Thường thì Quỳnh ít khi kể chuyện này, nhưng vì có nhiều bạn tò mò quá, nên Quỳnh sẽ kể cho các bạn nghe. Thực ra, không có gì đáng tự hào cả, nhưng Quỳnh không bao giờ xấu hổ với cách sống cũng như quá khứ của mình. Quỳnh luôn tin rằng mọi vấn đề đều có thể giải quyết bằng cách phân tích một cách hợp lý và khoa học, sau đó dựa vào xác suất thành công để thực hiện.
Và quan trọng nhất là luôn tin tưởng vào bản thân, bất kể hoàn cảnh ra sao, kết quả ra sao. Quỳnh luôn nhớ câu nói 'Dự báo những rắc rối, nhưng không bao giờ chấp nhận chúng' và 'Cầu nguyện cho điều tốt nhất, chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất'.
1. Hiểu rõ điểm mạnh và điểm yếu của bản thân: Quỳnh luôn cho rằng, nếu không hiểu rõ bản thân, thì sẽ khó mà thành công. Biết rõ điểm mạnh và điểm yếu của mình giúp Quỳnh tận dụng tối đa sức mạnh của bản thân và không để nhược điểm trở thành điểm yếu. Quỳnh không bao giờ xấu hổ với điểm yếu của mình. Nếu không thể khắc phục, Quỳnh sẽ thừa nhận chúng. Quỳnh dễ dàng nhận ra điểm yếu khi xin vào Korea University là điểm môn khoa học kém hơn các môn xã hội. Thay vì giấu diếm, Quỳnh đã thẳng thắn nói với các giáo sư về điều này.
2. Sử dụng sức mạnh đòn bẩy: Quỳnh không phải là người xuất sắc ngay từ đầu. Quỳnh đã phải đối mặt với nhiều khó khăn và biết rõ điểm yếu của mình. Quỳnh đã cố gắng và trở thành trợ giảng môn Văn. Các giáo sư đã đánh giá cao sự cố gắng này của Quỳnh.
3. Hiểu biết bản thân và người khác: Quỳnh đã xin vào cả Yonsei University và Korea University. Cả hai trường đều có điều kiện đầu vào cao. Nhưng để vào Yonsei, Quỳnh phải học ở nơi khác một năm. Quỳnh không muốn rời xa Seoul. Quỳnh đã sử dụng việc này để làm nổi bật bản thân trong buổi phỏng vấn ở Korea University. Quỳnh không hề muốn chọn Yonsei, nhưng muốn cho họ thấy Quỳnh có quyền lựa chọn. Quỳnh luôn tin rằng mình xứng đáng với một cơ hội và không bao giờ xin xỏ người khác.
4.Tin vào khả năng của bản thân: Niềm tin vào khả năng của bản thân giúp người khác tin tưởng mình mà không cần phải nghi ngờ. Hải rất tin tưởng vào bản thân Hải. Sau khi tham gia cuộc phỏng vấn tại Trường Đại học ABC, Hải trở về quê và... không bao giờ nhận được phản hồi từ trường nữa. Nếu lúc đó Hải từ bỏ, thì bây giờ không thể làm sinh viên năm 4 ở đây giao tiếp và hướng dẫn mọi người được. Hải nhớ rõ, lúc đó, Hải gọi điện quốc tế từ nhà sang và trường nói 'Nếu không nhận được điện thoại hoặc email thì có nghĩa là trượt rồi.' Phản ứng đầu tiên của Hải là 'Không có lý do gì mà tôi lại trượt được. Hãy kiểm tra lại một lần nữa đi.' Đầu dây bên kia im lặng trong chốc lát rồi nói 'Hãy đợi.' Kết quả là họ viết sai địa chỉ email khi gửi kết quả trúng tuyển. Hải thành Hải hay cái gì gì đó.
Hải kể về câu chuyện mình đỗ vào Trường Đại học ABC để mọi người thấy rằng Hải cũng chỉ là một người rất bình thường, không phải là quá xuất sắc. Nhưng điều quan trọng mà Hải muốn thẳng thắn thừa nhận, đó là Hải không tự mãn về bản thân. Điều quan trọng là Hải muốn mọi người biết rằng, đi đến đâu, làm gì, mục đích ra sao, chỉ cần bạn có ý chí phát triển hết khả năng của bản thân, vì không ai giống ai cả. Không để ai tận dụng nhược điểm của mình làm vũ khí chết người. Không ngừng nỗ lực, không để ai cản trở và dù có chuyện gì xảy ra, cũng hãy luôn tin tưởng vào bản thân mình.