Cảm xúc khi chia tay ngôi trường Tiểu học yêu dấu - Mẫu số 1
Thời gian còn lại thật ngắn ngủi, em sẽ phải nói lời chia tay với ngôi trường Tiểu học Đại Đình thân yêu, nơi đã đồng hành cùng em suốt năm năm qua. Cảm giác buồn bã và rối rắm chiếm lấy tâm trí em, khi phải xa thầy cô và những kỷ niệm đáng quý.
Mọi thứ dần trở nên xa vời khi em chuẩn bị bước vào ngôi trường mới: trường Trung học cơ sở. Tuy nhiên, hình ảnh ngôi trường cũ đẹp đẽ sẽ luôn ở lại trong trái tim em.
Nhớ lại ngày đầu tiên đến trường, em được mẹ đưa đi sớm, mang theo chiếc cặp lớn trên vai nhỏ, lòng đầy hồi hộp. Khi đến nơi, em choáng ngợp trước sự đồ sộ của ngôi trường. Mọi người xung quanh đều lạ lẫm. May mắn có vài bạn từ mẫu giáo quen thuộc. Em rụt rè nép sau lưng mẹ, như bao học sinh mới khác, cảm thấy bối rối bên người thân. Trong khi đó, những cậu bé bình tĩnh vẫn chơi đùa trong các lớp học.
Khi vào lớp Một, em được học với cô Hoa, một giáo viên tài năng, nghiêm khắc nhưng đầy ân cần và yêu thương. Cô như người mẹ thứ hai của em, mở ra một thế giới mới trong tâm trí non nớt của em. Cô dạy em đọc, viết, tính toán và viết văn, những kỹ năng mà em chưa biết khi còn ở mẫu giáo, nơi em chỉ biết cười khi vui và khóc khi buồn.
Những kỷ niệm đó khiến lòng em luôn xao xuyến. Em sắp trở thành học sinh cấp hai, phải rời xa ngôi trường Tiểu học đầy tình cảm, nơi gắn bó với thời học trò đầu tiên. Em sẽ không còn thấy bạn bè tụ tập, hò hét trên sân trường, không còn tham gia những trò chơi tuổi mới lớn, và cánh cổng xanh sẽ không còn là nơi em chờ mẹ. Tất cả... em sắp phải chia tay.
Khi lên lớp Sáu, phải chia tay thầy cô, em muốn gửi lời 'cảm ơn' và 'xin lỗi'. Em trân trọng những bài học và sự vất vả của thầy cô, đồng thời xin lỗi vì những phiền toái em đã gây ra. Giờ đây, chúng em mới thực sự hiểu được điều đó. 'Mái trường ơi, em gửi gắm nỗi nhớ và tình yêu. Những bài giảng của thầy cô sẽ mãi là hành trang quan trọng trên con đường học tập sắp tới. Tạm biệt thầy cô và các bạn khối 1, 2, 3, 4. Hy vọng một ngày em sẽ trở lại nơi đây...'
Cảm xúc của em khi phải rời xa ngôi trường Tiểu học yêu thương - Mẫu số 2
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ trong chớp mắt đã năm năm, và giờ đây, em sắp phải chia tay ngôi trường Tiểu học Kim Đồng thân yêu. Những ký ức về ngày đầu tiên vào trường vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí em. Từ một đứa trẻ bé nhỏ, giờ em đã trở thành một trong những học sinh lớn tuổi nhất, là hình mẫu mà các em nhỏ khác ngưỡng mộ.
Cảm xúc khi phải chia tay ngôi trường thật khó diễn tả. Em lo lắng về việc không còn gặp thầy cô, bạn bè, và cảm thấy trống rỗng khi không được nghe những bài giảng ý nghĩa. Em nhớ những lúc thầy tận tình dạy bảo, chăm sóc khi em ốm, và những kỷ niệm đáng quý. Em tự hỏi bao giờ mới gặp lại một người thầy như vậy? Thầy đã làm cho lớp học trở thành mái ấm, và bạn bè như anh chị em. Dù tình cảm này đơn giản, nhưng vô cùng chân thành.
Với các bạn, em nhớ nhất những buổi hoạt động tập thể của lớp, đi tham quan và tham gia các hoạt động văn nghệ. Chúng ta cùng nhau làm việc, vui chơi và đoàn kết. Chi đội của chúng ta luôn đạt giải cao, là kết quả của sự nỗ lực và tinh thần đồng đội. Em nhớ những giờ ra chơi, nhảy dây, đá bóng và chơi trốn tìm. Thời gian trôi qua nhanh quá, em muốn tiếp tục chơi và học cùng các bạn lâu hơn.
