1. Dàn ý cho bài viết về cảm nhận khổ thơ thứ 3 trong bài Nhớ rừng, được chọn lọc và chất lượng.
Mở đầu
- Giới thiệu về tác giả Thế Lữ và tác phẩm 'Nhớ Rừng'.
- Đề cập đến vị trí và ý nghĩa của khổ thơ thứ ba trong tác phẩm.
Nội dung chính
- Phân tích khổ thơ thứ ba, mô tả hình ảnh con hổ trong bối cảnh thiên nhiên hùng vĩ.
- Đánh giá các câu thơ, nhấn mạnh vẻ đẹp lôi cuốn và sự uy nghi của con hổ.
Những cảm nhận về khổ thơ thứ ba
- Cảm nhận về sự hùng tráng và lôi cuốn của hình ảnh con hổ trong cảnh vật rộng lớn.
- Nhấn mạnh sự tinh tế trong việc sử dụng từ ngữ và hình ảnh, tạo nên bức tranh thơ mộng và lãng mạn.
- Phân tích sự kết hợp hài hòa giữa con hổ và thiên nhiên, thể hiện qua hình ảnh mưa rơi và sự thay đổi của cảnh vật.
- Cảm nhận về sự hòa quyện giữa con hổ và ánh sáng, với không khí vui tươi và sự sống trong bối cảnh sáng sủa và âm thanh chim hót.
Giá trị và thành tựu của khổ thơ thứ ba
- Khẳng định tầm quan trọng của khổ thơ thứ ba trong việc góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm 'Nhớ Rừng'.
- Đánh giá cao tài năng và sự tinh tế của tác giả Nguyễn Trãi trong việc xây dựng những hình ảnh hùng vĩ, đáng kinh ngạc và tạo sự tương phản rõ nét giữa con hổ và thiên nhiên.
Phần kết
- Nhấn mạnh những điểm chính về cảm nhận khổ thơ thứ ba và giá trị của nó trong tác phẩm.
- Đưa ra một câu kết ấn tượng, làm nổi bật sự ảnh hưởng sâu sắc mà khổ thơ thứ ba đã để lại cho người đọc.
2. Cảm nhận sâu sắc về khổ thơ thứ ba trong bài Nhớ Rừng - Mẫu 1
Thế Lữ, một tên tuổi lớn trong phong trào thơ mới, được biết đến với danh hiệu 'đệ nhất thi sĩ'. Bài thơ 'Nhớ Rừng' của ông, xuất hiện trong tập thơ 'Mấy vần thơ' năm 1935, không chỉ phản ánh sự ngột ngạt, nỗi căm phẫn và khát vọng tự do của con người, mà còn vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về thiên nhiên.
Trong bài thơ 'Nhớ Rừng', Thế Lữ khéo léo vẽ nên một cảnh rừng tràn đầy sức sống và hoành tráng. Những từ ngữ và hình ảnh được lựa chọn tinh tế để phản ánh vẻ hoang sơ và bao la của thiên nhiên. Mỗi câu thơ như một bức tranh sống động, tạo ra một không gian mênh mông và huyền bí.
Bức tranh bốn mùa trong bài thơ thể hiện vẻ đẹp tuyệt mỹ của thiên nhiên. Đầu tiên, hình ảnh 'Ngàn cây xanh tươi, bao la tròn đầy' gợi lên cảnh rừng rậm tràn đầy sức sống. Tiếp theo, 'Sương khói mờ ảo, phủ kín trời cao' thể hiện sự huyền bí và mờ ảo của không gian rừng. Câu thơ 'Dòng sông êm đềm, xanh mát rì rào' tạo nên hình ảnh dòng sông trong lành, làm dịu lòng người. Cuối cùng, 'Núi vĩ đại, đỉnh cao, mây trắng trôi' gợi cảm giác hùng vĩ và trang nghiêm của ngọn núi.
“Những đêm vàng bên bờ suối,
Ta đứng say mồi dưới ánh trăng tan,
Những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm giang sơn đang đổi mới,
Những bình minh, cây xanh tắm nắng,
Tiếng chim ca làm giấc ngủ ta vui,
Những chiều mưa, máu lấm sau rừng,
Ta đợi chết dưới ánh mặt trời gay gắt.”
Khổ thơ thứ ba đưa chúng ta vào những kỷ niệm hào hùng của 'chúa sơn lâm' giữa rừng xanh, với những hình ảnh không thể nào quên. Khung cảnh thiên nhiên hiện lên rực rỡ với ánh trăng, rừng cây và mặt trời.
Hai câu thơ đầu tiên mô tả 'đêm vàng', khi ánh trăng làm mọi vật trở nên rực rỡ. Trong đêm trăng ấy, chúa sơn lâm đứng bên bờ suối, chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên. Con hổ thưởng thức 'ánh trăng tan' trong trạng thái thỏa mãn, hòa mình vào thiên nhiên.
Sau những phút giây yên bình, cơn mưa lớn đến, làm rung chuyển núi rừng. Dù vậy, chúa sơn lâm không sợ hãi mà vẫn 'lặng ngắm giang sơn', thể hiện sự dũng cảm và sức mạnh trước thiên nhiên rộng lớn.
Kỷ niệm về thời kỳ huy hoàng hiện ra qua cảnh bình minh. Vương quốc xanh mướt và sáng rực với ánh nắng. Con hổ ngủ say trong tiếng chim hót, tạo nên một không gian đầy sắc màu và âm thanh, như một thế giới thần tiên.
Thế nhưng, tất cả chỉ còn là những kỷ niệm xưa, và sự tiếc nuối càng trở nên sâu sắc. Các cụm từ như 'nào đâu', 'đâu những' làm nổi bật nỗi buồn và hoài niệm trong tâm hồn con hổ. Bức tranh bốn mùa khép lại, chỉ còn lại thực tại u tối và sự khao khát tự do mãnh liệt.
3. Cảm nhận về khổ thơ thứ ba trong bài Nhớ Rừng - Mẫu 2
Thế Lữ, một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào 'Thơ mới', đã tỏa sáng như một ngôi sao trên bầu trời thơ ca. Khi nhắc đến dấu ấn văn học của ông, bài thơ 'Nhớ Rừng' không thể không được nhắc đến. Đọc 'Nhớ Rừng', ta như nghe được tiếng nói của chúa sơn lâm giữa rừng sâu, nhưng cũng là tiếng lòng của chính tác giả. Khổ thơ thứ ba là minh chứng rõ nét cho vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên và của con hổ, một bức tranh hoàn hảo về rừng núi hùng vĩ.
Nhắc đến Thế Lữ, không thể không nhớ đến thời kỳ rực rỡ của chúa Sơn Lâm trong tác phẩm 'Nhớ Rừng'. Được viết trong thời kỳ đất nước bị áp bức, tác phẩm phản ánh sâu sắc nỗi đau và sự bất mãn của tác giả. Trong bối cảnh thực dân tàn bạo, Thế Lữ đã không thể công khai thể hiện sự tức giận, mà đã sử dụng hình ảnh con hổ để bày tỏ sự khinh miệt đối với thực tại giả dối, đồng thời thể hiện nỗi khao khát tự do của chính mình và của nhân dân.
Chúa Sơn Lâm hồi tưởng về một thời kỳ huy hoàng, khi cuộc sống trong rừng xanh tươi đẹp, nơi mà ông được tự do thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên. Hai câu thơ đầu tiên miêu tả bức tranh huyền bí của đêm trăng trong quá khứ rực rỡ.
