
1 năm trước, tại thời điểm này, tôi là một sinh viên năm 2 tại một trường Đại học nổi tiếng tại TP.HCM. Trong 2 năm đầu, tôi cố gắng để xây dựng một hình ảnh lý tưởng mà đa số sinh viên đều mơ ước (chăm chỉ học, tích cực tham gia hoạt động ngoại khóa, tình nguyện, mở rộng mạng lưới...).
Dần dần, tôi tích luỹ thành tựu để 'làm đẹp' CV. Dự định sẽ hoàn thành 2 năm còn lại và tìm một công việc ổn định. Nhưng tôi đã quyết định nghỉ học một năm, lý do có nhiều, nhưng nếu phải chọn một nguyên nhân chính, có lẽ là vì tôi cảm thấy bất ổn với mọi thứ.
Tôi không chắc chắn về ngành học, không hiểu rõ nguyên nhân của những gì đang làm, tự ti về năng lực và hoài nghi về bản thân. Mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn, tôi quyết định tạm dừng việc học.
Hiện tại, tôi không hối hận về quyết định đó. 1 năm qua là cơ hội để tìm hiểu sâu hơn về bản thân, nhận ra và kết nối chặt chẽ hơn với bản thân. Đây là một hành trình quay về nguồn gốc, xuất phát điểm của bản thân. Tôi hy vọng có thể chia sẻ những điều tôi học được với mọi người.
Thứ nhất: Tôi học được cách yêu thương bản thân nhiều hơn
Ai trong số chúng ta cũng từng nghe lời khuyên “hãy học cách yêu thương bản thân, yêu chính mình trước khi yêu người khác”, bla bla các thứ như vậy. Nhưng ít ai thực sự hiểu được ý nghĩa thực sự của việc yêu thương bản thân là gì. Yêu thương bản thân là một khái niệm rất rộng và vì thế, mỗi người có cách biểu hiện niềm yêu thương với chính bản thân mình.
Trong những năm tháng Đại học, mình luôn được nhắc nhở về việc “phải yêu thương bản thân”. Nhưng thực tế, mình không thể thực hiện và thậm chí là bỏ quên bản thân. Nhưng khi nghỉ học một năm, mình nhận ra việc yêu thương bản thân không hề khó khăn, chỉ cần kiên nhẫn duy trì trong thời gian dài. Dưới đây là những cách mà mình đã làm để yêu thương bản thân nhiều hơn.
Chăm sóc thể chất
Trong thời gian Đại học, mình thường bỏ bữa, ăn uống không điều độ, không ngủ đủ giấc, thói quen hằng ngày của mình thực sự lộn xộn. Mình để bản thân sa vào lối sống không lành mạnh đó và để nó mất dần năng lượng. Chỉ khi sức khỏe yếu dần, mình mới nhận ra tầm quan trọng của việc duy trì sức khỏe. Mình không thể học tập, không thể tập trung lâu dài, và trí nhớ của mình cũng bị ảnh hưởng. Một câu nói mà mình từng nghe:
“Khi có sức khỏe, bạn có 8000 giấc mơ, nhưng khi không có sức khỏe, bạn chỉ có một giấc mơ duy nhất là muốn khỏe mạnh trở lại”.
Vì vậy, trong gap year, mình đã tập thể dục mỗi ngày và chú ý đến khẩu phần ăn của mình, ăn nhiều rau, quả, uống đủ nước mỗi ngày. Giờ đây, mình từ chối trà sữa, đồ ăn nhanh và thực phẩm đóng hộp.
Điều mà tôi tự mình có thể kiểm soát là lượng đường mà tôi tiêu thụ, tôi hạn chế sử dụng các sản phẩm chứa đường tinh luyện, thay vào đó tôi chủ yếu tiêu thụ đường fructose tự nhiên có trong các loại trái cây và rau củ. Ngoài ra, tôi cũng đảm bảo ngủ đủ giấc mỗi ngày và duy trì một lối sống có chu kỳ nhất định.
Tôi đã thực hiện những thói quen này gần 1 năm và tôi nhận thấy sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể. Tôi cảm thấy khỏe mạnh hơn và không còn mắc các bệnh nhỏ khi thời tiết thay đổi. Tinh thần tôi trở nên sảng khoái và tập trung hơn trong thời gian dài. Việc tập thể dục hàng ngày cũng giúp cơ thể tôi linh hoạt và săn chắc hơn nhiều.
Tôi biết rằng khi quay lại học, sẽ có nhiều hoạt động mới xuất hiện và ảnh hưởng đến thời gian hàng ngày của tôi. Nhưng thời gian của mỗi người là do chính họ quản lý, nếu muốn, sẽ tìm ra cách, còn nếu không, sẽ luôn có lý do để trì hoãn.
2. Lắng nghe chính mình
Lắng nghe chính mình là một trong những cách mà tôi thể hiện sự quan tâm đến bản thân.
Lắng nghe là gì? Đơn giản là lắng nghe những nhu cầu, mong muốn, suy nghĩ, cảm xúc từ tận đáy lòng của chúng ta.
