Những cảm nhận của tôi về đoạn trích sau đây:
“Ôi không, chỉ còn năm phút nữa!
Chính là anh thanh niên bất ngờ kêu lên, vừa cười vừa cảm thấy tiếc nuối. Anh vội chạy ra sau nhà rồi trở vào ngay, tay cầm một cái làn. Họa sĩ chỉ lắc đầu đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, nhẹ nhàng đặt lại ghế, rồi đi tới chỗ bác già.
- Ôi! Cô còn quên chiếc mùi soa này!
Khi anh thanh niên vừa bước vào, anh kêu lên để người con gái không trở lại bàn. Anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn từ giữa cuốn sách và trả lại cho cô gái. Cô kỹ sư mặt đỏ ửng, nhận lại khăn và vội vàng quay đi.
Đến lượt cô gái chia tay. Cô đưa tay ra để anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như thể trao cho nhau một thứ gì đó quan trọng hơn là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh - những cô gái sắp chia xa, biết rằng sẽ không bao giờ gặp lại, thường nhìn như vậy.
Lần đầu tiên, anh thanh niên quay mặt đi. Anh đưa cái làn vào tay bác già và nói nhanh:
- Cái này để bác, cô và bác lái xe ăn trưa. Cháu có nhiều trứng lắm, không ăn hết được. Cháu không thể tiễn bác và cô ra xe vì sắp đến giờ “ốp” rồi. Thôi, chào bác, chào cô. Bác sẽ trở lại nhé.
Hai ông cháu theo bậc cấp xuống đồi, đến mặt đường nhìn lên, không thấy người con trai đứng đấy nữa. Anh ta đã vào trong nhà. Ông xách cái làn trứng, cô ôm bó hoa to. Nắng đã chiếu bạc cả con đèo, đốt cháy rừng cây như một bó đuốc lớn. Nắng làm bó hoa thêm rực rỡ và khiến cô cảm thấy mình cũng rực rỡ. Hai người lững thững đi về phía xe đỗ, im lặng lâu. Bác già nhìn đồng hồ nói một mình:
- Thanh niên bây giờ lạ thật! Các anh chị cứ như con bướm. Mà đã mười một giờ rồi, sao chưa đến giờ “ốp”? Tại sao anh ta không tiễn mình đến tận xe nhỉ?
Cô gái liếc nhìn bác già nhanh chóng, cảm thấy hồi hộp nhưng vẫn im lặng.
(Trích Lặng lẽ Sa Pa, Nguyễn Thành Long, Ngữ văn 9, Tập một)
Mẫu 01. Những cảm nhận của em về đoạn trích này: Ôi, chỉ còn có 5 phút nữa...
Truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa' của Nguyễn Thành Long là một tác phẩm xuất sắc, đại diện cho nền văn xuôi cách mạng Việt Nam. Được viết trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, tác phẩm này nhanh chóng trở thành một dấu ấn tiêu biểu, thể hiện tinh thần trách nhiệm và lòng yêu nước của tác giả, đồng thời phản ánh một góc nhìn sâu sắc về cuộc sống và con người Việt Nam trong thời kỳ đầy biến động và khó khăn.
Trong truyện ngắn này, tác giả tập trung vào việc làm nổi bật vẻ đẹp của con người Việt Nam mới trong công việc và trong cuộc chiến. Tác phẩm được viết vào mùa hè năm 1970 sau chuyến công tác tại Lào Cai, nơi tác giả gặp gỡ những nhân vật đặc biệt và có những trải nghiệm đáng nhớ. Ở đoạn trích cuối, chúng ta thấy sự động viên và tình cảm chân thành giữa các nhân vật chính, thể hiện qua những chi tiết nhỏ như việc anh thanh niên tặng ông họa sĩ một giỏ trứng và gửi lại cô kỹ sư một chiếc khăn tay cùng một cuốn sách. Điều này thể hiện sự quan tâm và lòng trắc ẩn của anh đối với mọi người.
Anh thanh niên trong truyện không chỉ là người có trách nhiệm với công việc mà còn có một phong cách sống đẹp. Anh ta thể hiện sự tươi trẻ, hồn nhiên và đáng yêu, được miêu tả qua hình ảnh 'con bướm.' Điều này phản ánh sự yêu mến và hy vọng của ông họa sĩ đối với thế hệ trẻ, tạo ra một sự tương tác đáng yêu giữa các nhân vật.
