1. Dàn ý cảm nhận bài thơ Tự tình 2
Mở bài:
Giới thiệu về Hồ Xuân Hương và bài thơ 'Tự tình' của bà. Tác phẩm Tự tình bao gồm ba bài thơ, phản ánh thân phận người phụ nữ và khát vọng hạnh phúc. Bài thơ Tự tình II đặc biệt thể hiện rõ tâm trạng và cảm xúc của nữ thi sĩ.
Phần thân bài:
- Bốn câu thơ đầu khắc họa rõ nét khung cảnh và tâm trạng của nữ thi sĩ
+ Hoàn cảnh:
Thời điểm: Trong đêm khuya
Cảnh vật: Ánh trăng sáng vẳng
+ Tâm trạng của nữ thi sĩ thể hiện sự buồn tủi, chán nản, và đơn độc
Những từ ngữ mang tính biểu cảm được nhà thơ sử dụng để bộc lộ tâm trạng của mình. Hình ảnh thơ được dùng để nhấn mạnh bi kịch cuộc đời của nữ thi sĩ: tuổi trẻ trôi qua nhưng mối nhân duyên vẫn chưa trọn vẹn
+ Sử dụng cảnh vật để phản ánh cảm xúc và tâm trạng của nhân vật
+ Một bức tranh thiên nhiên được vẽ với những nét chấm phá của các yếu tố nhỏ bé như 'rêu' và 'đá' nhỏ, nhưng lại mang một sức sống mãnh liệt. Biện pháp đảo ngữ được dùng để nhấn mạnh sức sống của cỏ cây bằng cách đưa các động từ mạnh lên đầu câu.
+ Ẩn dụ cho tâm trạng căm phẫn và khát khao vượt qua những khó khăn, thử thách của nhà thơ.
- Bài thơ kết thúc với cảm xúc về thời gian, phản ánh tâm trạng chán nản, buồn tủi và tuyệt vọng.
Kết luận:
Tóm tắt giá trị của bài thơ: 'Tự tình II' không chỉ thể hiện tài năng mà còn trái tim nhân hậu của Hồ Xuân Hương. Dù gặp nhiều đau khổ và bế tắc, bà vẫn luôn kiên cường, mạnh mẽ vươn lên. Hình ảnh Hồ Xuân Hương như một biểu tượng rực rỡ về sức mạnh, trí tuệ và lòng nhân ái của người phụ nữ trong quá khứ, một hình mẫu mà chúng ta hôm nay cũng nên noi gương.
2. Cảm nhận về bài thơ 'Tự tình II'
Hồ Xuân Hương, một nữ thi sĩ nổi tiếng trong văn học Việt Nam, được gọi là 'Bà chúa thơ Nôm'. Danh tiếng của bà gắn liền với những bài thơ nôm đặc sắc, tạo nên những tuyệt tác văn học. Bà sinh ra tại Hải Dương, là con của Hồ Phi Diễn và có nguồn gốc từ làng Quỳnh Lưu, Nghệ An. Mặc dù bà là một người phụ nữ tài năng và mạnh mẽ, cuộc đời bà lại đầy những đau khổ và bất hạnh, với hai lần lấy chồng không trọn vẹn và không mang lại hạnh phúc lâu dài.
Trong kho tàng thơ của Hồ Xuân Hương, bài thơ Tự tình nổi bật với sự sâu lắng và cảm động. Bài thơ diễn tả một nỗi buồn sâu thẳm và sự cô đơn tràn ngập của một người phụ nữ yêu đời nhưng luôn phải đối diện với những bất hạnh và dang dở. Dù trái tim đầy khát khao tình yêu và hạnh phúc, nhưng cuộc sống vẫn cứ dập vùi trong nỗi cô đơn.
Bài thơ mở đầu với hai câu miêu tả cảnh đêm khuya yên tĩnh:
'Đêm khuya vọng tiếng trống canh dồn'
'Chỉ còn mình ta với cảnh nước non'.