Một trong những lý do khiến tôi cảm thấy không ổn vào năm ngoái là vì tôi không thực sự lắng nghe bản thân nhiều hơn. Tôi chỉ quan tâm đến những lời khuyên từ bên ngoài, chịu đựng áp lực và định kiến xã hội, làm cho tôi quên mất việc phải trân trọng tiếng lòng của chính mình.
Bây giờ tôi cố gắng lắng nghe chính mình nhiều hơn. Tôi cố gắng chấp nhận và trân trọng những nhu cầu, mong muốn của bản thân. Tuy nhiên, đáp ứng những nhu cầu này không có nghĩa là nuông chiều bản thân một cách quá mức. Đừng để định kiến xã hội làm mất đi việc hiểu rõ mong muốn của bản thân. Đừng để những tiêu chuẩn xã hội làm nghẽn lối tiếng lòng của bạn.
Thực ra, việc lắng nghe tiếng lòng của bản thân không quá khó nhưng lại thường bị lãng quên.
Hãy cho phép bản thân được nghỉ ngơi khi cơ thể cảm thấy mệt mỏi, hãy tôn trọng suy nghĩ và quan điểm của bản thân. Hãy chia sẻ nó nếu bạn muốn hoặc giữ nó cho riêng mình nếu bạn không muốn chia sẻ.
Khi bắt đầu làm một việc gì, hãy tự hỏi liệu bạn thực sự muốn làm nó hay không? Đó có phải là mong muốn của bản thân bạn hay chỉ là một công việc mà người khác làm và bạn cũng muốn làm theo? Hãy chậm lại và lắng nghe câu trả lời từ bên trong. Hãy tin vào bản thân và những gì mà nó mang lại.
Thứ hai: Tôi học được cách tự chữa lành những tổn thương tinh thần.
Nhớ lại khi bắt đầu năm 2 Đại học, việc học trở nên nặng nề hơn, gặp áp lực nhiều hơn cả về học tập lẫn thời gian cho các hoạt động ngoại khóa. Khi đó, tôi gần như không thể chia sẻ với ai để giải tỏa căng thẳng.
Không phải vì không có ai để tâm sự, mà vấn đề là dù có người lắng nghe, tôi vẫn không thể chia sẻ những khó khăn trong lòng. Tôi không thể tìm ra từ ngữ, đầu óc bị quá tải, cùng với những cảm xúc dồn dập khiến tôi không thể nói ra như bình thường.
Mỗi khi muốn nói, tôi lại bật khóc, không thể kiềm chế được. Mặc dù có thể nói trôi chảy trước mọi người, nhưng khi chia sẻ với bạn bè hoặc gia đình, tôi lại không thể diễn đạt một cách rõ ràng.
Tôi nhận ra rằng nguyên nhân của vấn đề này là do tôi dồn nén quá nhiều, giấu giếm quá nhiều cảm xúc, mệt mỏi và tức giận. Tôi cố gắng không để ai nhận ra và luôn giữ vẻ ngoài 'ổn' trước mọi người.
Trước đây, tôi không dám thừa nhận vấn đề này. Tôi ghét phải thừa nhận mình gặp vấn đề về tâm lý, đặc biệt là trong việc kiểm soát cảm xúc. Nhưng giờ đây, tôi đủ can đảm nhìn nhận vấn đề và đối diện với nó.
Sau khi có thể thừa nhận, tôi bắt đầu tự tìm cách chữa lành bản thân. Tôi học cách tin tưởng bạn bè và người thân, cũng như tập trung vào việc chia sẻ nhiều hơn về bản thân. Ban đầu, tôi tập trung vào việc chia sẻ những câu chuyện đơn giản về cuộc sống hàng ngày, và từ đó dần dần mở lòng hơn với người khác. Tôi tin rằng việc chia sẻ những điều nhỏ nhặt như vậy trước, sẽ giúp tôi dễ dàng hơn khi muốn chia sẻ những điều sâu sắc hơn về bản thân. Chia sẻ không chỉ là để nhận lời khuyên mà còn là niềm vui khi có người lắng nghe một cách chân thành.
Mình cũng thường ghi lại những cảm xúc cá nhân. Mình hiểu rằng mọi người đều có những điểm yếu riêng mà họ khó lòng chia sẻ, có những người chọn giữ kín những cảm xúc đó mãi. Mình chọn cách viết ra, đôi khi chỉ để giải tỏa, để thể hiện cho chính bản thân mình.
Ngoài việc viết cho bản thân, mình còn thường đổi vị trí người đọc. Có nghĩa là mình sẽ tưởng tượng mình đang viết cho một người khác, có thể là ba mẹ, người bạn thân hoặc người yêu tương lai của mình. Mình làm điều này không phải để gửi đi những ghi chú đó. Mục đích của mình là để tự thảo luận với bản thân thông qua việc tưởng tượng đang nói chuyện với người khác, từ đó mình có thể điều chỉnh cách diễn đạt và tự tin hơn khi phải đối diện với cuộc trò chuyện thực sự. Điều này cũng giúp mình cảm thấy an toàn hơn khi mở lòng, không sợ bị đánh giá hay phê phán.
Hết phần 1
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Hãy chờ đợi phần 2 nhé!