Cô kỹ sư trong truyện là một phụ nữ Hà Nội, đã tạm gác lại tình yêu cá nhân để tham gia công việc tại Lào Cai. Cuộc gặp gỡ với anh thanh niên đã thay đổi cuộc đời cô, khi cô nhận thấy vẻ đẹp trong cuộc sống của anh và sự tương tác ý nghĩa giữa họ đã đánh thức trong cô tình yêu đích thực và khát khao cao đẹp.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này đã để lại ấn tượng sâu sắc cả đối với nhân vật và độc giả, thể hiện sự thay đổi về tinh thần và cái nhìn của họ về cuộc sống. Điều này cho thấy sức ảnh hưởng tích cực của con người và cuộc sống có thể làm thay đổi một người, khơi gợi những suy nghĩ sâu sắc và thúc đẩy họ hướng tới những mục tiêu mới.
Tóm lại, 'Lặng lẽ Sa Pa' không chỉ phản ánh vẻ đẹp của con người Việt Nam trong lao động và cuộc sống mà còn thể hiện sự phát triển tinh thần và tiến bộ của các nhân vật chính. Tác phẩm là một lời nhắc nhở về giá trị của tình thân, tình yêu và sự hy vọng trong cuộc sống, đồng thời là một tác phẩm nổi bật trong văn học cách mạng Việt Nam.
Mẫu 02. Những cảm nhận của em về đoạn trích này: Ôi, chỉ còn 5 phút nữa...
Nguyễn Thành Long, một cây bút xuất sắc của văn xuôi cách mạng Việt Nam, đã viết tác phẩm nổi bật 'Lặng Lẽ Sa Pa' vào mùa hè năm 1970, sau chuyến công tác tại Lào Cai. Mặc dù ngắn gọn, đoạn trích cuối truyện mang lại sức hút và chiều sâu bất ngờ. Cuộc gặp gỡ giữa anh thanh niên, ông họa sĩ và cô kỹ sư không chỉ là một cuộc trò chuyện ngắn, mà còn là hình mẫu về lòng trung thành và nhiệt huyết của thế hệ trẻ Việt Nam.
Anh thanh niên không chỉ là người có trách nhiệm với công việc mà còn rất quan tâm đến mọi người xung quanh. Sự ngạc nhiên của anh khi thời gian trôi nhanh phản ánh sự tiếc nuối và trân trọng khoảnh khắc gặp gỡ. Hành động tặng ông họa sĩ giỏ trứng và gửi cô kỹ sư một cuốn sách thể hiện lòng tốt và sự chân thành của anh.
Ông họa sĩ không chỉ là một nghệ sĩ mà còn là người đầy lạc quan về thế hệ trẻ. Câu nhận xét về anh thanh niên là 'như con bướm' thể hiện niềm vui và sự tin tưởng của ông vào tương lai của đất nước. Ông không chỉ thấy vẻ đẹp của hiện tại mà còn cảm nhận được hy vọng của tương lai.
Cuộc gặp gỡ với anh thanh niên đã để lại dấu ấn sâu đậm cho cô kỹ sư. Cô nhận ra vẻ đẹp của tình yêu chân thành và cao cả, từ đó nhìn nhận lại cuộc sống và hình thành lại quan điểm về tình yêu và đam mê. Dù chỉ là một đoạn trích ngắn, 'Lặng Lẽ Sa Pa' đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh của những con người giản dị và lòng nhiệt huyết của giới trẻ Việt Nam. Tác phẩm không chỉ kể câu chuyện của ba người mà còn gửi gắm thông điệp về lòng trung hiếu, sự nhiệt huyết và lòng nhân ái. Đây là một bài học quý giá về tình yêu, lòng trung hiếu và nhiệt huyết trong cuộc sống hàng ngày, và không chỉ là câu chuyện mà còn là một thông điệp sâu sắc về giá trị con người và lòng chân thành.
Mẫu 03. Những cảm nhận của em về đoạn trích này: Ôi, chỉ còn có 5 phút nữa...