Khi kết thúc kì học này, chúng ta sẽ phải chia tay và mỗi người sẽ đi một hướng khác. Dù một số bạn có thể học cùng lớp 6, nhưng gia đình lớp 5A1 sẽ ra sao? Suy nghĩ về khoảnh khắc chia ly khiến em cảm thấy không dám tưởng tượng. Em sẽ nhớ tất cả: phấn trắng, bảng đen, bàn ghế và các vật dụng học tập khác. Bây giờ, em chỉ muốn khóc như ngày đầu tiên đi học, khi mẹ buông tay và khuyến khích em tự bước đi.
Với thời gian còn lại, em muốn tạo ra những kỷ niệm vui vẻ cùng các bạn. Hãy cùng nhau tận hưởng những ngày cuối cùng, để khi nhìn lại, mọi người vẫn cảm thấy hạnh phúc và đầy ắp kỷ niệm đẹp.
Cảm xúc khi rời xa ngôi trường Tiểu học yêu thương - Mẫu số 3
Những ngày cuối cùng ở trường Tiểu học Kim Đồng đang dần trôi qua, và trong tâm trí em, nỗi xúc động và buồn bã luôn hiện hữu. Niềm vui không thể che lấp khi em nhìn lại hành trình đã qua để đạt được ước mơ vào trường cấp 2. Hạnh phúc tràn ngập khi thấy ước mơ thành hiện thực, nhưng cũng không thể tránh khỏi nỗi buồn sâu sắc khi phải chia tay ngôi trường, thầy cô và bạn bè thân thiết. Dù đã biết ngày chia tay sẽ đến, nhưng khi nó gần kề, nỗi buồn càng trở nên nặng nề hơn.
Sắp tới, em sẽ không còn ngồi trong những giờ học Toán căng thẳng với thầy Bình, hay nghe cô Mi kể chuyện hàng tuần. Không còn cùng bạn bè đến sớm để chăm sóc cây cối và dọn dẹp lớp học. Những buổi tan học đi dạo quanh quán ăn vặt sẽ chỉ còn là ký ức. Em sẽ nhớ từng chiếc ghế đá, những cây cao che mưa gió, và những giờ ra chơi trên sân trường rộng lớn với những bồn hoa sắc màu. Em sẽ nhớ lá cờ đỏ sao vàng trên mái trường và mùa hoa phượng đỏ mỗi tháng tư. Quan trọng nhất, em sẽ nhớ thầy cô yêu thương và bạn bè luôn bên cạnh trong mọi hoàn cảnh.
Tuy nhiên, em tin chắc rằng những kỷ niệm này sẽ mãi mãi ở trong trái tim em. Em sẽ trở lại thăm trường, thăm thầy cô và bạn bè. Dù không còn học chung, tình bạn chân thành vẫn không bao giờ phai nhạt.
Cảm xúc khi chia tay ngôi trường Tiểu học yêu quý - Mẫu số 4
Chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa, em sẽ phải chia tay mái trường tiểu học yêu dấu của mình để bước vào một hành trình mới tại một trường khác. Dù đã biết ngày này sẽ đến, em vẫn không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.
Mới ngày nào em còn là đứa trẻ lạc lõng khi bước chân vào trường, nhìn các anh chị vui chơi và giờ đây em đã là học sinh lớp 5. Ngày xưa, ngôi trường rộng lớn như một thế giới mới lạ, nhưng giờ đây em đã quen thuộc với mọi ngóc ngách của nó. Cảm giác thân thuộc khiến em coi đây như ngôi nhà thứ hai, và các thầy cô giáo như những người phụ huynh thứ hai, yêu thương và dạy dỗ em. Những kỷ niệm đáng nhớ là bạn bè, những buổi học chăm chỉ, kỳ thi căng thẳng và cả những khoảnh khắc vui vẻ. Cả những lần bị phạt vì đến trường muộn hay lén lút thưởng thức đồ ăn vặt trong lớp.
Những ký ức ấy giờ đây trở nên vô cùng quý giá, dù trước đây chúng từng là điều hiển nhiên. Chỉ còn chưa đầy một tháng nữa, em sẽ không còn ngồi ở đây nữa. Ngôi trường vẫn đứng im, nhưng em sẽ không còn là học sinh ở đây nữa. Một cảm giác buồn bã và tiếc nuối kết hợp với sự hồi hộp cho tương lai tạo nên một cocktail cảm xúc khó diễn tả. Dù vậy, em tin rằng sau này, em sẽ trở lại thăm ngôi trường này, như về với ngôi nhà thân yêu của mình.