Dàn ý cho bài viết cảm nhận 4 câu thơ đầu trong đoạn trích 'Cảnh ngày xuân' được chọn lọc kỹ càng
I. Mở đầu:
- Giới thiệu về Nguyễn Du (1766 – 1820), một nhà văn lớn của văn học Việt Nam thời kỳ Lê - Nguyễn.
- Đoạn trích 'Cảnh ngày xuân' vẽ nên bức tranh mùa xuân tươi đẹp sau khi Thúy Kiều được miêu tả về sắc đẹp và tài năng.
- Giới thiệu bốn câu thơ đầu tiên:
'Ngày xuân, lũ én như dệt thời gian,'
'Ánh sáng mặt trời đã ở gần cuối thế kỷ,'
'Cỏ non xanh mướt đến tận chân trời,'
'Cảnh hoa lê điểm xuyết vài bông trắng.'
II. Phần thân bài:
Tổng quan về đoạn trích 'Cảnh ngày xuân':
- Đoạn thơ vẽ nên một bức tranh mùa xuân rực rỡ, với ngôn ngữ giàu hình ảnh, tái hiện cảnh vật sinh động và màu sắc phong phú của thiên nhiên.
- Khắc họa không gian mùa xuân: sự trong sáng và sống động của cảnh vật đầy màu sắc.
- Phác họa không gian trên trời và dưới mặt đất.
- Miêu tả chi tiết thời gian và thời điểm của tiết thanh minh, cùng với ánh sáng mặt trời gần cuối thế kỷ.
So sánh với thơ cổ Trung Quốc:
- So sánh hình ảnh hoa lê trong thơ cổ Trung Quốc với hai câu thơ của Nguyễn Du, nhấn mạnh sự phong phú và sức sống của hình ảnh màu sắc trong thơ Nguyễn Du.
III. Kết luận:
- Nội dung: Tổng hợp về việc tái hiện bức tranh mùa xuân rực rỡ, trong trẻo và hài hòa thông qua việc sáng tạo ngôn ngữ hình ảnh.
- Nghệ thuật: Khắc họa tinh tế và sinh động các màu sắc, hình ảnh của mùa xuân, thể hiện vẻ đẹp nguyên sơ và sức sống mạnh mẽ của thiên nhiên.
Cảm nhận 4 câu thơ đầu trong đoạn trích 'Cảnh ngày xuân' chọn lọc tinh tế - Mẫu 1
Đoạn văn miêu tả cảnh mùa xuân và chuyến du xuân của chị em Thúy Kiều trong 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du là một bức tranh phong cảnh đầy ấn tượng và sâu sắc. Nguyễn Du không chỉ khắc họa mà còn làm nổi bật các chi tiết tự nhiên để phản ánh tâm trạng và hoàn cảnh của nhân vật chính, Thúy Kiều.
Đoạn thơ 'Cảnh ngày xuân' mở đầu bằng bốn câu thơ mô tả sự phong phú của thiên nhiên mùa xuân và sự chuyển biến của thời gian qua từng giai đoạn:
“Ngày xuân lũ én bay chao
Ánh sáng mặt trời đã gần cuối thế kỷ
Cỏ non xanh mướt đến chân trời
Cành lê điểm xuyết vài bông hoa.”
Những câu thơ mở đầu không chỉ khắc họa sự tươi mới của mùa xuân mà còn diễn tả sự chuyển mình của thời gian, từ những cánh én lẻ tẻ đến những cành lê trắng tinh khôi điểm thêm vài bông hoa. Từ đó, bức tranh mùa xuân hiện lên thật sáng tạo và tinh tế với sự tương phản giữa màu xanh của cỏ non và màu trắng của hoa lê nở rộ.
Các câu thơ sau đây mô tả không khí lễ hội và chuyến du xuân trong ngày Thanh Minh:
“Thanh minh tháng ba
Lễ tảo mộ, hội đạp thanh.”
Những câu thơ này tái hiện không khí nhộn nhịp của lễ hội Thanh Minh, khi mọi người đi tảo mộ và đạp thanh, làm sống dậy một truyền thống văn hóa phong phú và sinh động.
Đoạn thơ kế tiếp: 'Gần xa rộn ràng yến anh
Chị em chuẩn bị trang phục vui xuân
Dập dìu tài tử giai nhân
Ngựa xe như nước áo quần như nêm”
Hình ảnh ngày hội hiện lên đầy sức sống với sự tươi vui của mọi người, các tài tử và giai nhân chuẩn bị trang phục, cùng nhau du xuân trên những chiếc ngựa, với áo quần rực rỡ như nước, tạo nên một bức tranh sống động về đời sống xã hội và văn hóa dân gian thời kỳ đó.
Đoạn thơ cuối cùng: 'Ánh tà dương ngả về phía tây
Chị em nhẹ bước, tay dần rời xa
Men theo dòng suối nhỏ về xa
Cảnh vật thanh bình, nước uốn quanh
Những cầu nhỏ bắc qua ghềnh
Miêu tả cảnh chị em Thúy Kiều trở về sau chuyến du xuân, khi không khí lễ hội lắng dần, cảnh sắc mùa xuân và tâm trạng của con người chuyển sang sự u buồn và chán nản. Cảnh thiên nhiên cũng phản ánh sự sâu lắng trong tâm trạng nhân vật.