Trong câu chuyện 'Lặng lẽ Sa Pa,' tác giả Nguyễn Thành Long sử dụng bốn nhân vật để vẽ nên bức tranh sâu sắc về vùng đất và những con người sống và làm việc tại đó. Bốn nhân vật chính - bác lái xe, ông họa sĩ già, cô gái trẻ mới ra trường và anh thanh niên cán bộ khí tượng - đại diện cho các khía cạnh khác nhau của cuộc sống và tinh thần 'lặng lẽ' của Sa Pa.
Câu chuyện diễn ra trên đỉnh núi cao hai ngàn sáu trăm mét, nơi mà tất cả các nhân vật bắt đầu chia sẻ về cuộc sống và những câu chuyện của họ. Bác lái xe, một nhân vật bí ẩn và sâu sắc, kể về một thanh niên 'cô độc nhất thế gian,' một câu chuyện khiến ông họa sĩ già không ngờ lại cuốn hút đến vậy. Ông già xúc động, và cô gái trẻ đi cùng ông, với vai trò tò mò và phòng vệ, chống lại điều gì đó. Cuộc gặp gỡ với bác lái xe đánh thức trong họ niềm hy vọng và tin tưởng vào cuộc sống.
Câu chuyện tiếp tục khám phá cuộc sống tự lập và 'lặng lẽ' của anh thanh niên cán bộ khí tượng, người sống và làm việc đơn độc trên đỉnh núi, với chỉ cây cỏ và mây mù làm bạn đồng hành. Anh tỏ ra rất chu đáo và quan tâm, thậm chí gửi tam thất cho bác lái xe để chăm sóc vợ bác đang ốm. Điều này thể hiện tinh thần 'đoàn viên' và sự tương tác tích cực với người khác, mặc dù anh sống một mình. Anh thanh niên cũng rất yêu sách, coi chúng như những người bạn tri kỷ, từ đó tiếp tục học hỏi và mở rộng kiến thức của mình.
Họa sĩ già đã 'tìm thấy điều mà ông luôn mơ ước biết' qua câu chuyện của anh thanh niên và khi thăm ngôi nhà của anh. Ngôi nhà đơn sơ của anh phản ánh sự trong sáng của tâm hồn, cùng với vườn hoa đa dạng mà anh đã chăm sóc. Điều này thể hiện sự giản dị và trí tuệ trong cuộc sống nơi đỉnh núi lạnh lẽo. Họa sĩ cảm nhận được cái đẹp này và cảm thấy mình như có thêm một trái tim mới.
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa họ đã giúp họa sĩ nhận ra tinh thần 'đoàn viên' và lòng hy sinh của anh thanh niên vì công việc. Chúng ta biết rằng anh thanh niên đã góp phần vào việc đánh bại máy bay Mỹ trên cầu Hàm Rồng. Mặc dù anh thanh niên có vẻ 'đáng yêu thật' nhưng đôi khi khiến họa sĩ cảm thấy 'khó nhọc quá,' nhưng sự lạc quan và cuộc sống của anh vẫn khiến họa sĩ kính trọng.
Cô gái trẻ bị cảm hóa bởi câu chuyện và tình yêu cuộc sống của anh thanh niên. Bó hoa mà cô nhận từ anh thể hiện sự ấm áp và tình người, đồng thời động viên cô trong cuộc sống. Cuộc gặp gỡ này đã giúp cô nhận thức được giá trị của tình thân và tình yêu trong cuộc sống.
Cuối cùng, câu chuyện 'Lặng lẽ Sa Pa' không cần những tình tiết phức tạp để thu hút độc giả. Thay vào đó, nó tôn vinh vẻ đẹp của cuộc sống giản dị và tình người trong một môi trường khắc nghiệt. Tác giả đã tạo ra một câu chuyện tinh tế và đầy cảm xúc, khuyến khích chúng ta suy ngẫm về giá trị của tình yêu và hy vọng vào tương lai.
Các nội dung liên quan sẽ được trình bày dưới đây:
- Những cảm nhận sâu sắc về bài thơ Sang thu chọn lọc
- Những cảm nhận tinh tế về bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư
- Những góc nhìn chọn lọc về nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ nhặt