinh như chúng em, thầy cô không khác gì những người cha, người mẹ thứ hai. Ca dao tục ngữ Việt Nam thường nhấn mạnh sự quan trọng của thầy cô bằng những câu như:
“Kính thầy, thầy mới dạy dỗ”
Hoặc:
“Muốn sang phải bắc cầu kiều
Muốn con giỏi giang phải kính trọng thầy”
Quả thật, nếu không có sự dìu dắt của thầy cô, chúng em sẽ không thể biết chữ. Thầy cô là những người đã hướng dẫn chúng em trên con đường học vấn, từ khi chưa biết gì, dần dần chúng em học được cách đọc, viết, làm văn, toán và khám phá kho tàng kiến thức phong phú của nhân loại. Thầy cô đã mở ra cho chúng em cánh cửa tri thức, xây dựng ước mơ và dẫn dắt chúng em đến đỉnh cao của hiểu biết, mở ra một tương lai rạng rỡ. Mọi người thường ví von thầy cô như những người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi năm học kết thúc, thầy cô lại đưa học sinh cập bến, hoàn thành một chuyến đò, và suốt cuộc đời mình, thầy cô đã dìu dắt biết bao thế hệ học trò. Công ơn của thầy cô thật lớn lao. Ai trong chúng ta cũng có một thời cắp sách đến trường, giai đoạn đẹp nhất của tuổi học trò với sự ngây thơ, mơ mộng, vô tư và cả những trò nghịch ngợm, không phải lúc nào cũng lễ phép. Thầy cô đã thay đổi nhân cách chúng em, uốn nắn và dạy bảo, giúp chúng em hiểu đúng, hiểu sai và trở thành những công dân tốt, có đức, có tài. Hiện tại, em là học sinh lớp bảy, rất tự hào khi là học trò của trường, của thầy cô, vì chúng em được học tập dưới sự dạy dỗ tận tâm của các thầy cô. Thầy cô luôn lo lắng khi chúng em học yếu hoặc mắc lỗi và vui mừng khi thấy chúng em tiến bộ, học giỏi và có đạo đức tốt. Em trân trọng những thầy cô đã dạy dỗ chúng em, người đã chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và dìu dắt lớp em. Khi ra đời không còn đi học, em vẫn sẽ nhớ mãi về mái trường, về thầy cô, về những kỷ niệm và tình cảm quý báu mà thầy cô đã dành cho em. Thầy cô, hai tiếng gọi tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng thiêng liêng. Chúng em mãi mãi nhớ ơn thầy cô, những người lái đò tâm huyết, và sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để không phụ lòng thầy cô đã dạy bảo suốt thời gian qua.
“Thầy cô như cha mẹ thứ hai”
“Yêu quý, chăm sóc, mới là học trò ngoan”
5. Bài văn cảm nhận số 5
Trong hành trình cuộc sống của mỗi người, ngoài cha mẹ là những người sinh thành, thầy cô cũng đóng vai trò vô cùng quan trọng. Đối với những học sinh như chúng em, thầy cô chính là những người cha, người mẹ thứ hai. Thầy cô – hai chữ thiêng liêng chỉ những ai đủ tư cách mới được gọi. Họ là người dẫn dắt chúng em trên con đường học vấn, chắp cánh cho ước mơ của chúng em. Thầy cô được ví như những người lái đò, đưa học sinh từ bến bờ này đến bến bờ khác. Mỗi năm học kết thúc là một chuyến đò cập bến, với bao điều thú vị và thử thách. Nhờ sự dẫn dắt tận tâm của thầy cô, chúng em vượt qua mọi khó khăn và cập bến tri thức trong niềm vui của cả thầy cô và chúng em. Những gì thầy