Đêm khuya hiện lên với vẻ tĩnh mịch, khi mọi thứ đều đã chìm vào giấc ngủ, chỉ còn tiếng trống từ ngôi chùa vang vọng dồn dập. Không khí hiu quạnh và sự vắng vẻ tạo cảm giác lạnh lẽo và đơn độc. Nhà thơ cảm nhận sự cô đơn bao trùm, khiến người ta thấy nhỏ bé và lạc lõng trong màn đêm rộng lớn, không có ánh sáng. Đọc những câu thơ này, ta càng thấu hiểu nỗi đau của một người phụ nữ đơn côi, khao khát tình yêu và hạnh phúc nhưng mãi không tìm thấy.
Câu thơ tiếp theo diễn tả tâm trạng buồn bã, nhân vật dùng rượu để xua tan nỗi sầu:
'Chén rượu hương đưa say lại tỉnh'
'Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn'
Nhà thơ bày tỏ nỗi cô đơn và sự thất vọng của mình. Dù uống rượu để quên đi nỗi buồn, rượu lại chỉ làm cho nỗi sầu càng thêm sâu sắc. Uống để quên đời nhưng lại càng tỉnh táo hơn, và nhìn lên trời chỉ thấy trăng khuyết. Vầng trăng trở thành bạn đồng hành của nỗi cô đơn, nhưng chính nó cũng không tròn đầy, phản ánh sự không trọn vẹn của tuổi xuân. Cả người và cảnh đều đang đối mặt với sự bế tắc, dẫn đến cảm xúc phẫn uất thấm vào cả thiên nhiên.
'Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám'
'Xẻ toạc chân mây, đá mấy hòn'
Những hình ảnh như 'rêu' và 'đá' đều là những yếu tố nhỏ bé và không đáng kể. Nhà thơ đã khéo léo sử dụng chúng để biểu thị sự nhỏ nhoi, hèn mọn, kết hợp với động từ mạnh mẽ như 'xiên' và 'đâm' để thể hiện sức mạnh phản kháng. Việc liệt kê này nhằm nhấn mạnh sự phẫn nộ của tác giả. Các hình ảnh như 'rêu xiên ngang mặt đất' và 'đá đâm toạc chân mây' như thể vạch ra sự bất mãn với thế giới xung quanh. Dưới những hình ảnh nhỏ bé ấy là hình ảnh người phụ nữ đầy uất hận đối diện với xã hội phong kiến bất công, nơi họ phải chống chọi. Cảnh vật dường như sống động, ngay cả trong hoàn cảnh bế tắc, thể hiện rõ bản lĩnh và khát vọng sống mãnh liệt của nhà thơ.
'Chán nản với mùa xuân đến đi mãi,
Mảnh tình chỉ còn lại chút ít.'
Nhìn vào thiên nhiên và tự phản ánh, nhân vật cảm thấy chán nản với sự lặp lại của cuộc sống. Nhà thơ thất vọng với quy luật của tạo hóa, mùa xuân cứ quay đi quay lại, tạo ra sự tẻ nhạt vì sự lặp đi lặp lại không ngừng. Thời gian trôi qua liên tục, làm cho tình duyên của mình càng thêm thê thảm. Một tình yêu đã mong mỏi lâu dài, nay phải chia sẻ, không được hưởng trọn vẹn. Cuộc sống hôn nhân của nhà thơ khiến người phụ nữ cảm thấy đau khổ tột cùng, với số phận không được như ý muốn. Những người phụ nữ trong xã hội phong kiến không có tiếng nói và quyền quyết định, chỉ phải chịu đựng nỗi đau và sự bất công.
Bài thơ Tự tình II của Hồ Xuân Hương thể hiện sự tinh tế trong nghệ thuật của bà. Tâm trạng nhân vật được khắc họa sâu sắc nhờ các biện pháp nghệ thuật, đặc biệt là tả cảnh ngụ tình với ngôn từ vừa thanh thoát vừa tự nhiên. Bài thơ như một tâm sự vừa u uất, vừa đầy sự thách thức với số phận, thể hiện khao khát vươn lên nhưng lại rơi vào bi kịch. Hồ Xuân Hương không chỉ lên tiếng cho riêng mình mà còn cho tất cả những phụ nữ trong xã hội phong kiến chịu đựng nỗi đau chung. Đây có thể coi là một tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp của bà.
Tự tình II là một bài thơ sâu sắc và đầy ý nghĩa. Bài thơ mang trong mình nỗi buồn và khao khát chân thành. Đây là lần đầu tiên trong nền thơ ca trung đại, một người phụ nữ dám đứng lên và lên tiếng về điều này.