Nhà văn Kim Dung nổi tiếng với tiểu thuyết võ hiệp hư cấu, nhưng các tác phẩm của ông không hoàn toàn chỉ dựa trên tưởng tượng.

Vương Trùng Dương, tên thật Vương Trung Phu, sinh ra ở Hàm Dương trong gia đình giàu có. Ông nổi tiếng nhờ tinh thông văn võ từ nhỏ, và khi lớn lên đã tổ chức kháng chiến chống lại người Kim.
Sau đó, ông tập trung vào Đạo giáo, lấy tên Triết và thành lập Toàn Chân giáo. Giáo lý của ông nhấn mạnh việc cứu giúp chúng sinh, khiến ông được nhiều người kính trọng. Dù có nhiều học trò, ông dạy dỗ nghiêm khắc, chỉ giữ lại 7 người, được gọi là Toàn Chân Thất Tử.
Trong Anh Hùng Xạ Điêu, Vương Trùng Dương đã qua đời trước khi câu chuyện bắt đầu. Ông được nhắc đến qua các lời kể của Chu Bá Thông và các học trò. Khi còn sống, võ công của ông vô địch, và ông được chọn làm người giỏi nhất trong lần luận kiếm Hoa Sơn, giữ bộ Cửu âm chân kinh.

Toàn Chân Thất Tử là 7 đệ tử của Vương Trùng Dương trong Toàn Chân giáo, xuất hiện trong tiểu thuyết Anh Hùng Xạ Điêu. Đáng ngạc nhiên, cả 7 người này đều tồn tại trong lịch sử Trung Quốc, với các đặc điểm như mô tả trong truyện.
Nổi bật trong nhóm là Khâu Xử Cơ (1148-1227), còn gọi là Trường Xuân Tử, tự Thông Mật. Khâu Xử Cơ quê ở Thê Hà, Đăng Châu. Ông mồ côi sớm và bắt đầu học đạo từ năm 19 tuổi, trở thành đệ tử của Vương Trùng Dương trong Toàn Chân giáo cuối triều Nam Tống.
Năm 1219, Thành Cát Tư Hãn mời ông đến trò chuyện và tìm hiểu cách tu luyện. Chuyến đi này được ông ghi lại trong tác phẩm Trường Xuân Chân Nhân Tây du ký. Sau đó, ông qua đời vì bệnh và được chôn cất tại Bạch Vân Quán ở Bắc Kinh.
Trong Anh Hùng Xạ Điêu, Khâu Xử Cơ được mô tả là đạo sĩ có võ công cao trong Toàn Chân Thất Tử. Ông đã dạy võ cho Dương Khang để giao đấu với Quách Tĩnh, nhưng Dương Khang lại phản bội, nhận giặc làm cha và làm trái lời dạy của ông.