cô làm cho chúng em quý giá không kém gì công ơn của cha mẹ. Ai cũng có một thời cắp sách đến trường – giai đoạn đẹp nhất, với sự mơ mộng và cả những trò nghịch ngợm. Thầy cô đã thay đổi cuộc đời chúng em, dạy dỗ từng bước trên con đường học vấn. Từ khi còn nhỏ, thầy cô đã dạy chúng em lễ nghĩa, cách cư xử đúng đắn và từng bước đưa chúng em lên các nấc thang kiến thức. Thầy cô luôn dõi theo từng bước đi của chúng em, từ điểm số tốt đến những sai lầm nhỏ, luôn nhắc nhở và khen ngợi. Thầy cô lặng lẽ đưa chúng em đến đỉnh cao của tri thức, mở ra một tương lai tươi sáng. Chúng em tự hào là học sinh của trường Nguyễn Huệ, không chỉ vì môi trường học tập tốt mà còn vì sự dạy dỗ tận tâm của các thầy cô. Thầy cô không chỉ là người thầy mà còn là người cha, người mẹ. Thầy cô lắng nghe, chia sẻ và tạo niềm vui cho chúng em, kiên nhẫn và thông cảm, cùng cảm xúc với chúng em. Thầy cô buồn khi thấy chúng em không lễ phép và luôn giữ vững tinh thần để dạy dỗ chúng em. Mọi điều thầy cô làm đều đáng quý, từ những việc nhỏ nhất đến những điều cao cả. Chúng em mãi biết ơn thầy cô, sẽ cố gắng học tập tốt để thầy cô tự hào và cảm thấy mãn nguyện. Thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên con đường đời.
6. Bài văn cảm nhận số 6
Trong vòng xoáy của cuộc sống, giữa những lo toan về cơm áo gạo tiền, nhiều khi chúng ta quên mất những ký ức đẹp đã từng hiện diện trong cuộc đời. Thời gian có sức mạnh kỳ diệu, nó dẫn dắt tôi trở về với những ký ức xưa cũ, khi hình ảnh của thầy giáo – người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm trí tôi – hiện lên rõ ràng. Năm học ấy, lớp 8, với một thầy chủ nhiệm có phong thái khác biệt, đã mở ra cho tôi một thế giới mới lạ và nhiều bài học ý nghĩa. Những ngày đầu, tôi còn ngây thơ và đầy nghi ngờ về thầy, nhưng dần dần, tôi nhận ra sự quan tâm và cống hiến của thầy đã giúp lớp chúng tôi trở thành một tập thể dẫn đầu trong khối. Những kỷ niệm với thầy là một chuỗi dài không thể kể hết, mỗi kỷ niệm đều khắc sâu trong tâm trí tôi. Ngày xưa, môn Văn đối với tôi là một thử thách khó nhằn, tôi không hề thích thú và thường xuyên điểm thấp. Hoài Thanh từng nói rằng “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có”, nhưng tôi chưa bao giờ cảm nhận được điều đó. Thế nhưng, nhờ sự dìu dắt của thầy, môn Văn trở thành niềm yêu thích của tôi, với sự thay đổi rõ rệt trong cách viết và cảm xúc khi học. Thầy truyền đạt sự đam mê và tình yêu nghề vào mỗi bài giảng, khiến môn Văn trở nên gần gũi và hấp dẫn hơn bao giờ hết. Thầy cũng thường xuyên chia sẻ những bài viết hay từ báo chí, giúp chúng tôi cập nhật kiến thức và nhìn nhận thế giới rộng lớn hơn. Thầy là người lái đò thầm lặng, không đòi hỏi gì mà chỉ mong muốn học trò của mình thành công và có ích cho xã hội. Những cảm xúc lẫn lộn, từ niềm vui đến nỗi buồn, hòa quyện tạo thành một tình cảm sâu sắc và tinh khiết, không thể dùng từ ngữ nào để diễn tả hết.