Nguyễn Du đã khéo léo dùng ngôn từ và hình ảnh để mô tả thiên nhiên và tâm trạng nhân vật trong 'Truyện Kiều', tạo nên những bức tranh sắc nét và cảm xúc, thể hiện sự tài hoa và sâu sắc của ông trong việc tái hiện văn hóa và đời sống xã hội thời kỳ đó.
Cảm nhận bốn câu thơ đầu đoạn trích 'Cảnh ngày xuân' chọn lọc hay nhất - Mẫu số 2
Trong văn học Trung Đại, có nhiều bài thơ xuân nổi bật, chẳng hạn như bài 'Mai' của Nguyễn Trãi, với những câu thơ rực rỡ và sâu sắc như:
'Xuân đến, hoa nào chẳng tươi đẹp,
Ưa mày vì khí tiết hơn người.
Gác đông chắc đã từng làm khách,
Làm sao Bộ tiên không kết bạn.'
Tuy nhiên, chưa có bài thơ nào diễn tả vẻ đẹp mùa xuân một cách tinh tế và hoàn hảo như thơ Nguyễn Du. Trong bốn câu thơ đầu của 'Cảnh ngày xuân', nhà thơ đã khắc họa một không gian thiên nhiên rực rỡ và đầy sắc thái trước mắt người đọc.
'Ngày xuân, con én lướt qua,
Thiều quang đã quá sáu mươi.'
Câu thơ mở đầu với hình ảnh con én bay rộn ràng trên trời, mở ra không gian rộng lớn và bao la. Ngay sau đó, câu thơ tiếp theo với 'thiều quang' - ánh sáng xuân rực rỡ, cho thấy đã hơn sáu mươi ngày trôi qua kể từ khi mùa xuân bắt đầu. Ánh sáng mùa xuân chiếu rọi, tạo ra không khí ấm áp và sống động, vừa miêu tả cảnh vật vừa thể hiện cảm xúc sâu lắng của con người. 'Con én đưa thoi' không chỉ gợi không gian rộng lớn mà còn phản ánh sự trôi qua của thời gian. Mùa xuân rực rỡ trôi nhanh, khiến người ta cảm thấy nuối tiếc.
Nguyễn Du mang một cái nhìn độc đáo và hiện đại về thời gian, khác với các nhà thơ Trung Đại như trong 'Xuân khứ bách hoa lạc/ Xuân đáo bách hoa khai' hay cảm nhận của Xuân Diệu: 'Xuân đang đến nghĩa là Xuân đã đi qua/ Xuân còn non nghĩa là Xuân đã già'. Điều này cho thấy sự đổi mới và khác biệt trong sáng tác của ông, với sự lưu luyến và trân trọng thời gian mùa xuân - tuổi trẻ, yêu quý từng khoảnh khắc.
Để hoàn thiện bức tranh mùa xuân, Nguyễn Du đã vận dụng nghệ thuật chiêm nghiệm và miêu tả tinh tế, hài hòa về màu sắc:
'Cỏ non trải dài đến chân trời,
Cành lê trắng điểm xuyết vài bông hoa.'
Cảnh mùa xuân được vẽ trên nền cỏ non tươi mới, trải rộng đến tận chân trời, làm cho không gian trở nên vô cùng rộng lớn. Trên nền xanh của cỏ, những bông hoa lê trắng tinh khiết thêm vào bức tranh sắc màu. Sự kết hợp giữa màu xanh của cỏ và màu trắng của hoa lê tạo nên một vẻ đẹp hài hòa và sức sống mãnh liệt của thiên nhiên. Từ 'điểm' không chỉ làm cho cảnh vật trở nên sinh động mà còn làm tăng sự hấp dẫn của bức tranh xuân. Đây là điểm nổi bật giúp tác phẩm của Nguyễn Du trở thành một kiệt tác trong việc miêu tả cảnh xuân.
Khi đọc những câu thơ của Nguyễn Du, chúng ta không thể không liên tưởng đến câu thơ cổ của Trung Quốc:
'Cỏ phương thảo xanh bát ngát,
Hoa lê điểm xuyết vài bông.'
Dựa trên việc tiếp thu về màu sắc và không gian mở rộng của bức tranh, Nguyễn Du đã có những sáng tạo độc đáo, mang đến cho bức tranh của mình một vẻ đẹp và sức sống đặc biệt. Trong thơ cổ, sự chú trọng vào hương thơm và màu xanh non của cỏ, màu trắng của hoa chỉ là những điểm nhấn nhỏ. Ngược lại, bức tranh xuân của Nguyễn Du nổi bật với màu xanh non tươi mới của thiên nhiên, trong khi màu trắng của hoa lê làm nổi bật vẻ đẹp tổng thể. Sự hòa quyện tuyệt vời giữa hai sắc màu này làm cho bức tranh thêm sinh động. Đặc biệt, việc sử dụng từ 'điểm' và đảo ngữ 'trắng điểm' làm nổi bật vẻ thanh mảnh của hoa lê, tạo nên một bức tranh xuân tuyệt đẹp trong nghệ thuật tả cảnh.
Chỉ với vài nét bút tinh tế và sự gợi tả khéo léo, Nguyễn Du đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tuyệt đẹp, nhờ tài năng và sự tinh tế trong tạo hình của mình. Điều này giúp người đọc cảm nhận được sự vui tươi và nhạy cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên.