Cảm nhận hai câu đầu của bài thơ Ngắm trăng – Mẫu tham khảo số 1
Trong đêm tối của nhà tù Tưởng Giới Thạch ở Quảng Tây, Hồ Chí Minh đã ngước nhìn vầng trăng từ cửa sổ, cảm giác như tìm được sự tự do và bình yên giữa những bức tường giam cầm. Thiếu rượu và hoa như ở thế giới bên ngoài, vầng trăng hiện lên mang đến cho ông cảm giác mới lạ. Ngắm trăng không chỉ là khoảnh khắc thư giãn của người tự do, mà còn là biểu hiện của tâm hồn nghệ sĩ bị hạn chế. Trong đêm tối của nhà tù, Hồ Chí Minh chỉ còn lại vầng trăng và suy nghĩ về vẻ đẹp vĩnh hằng của thiên nhiên. Mỗi cảm xúc trong bài thơ phản ánh chân thực cuộc sống khó khăn, nhưng cũng thể hiện sự sáng tạo của tinh thần nghệ sĩ.
Cảm giác bối rối trước vẻ đẹp của trăng khiến bài thơ của Hồ Chí Minh đầy mộng mơ và tinh tế. Dù yêu thích vẻ đẹp của trăng, ông không quên thực tại khắc nghiệt dưới chân. Những dòng thơ vừa lãng mạn vừa chân thực chính là con đường mà tâm hồn ông dùng để vượt qua mọi sự giam cầm.
Cảm nhận về hai câu mở đầu bài thơ Ngắm trăng – Tuyển tập mẫu số 2
Trong đêm tối của nhà tù Tưởng Giới Thạch ở Quảng Tây, Hồ Chí Minh nhìn vầng trăng từ cửa sổ, cảm thấy như tìm được sự bình yên và tự do trong không gian chật hẹp. Thiếu rượu và hoa như ngoài đời thường, ánh trăng sáng khiến ông cảm thấy lạ lẫm. Ngắm trăng không chỉ là hành động thư giãn của người tự do, mà còn là sự thăng hoa của tâm hồn nghệ sĩ bị giam cầm. Trong đêm tối của nhà tù, Hồ Chí Minh chỉ còn lại vầng trăng và sự ngưỡng mộ đối với vẻ đẹp vĩnh cửu của thiên nhiên. Mỗi cảm xúc trong bài thơ phản ánh cuộc sống khổ cực, nhưng cũng tỏa sáng tinh thần nghệ sĩ.
Cảm giác bối rối trước vẻ đẹp kỳ diệu của trăng khiến bài thơ của Hồ Chí Minh đầy mộng mơ và tinh tế. Dù yêu vẻ đẹp của vầng trăng, ông không quên thực tại khắc nghiệt. Những dòng thơ vừa lãng mạn vừa chân thực chính là con đường giúp tâm hồn ông vượt qua mọi sự giam cầm.
Cảm nhận về hai câu mở đầu bài thơ Ngắm trăng – Tuyển tập mẫu số 3
Với tình yêu thiên nhiên sâu sắc, Bác Hồ luôn dành tâm huyết để cảm nhận và tôn vinh vẻ đẹp của tự nhiên. Dù là trong thời gian công tác hay khi chăm sóc cây cối tại Phủ Chủ tịch, ông luôn trân trọng sự hoàn mỹ của thiên nhiên. Vầng trăng, với ánh sáng huyền bí, từ lâu đã mê hoặc nhiều nhà văn và nghệ sĩ, và Bác Hồ cũng không phải ngoại lệ. Ông xem vầng trăng như một người bạn tinh tế và nguồn cảm hứng bất tận cho tâm hồn thơ ca của mình.
Bác Hồ đã gắn bó với hình ảnh vầng trăng qua nhiều bài thơ của mình, từ thời kỳ bị giam cầm cho đến khi ông là Chủ tịch nước. Dù thay đổi về vị thế, tình cảm của ông với trăng vẫn luôn vững bền, như một điểm cố định không thay đổi.
Khi viết bài thơ 'Ngắm trăng' trong nhà tù dưới chế độ Tưởng Giới Thạch ở Quảng Tây, Bác Hồ đã tạo nên một cách ngắm trăng độc đáo, thể hiện sự bình thản và chủ động ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn. Bài thơ không chỉ thể hiện tinh thần sống cao cả của ông mà còn chứng minh sự hài hòa và thư thái sau những nỗ lực vượt ngục đầy kỳ diệu.
Trong tù, việc thiếu rượu và hoa là điều bình thường. Tuy nhiên, cảm nhận được vẻ đẹp của trăng mà vẫn cảm thấy bối rối không phải là điều dễ gặp. Trăng chỉ có thể được ngắm khi tâm hồn thư thái và cuộc sống dư dả. Dù đang bị giam cầm, Bác Hồ vẫn tìm thấy sự tinh tế trong vẻ đẹp của trăng, trong khi câu thơ mở đầu chân thực về cuộc sống tù đày và câu thơ thứ hai thể hiện tâm hồn thi nhân với trí tưởng tượng phong phú.
Bác Hồ yêu thích vẻ đẹp của vầng trăng trên cao, nhưng không bao giờ quên sự hiện diện của cùm sắt dưới chân. Những dòng thơ vừa mộng mơ vừa thiết thực đã giúp ông vượt lên mọi khó khăn, giữ gìn tâm hồn thanh cao và nhạy cảm, biết cảm nhận và trân trọng vẻ đẹp vô tận của thiên nhiên.
Cảm nhận về hai câu mở đầu bài thơ Ngắm trăng – Tuyển tập mẫu số 4
Đề tài ngắm trăng đã từ lâu trở thành một chủ đề quen thuộc trong thi ca phương Đông, là niềm vui tinh thần của những người tự do sáng tạo. Vầng trăng không chỉ là người bạn thân thiết của các nhà thơ, mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai biết thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên. Trong những ngày bị giam cầm, dù mất đi tự do, Hồ Chí Minh vẫn tìm đến vẻ đẹp vĩnh cửu của trăng và tiếp tục sáng tác thơ. Việc này không chỉ là tìm đến một khía cạnh kỳ diệu của thiên nhiên, mà còn là tìm kiếm một tri âm, làm tăng thêm sự đặc sắc và độc đáo của tác phẩm thơ.
Câu thơ mở đầu 'Trong tù không rượu cũng không hoa' khắc họa một hiện thực đơn giản và rõ nét, với hai từ 'không' nhấn mạnh sự thiếu thốn của rượu và hoa. Trong đêm tối của nhà tù, trước vẻ đẹp bao la của trăng, Hồ Chí Minh cảm thấy bối rối. Câu thơ tiếp theo 'Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ' làm nổi bật lý do cho sự thiếu thốn trong câu thơ đầu. Trước cảnh đẹp của đêm, người viết không thể không nhớ đến rượu và hoa, thể hiện sự lo âu và mơ mộng. Điều này giúp độc giả nhận ra sự đặc biệt của một người tù với tâm hồn thanh cao, khao khát hòa nhập với thiên nhiên và đất trời. Cả hai câu thơ mở đầu không chỉ phản ánh sự thiếu thốn trong cuộc sống tù đày mà còn thể hiện sự hài hước và trêu đùa trong cách tiếp cận của tác giả.
'Trong tù không rượu cũng không hoa'
Dù chưa có từ ngữ cụ thể để miêu tả nhân vật nhà thơ, nhưng người sáng tác đã thể hiện một phẩm chất vững vàng, của một con người vượt qua khó khăn trong cuộc sống tù đày để giữ một tâm hồn thanh cao, nhạy cảm, và tinh tế, luôn sẵn sàng cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống.
Cảm nhận về hai câu mở đầu bài thơ Ngắm trăng – Tuyển tập mẫu số 5
Bác Hồ luôn gắn bó mật thiết với thiên nhiên. Trong mỗi chuyến đi, ông chọn những nơi có phong cảnh đẹp để dừng chân nghỉ ngơi. Dù là xây dựng nhà sàn ở Việt Bắc hay chăm sóc cây cối tại Phủ Chủ tịch, Bác đều thể hiện tình yêu sâu sắc với vẻ đẹp thiên nhiên, đặc biệt là ánh trăng thanh thoát và huyền bí, đã làm say đắm biết bao tâm hồn nghệ sĩ và văn nhân. Vầng trăng như một người bạn tri âm, là nguồn cảm hứng vô tận cho sự sáng tạo thơ ca của Bác.
Qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời, Bác Hồ đã viết về vầng trăng trong nhiều bài thơ khác nhau, từ khi còn trong tù đến lúc trở thành Chủ tịch nước. Dù hoàn cảnh có thay đổi, tình cảm của ông với vầng trăng vẫn không hề thay đổi. Sự kết nối này đã tạo ra một giọng thơ đặc trưng và độc đáo cho các tác phẩm của Bác.
Bài thơ 'Ngắm trăng' viết trong nhà tù dưới thời Tưởng Giới Thạch ở Quảng Tây không chỉ phản ánh cách ngắm trăng độc đáo mà còn thể hiện sự bình thản và chủ động của Bác trong những hoàn cảnh khắc nghiệt. Bài thơ này là một minh chứng cao độ cho phong thái sống của Bác Hồ, nơi ông biến sự nỗ lực thành sự thư thái và hài hòa.
Trong hoàn cảnh tù đày, việc không có rượu và hoa là điều bình thường. Nhưng cảm giác bối rối trước vẻ đẹp của vầng trăng thì không dễ hiểu. Trong thế giới tự do, người ta thường chỉ thưởng thức trăng khi tâm hồn thư thái và đầy đủ vật chất. Khi Bác ở trong tù, điều kiện sống thiếu thốn, việc ngắm trăng lại càng trở nên đặc biệt. Câu thơ 'Trong tù không có rượu, cũng chẳng có hoa' mở đầu như một bản chân thực về cuộc sống tù đày. Câu thơ tiếp theo phản ánh tâm hồn thi nhân với sự tinh tế và mộng mơ. Cảm giác bối rối trước vẻ đẹp vô thường của trăng làm cho bài thơ của Bác trở nên hóm hỉnh và sâu lắng, giúp ông vượt qua mọi khó khăn vật chất để bay bổng trên những bức tường thép.