7. Bài văn cảm nhận số 7
Kể từ lúc tôi chào đời, tình yêu thương vô giá của cha mẹ đã luôn bao bọc tôi. Theo thời gian, tình cảm ấy không chỉ nuôi dưỡng mà còn dạy dỗ tôi trở thành người. Lúc nhỏ, tôi nghĩ rằng cha mẹ là tất cả những gì tôi cần. Tuy nhiên, khi bước vào xã hội và nhất là trong môi trường học tập, tôi nhận ra rằng bên cạnh cha mẹ, còn có các thầy cô là những người đồng hành quan trọng. Thầy cô không chỉ dạy dỗ từ những bước đi đầu tiên trong học tập mà còn khơi dậy ước mơ và hoài bão trong tôi, hướng dẫn tôi hướng tới sự thành công và tin tưởng vào cuộc sống. Họ đã tận tụy làm việc, như những người chèo đò, vững tay chèo giúp học sinh vượt qua mọi thử thách. Dù công việc có vất vả và phải đối mặt với nhiều khó khăn, thầy cô vẫn kiên trì vì tình yêu thương dành cho học sinh. Họ không chỉ hi sinh công sức mà còn trao trọn tình yêu và sự bảo bọc cho chúng tôi. Hình ảnh thầy cô, từ những tà áo dài thướt tha đến dáng vẻ nghiêm trang mà thân thiện, luôn để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng tôi. Khi chia tay để chuyển lên lớp mới, chúng tôi cảm thấy xúc động khi nhớ lại sự tận tụy của các thầy cô. Những nỗ lực của họ được đền đáp bằng những bó hoa và lời chúc chân thành từ học trò. Hạnh phúc của thầy cô không chỉ đến từ sự công nhận mà từ việc gặp lại những học trò mà họ coi như con cái. Tình cảm ấy không bao giờ phai nhạt, mãi là nguồn động viên cho chúng tôi trên con đường trưởng thành. Dù một ngày nào đó tôi rời xa vòng tay của gia đình và trường lớp, tôi sẽ mãi nhớ về công ơn và tình yêu của thầy cô như một phần không thể thiếu trong cuộc đời mình.
8. Bài văn cảm nghĩ số 8
Người ta thường nói rằng: “Không nghề nào dưới ánh mặt trời có thể sánh bằng nghề dạy học.” Thực sự, ngoài việc truyền đạt kiến thức, thầy cô giáo còn là những người đã dẫn dắt chúng ta những bước đầu tiên trong hành trình học tập. Chúng ta bắt đầu cuộc đời từ con số không, và để đạt được thành công hôm nay, chúng ta không thể không nhắc đến sự chăm sóc của cha mẹ và sự dìu dắt của thầy cô. Thầy cô, với tình yêu thương và kiên nhẫn, đã từng bước uốn nắn chúng ta như một cây non. Con người cần sự dạy dỗ của thầy cô để trưởng thành, giống như cây cần ánh sáng và nước để phát triển. Từ đó, sự kính trọng và yêu mến đối với thầy cô phát triển một cách tự nhiên. Những đứa trẻ khi xưng hô với thầy cô luôn là những khoảnh khắc đáng nhớ. Thầy cô không chỉ mở rộng chân trời tri thức mà còn khuyến khích tiềm năng của từng học sinh, thắp sáng ngọn lửa đam mê và khát vọng trong mỗi chúng ta. Họ còn giúp chúng ta nhận thức về những mảnh đời khó khăn, để trân trọng những gì mình đang có. Thầy cô đã phải trải qua nhiều đêm thức trắng, khó khăn và mệt mỏi, nhưng luôn đối xử với học sinh như con cái của mình, trao cho chúng tôi sự bảo bọc và tình cảm chân thành. Sự ân cần và tận tâm của thầy cô khiến chúng tôi luôn cảm thấy biết ơn và trân trọng từng ngày bên thầy cô.