“Những đêm vàng bên bờ suối,
Ta đứng say mồi dưới ánh trăng tan”
'Nào đâu' là tiếng thở dài tiếc nuối của chúa Sơn Lâm khi nhìn lại quá khứ. Đêm trăng rực rỡ, như một 'đêm vàng bên bờ suối', tạo nên cảnh tượng lãng mạn và huyền bí. Ánh trăng làm cho tất cả trở nên mê đắm. Trong đêm ấy, chúa Sơn Lâm không chỉ say mồi mà còn say mê ánh trăng. Trong khi Tố Hữu viết về ánh trăng như một âm thanh của tình yêu, ánh trăng trong thơ của Thế Lữ mang đến một sự yên bình tuyệt đối, phản ánh sự hoang sơ và uy nghi của núi rừng.
Cảnh mưa rừng hiện lên với sự dữ dội và đẹp đẽ khiến người đọc không thể không cảm nhận được sức mạnh của 'cơn mưa đại ngàn', như một dòng thác nước khổng lồ đổ xuống:
“Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới”
Nhà thơ đã dùng từ ngữ mạnh mẽ 'mưa chuyển bốn phương ngàn' để thể hiện sức mạnh và sự mãnh liệt của những cơn mưa rừng. Những cơn mưa dữ dội như vậy có thể làm cho mọi thứ bị xáo trộn, khiến hoa và thú rừng phải hoảng sợ. Tuy nhiên, đối với chúa Sơn Lâm, chỉ còn việc 'lặng ngắm giang sơn', thể hiện sự tự tin và uy quyền của mình. Giang sơn này thuộc về 'ta', không bị ảnh hưởng bởi mưa bão vì 'ta' là vua của rừng xanh.
Sau cơn mưa dữ dội làm rung chuyển cả núi rừng, cảnh vật lại trở về với vẻ đẹp thanh bình của nó. Bình minh trên đại ngàn đến như thường lệ, tạo nên một khung cảnh tươi đẹp và yên bình:
“Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng”
Chúa Sơn Lâm một lần nữa thể hiện bản lĩnh tự do và sự phóng khoáng của mình. 'Bình minh' trên đại ngàn hoang vu tràn đầy cây cối, ánh sáng và âm thanh của chim hót, tạo nên một cảnh sắc hoàn toàn trái ngược với cơn mưa dữ dội trước đó. Sự sống mới tiếp tục lan tỏa, và sau một đêm thức cùng vũ trụ, hổ chìm vào giấc ngủ êm ả, trong khi tiếng chim hót như một bản giao hưởng nâng cao chất lượng giấc ngủ của nó.
Khi bức tranh hoàn hảo kết thúc, cảnh sắc hùng vĩ của hoàng hôn cuối chiều xuất hiện, để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm trí người đọc.
“Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt”
Bức tranh này được nhuộm màu đỏ đặc trưng, không chỉ là sắc thái của ánh mặt trời mà còn chứa đựng ý nghĩa của máu, sự sống và sức mạnh. Từ 'lênh láng' tạo nên hình ảnh mạnh mẽ và ám ảnh của cảnh chiều tà. Khi mặt trời khuất dần, màu đỏ rực rỡ chiếm ưu thế. Chúa Sơn Lâm chờ đợi khoảnh khắc bóng tối đến để cai trị thế giới rừng xanh, thể hiện sự táo bạo và khinh thường đối thủ. Mặt trời có vẻ lớn lao trong vũ trụ, nhưng đối với hổ, nó chỉ là 'mảnh mặt trời' duy nhất, khẳng định sự vĩ đại của chúa tể muôn loài.
Đoạn thơ này là một kiệt tác được tác giả xây dựng tỉ mỉ, tạo nên một bức tranh tuyệt vời. Các cung bậc cảm xúc của tác giả hòa quyện với những hoài niệm sâu sắc về quá khứ. Đoạn thơ sử dụng nhiều kỹ thuật nghệ thuật đặc sắc, làm nổi bật giá trị nội dung của nó cũng như của toàn bài thơ.