9. Bài văn cảm nghĩ số 9
Ký ức về thời cắp sách đến trường luôn để lại dấu ấn sâu đậm trong mỗi người. Tôi luôn nhớ về những kỷ niệm đẹp với thầy cô, và cảm thấy biết ơn sâu sắc. Ngày đầu đến lớp, tôi còn bẽn lẽn núp sau lưng mẹ, nhưng cô giáo với nụ cười tươi và lời an ủi đã làm tôi cảm thấy yên tâm. Cô như một hình mẫu tuyệt vời trong lòng tôi, và sự dịu dàng của cô như được trời ban cho nghề giáo. Những bộ áo dài truyền thống của cô và sự điềm tĩnh của cô trước mọi tình huống đã để lại ấn tượng sâu sắc. Dù chúng tôi nghịch ngợm, cô vẫn luôn giữ thái độ nhân hậu và không bao giờ dùng hình phạt. Cô chỉ cần giọng nói nhẹ nhàng để khơi dậy sự say mê và hứng khởi trong chúng tôi, như dòng nước mát làm dịu tâm hồn. Mùi hương của cô, dù không rõ là từ tóc hay quần áo, vẫn mãi là ký ức ngọt ngào của tuổi thơ. Câu châm ngôn “Ảnh hưởng của người thầy là vĩnh cửu” thể hiện đúng vai trò của cô trong cuộc đời tôi. Hình mẫu của cô đã trở thành động lực lớn giúp tôi đạt được thành công ngày hôm nay.
10. Bài văn cảm nghĩ số 10
'Thầy là gương đời hy vọng'
Dẫn lối cho chúng con tiếp bước
Tỏa sáng xa với hàng ngàn tia nắng
Lung linh, rực rỡ một cách kỳ diệu
Mỗi thầy giáo như một bông hoa tươi đẹp và rạng ngời nhất. Em luôn trân trọng và yêu quý sự hy sinh và tận tâm của các thầy cô giáo. Một thầy giáo đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng em chính là giáo viên chủ nhiệm lớp 5. Thầy cao gầy, đã vào tuổi trung niên với những nếp nhăn ngày càng rõ. Đôi mắt hiền lành và nụ cười ấm áp của thầy luôn mang lại cảm giác gần gũi. Giọng thầy truyền cảm, đọc thơ rất thu hút và hấp dẫn, đó là sự ấm áp mà em mãi nhớ mãi. Thầy luôn gọn gàng trong trang phục sơ mi sáng màu và quần âu lịch sự. Chúng em thường nói rằng thầy là một người đàn ông có gu thẩm mỹ tốt, chọn đồ rất đẹp và trang nhã. Nếu được hỏi về tính cách của thầy, em sẽ không ngần ngại nói thầy rất tốt bụng. Những lần em thiếu bút hay sách, thầy đều dùng phần lương ít ỏi của mình để mua tặng, hay khi em không có tiền mua thuốc cho mẹ, thầy cũng không ngần ngại chở em đi mua thuốc. Đối với em, đó là một tấm lòng lớn không phải ai cũng có. Vì vậy, trong mắt chúng em, thầy luôn là người tuyệt vời nhất. Thầy giống như một người cha thứ hai của em. Em luôn kính yêu thầy An và dành cho thầy sự trân trọng nhất. Một người thầy dù không giàu có, đôi khi còn gặp khó khăn trong cuộc sống nhưng không bao giờ từ chối giúp đỡ người khác. Một người thầy, dù học sinh có lỗi lầm, vẫn uốn nắn bằng sự bao dung và vị tha. Một người thầy luôn dạy bảo và cho chúng em những lời khuyên quý giá trong cuộc sống. Em thật may mắn khi được học và làm học sinh của thầy. Gặp lại thầy trong lễ tri ân gần đây, em càng thêm yêu quý thầy. Thời gian có thể đã làm thay đổi nhiều điều trên gương mặt thầy nhưng sự điềm tĩnh và trái tim ấm áp của thầy vẫn còn nguyên. Em biết những lo toan cuộc sống và các học trò nghịch ngợm có thể khiến thầy mệt mỏi, nhưng thầy vẫn luôn ở đó, bao dung và yêu thương chúng em.
Dù mai này chúng con có trưởng thành
Với thầy, hình ảnh vẫn như tuổi thơ
Không thể nào quên những lúc lầm lỡ
Khắc sâu từng khoảnh khắc ngây ngô
Thầy ơi, dù mai này thế nào, dù khoảng cách có rộng bao nhiêu, con luôn nhớ về thầy - người đã dẫn dắt con qua bao thử thách trong cuộc đời.
Hy vọng bài viết này đã mang đến cho quý độc giả thông tin giá trị. Xin chân thành cảm ơn.