Những cảm xúc về niềm vui và nỗi buồn trong thời thơ ấu - Mẫu 1
Thời thơ ấu, khoảng thời gian quý giá nhất, chính là bức tranh rực rỡ trong hành trình sống của chúng ta. Đó là giai đoạn của sự hồn nhiên và ngây thơ, nơi chúng ta tỏa sáng trong ánh sáng thuần khiết của những giấc mơ. Khi bước vào thế giới trưởng thành, cuộc sống trở nên phức tạp với những lo toan và suy nghĩ, và chúng ta nhận ra giá trị đặc biệt của những kỷ niệm thời thơ ấu, dù là vui vẻ hay buồn bã.
Một trong những kỷ niệm sâu sắc từ thời học lớp 2 của tôi là liên quan đến một bạn cùng lớp. Dù không rõ đó là kỷ niệm vui hay buồn, nhưng nó đã để lại cho tôi những bài học quý giá mà đến bây giờ tôi vẫn không thể quên. Cuối tuần là thời điểm cô giáo chấm vở chính tả, và tôi thường được chọn làm đại diện giúp cô kiểm tra. Một lần, vì mải chơi nên tôi quên làm bài và vở trắng hoàn toàn. Tôi đã nghĩ đến việc nhờ cô bạn lớp trưởng giúp đỡ, nhưng đáng tiếc, cô ấy đã từ chối một cách cứng rắn. Lúc đó, sự tức giận trong tôi chỉ muốn thốt lên: 'Tại sao lại như vậy?'
Kết quả là tên tôi bị ghi vào danh sách kiểm tra với ghi chú 'thiếu'. Tôi cảm thấy rất tức giận với cô bạn lớp trưởng vì không giúp đỡ, khiến tôi phải chịu phạt. Để trả thù, tôi lén đưa cặp của cô ấy vào nhà vệ sinh. Chiều hôm đó, cô về muộn và phải tìm mãi mới thấy được cặp. Trên đường về nhà, tôi cảm thấy hài lòng vì đã phần nào trút được sự giận dữ.
Sáng hôm sau, cả lớp xôn xao về việc lớp trưởng bị yêu cầu viết bản kiểm điểm. Mặc dù là học sinh giỏi và ngoan ngoãn, cô ấy bị phạt vì đã che giấu lỗi lầm của bạn. Tôi mới nhận ra rằng lớp trưởng đã từng giúp tôi mà tôi không nhận ra. Cha mẹ cô rất nghiêm khắc, và cô phải chịu đựng nhiều đau khổ vì những lỗi lầm không rõ ràng. Tôi cảm thấy rất hối hận và áy náy, vì đã tạo ra hai lỗi lớn, khiến người bạn tốt của tôi phải chịu đựng nhiều đau khổ.
Từ đó, tôi đã quyết định gặp trực tiếp lớp trưởng để xin lỗi và cam kết sẽ chịu trách nhiệm về những hành động thiếu suy nghĩ của mình. Tôi hứa rằng sẽ không gây phiền toái cho người khác và không làm tổn thương ai bằng những quyết định vội vã của mình.
Cuộc sống là một hành trình dài, và mọi nơi chúng ta đi qua đều là ngôi nhà của chúng ta, kể cả quá khứ. Dù cuộc sống có đầy rẫy những thử thách, thì sâu trong trái tim chúng ta vẫn luôn có một góc nhỏ gọi là tuổi thơ, nơi làm dịu đi sự vội vã của cuộc sống hiện tại.
Cảm nghĩ về vui buồn của tuổi thơ chọn lọc hay nhất - Mẫu số 2
Ngày xưa, khi tôi vừa bước vào lớp 1, tâm hồn tôi thường lắng đọng suy nghĩ về những bài hát mà mẹ và chị gái thường cất lên với những giai điệu sâu lắng: 'Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ...'. Tôi tự hỏi, điều gì ở tuổi thơ lại khiến mọi người luôn khao khát quay trở lại? Giờ đây, khi đã trưởng thành hơn một chút, tôi càng cảm thấy tò mò về khái niệm 'tuổi thơ'. Mặc dù chưa sống qua những thời kỳ xa xưa, tôi cũng bắt đầu khao khát một vé trở về tuổi thơ, giống như chị gái và mẹ.
Khi tìm hiểu sâu hơn, tôi nhận thấy rằng tuổi thơ đơn giản là những buổi sáng mẹ dắt tay đưa tôi đến trường trên con đường quen thuộc. Đôi khi, tôi mơ màng nhìn ngắm những bông hoa bên vệ đường và tham gia vào trò chơi với chú bướm vàng rực rỡ. Tuổi thơ là những kỷ niệm ấm áp, những phút giây hồn nhiên và mong chờ đến lớp để chia sẻ niềm vui với bạn bè. Có lẽ chính những khoảnh khắc giản dị đó lại trở nên vô giá khi nhìn lại.
Tuổi thơ còn gắn liền với những chuyến về quê, cảm giác ôm chặt giỏ quả to lớn hơn mình và chạy theo bà vào vườn để hái những quả táo xanh thơm mát. Những quả táo nhỏ xinh, ngọt ngào, khiến tôi nhớ đến những kỳ nghỉ hạnh phúc khi ăn hết cả chục quả. Dù thế giới có thay đổi, những hình ảnh đó vẫn là nguồn cảm hứng bất tận trong trái tim tôi.
Người ta thường cho rằng trẻ em thành phố đã mất đi tuổi thơ vì công nghệ hiện đại. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng điều quan trọng không phải là thời kỳ đó có gì mới lạ, mà là niềm vui khi hồi tưởng lại trong trái tim mình, khi nhớ về những trải nghiệm quý báu. Đặc biệt ở nơi tôi sống, nơi đất đai chật hẹp và người đông đúc, việc tìm một khoảng đất rộng để thả diều hay một dòng suối nhỏ để nô đùa là rất khó. Cũng không có nhiều cây cổ thụ lớn để chơi trò ôm cây...
Tôi nhớ những người bạn thân thiết của mình, những người thường xuyên ghé qua cửa hàng tạp hóa khó tính gần nhà để nô đùa. Bà chủ cửa hàng luôn cáu kỉnh khi thấy chúng tôi và yêu cầu về nhà sớm để không làm ồn. Nhưng vào dịp năm mới, bà lại gọi từng đứa vào nhà, cẩn thận gói những đồng tiền vàng bằng sô-cô-la vào những hộp quà nhỏ với chiếc nơ hồng tinh tế, phát cho từng đứa. Cảm giác đó như là biểu tượng của tình cảm, sự quan tâm và lòng hảo tâm trong cộng đồng nhỏ bé.
Tôi cảm thấy biết ơn tuổi thơ vì những ánh mắt trìu mến từ cô giáo mầm non, sự hào phóng và chăm sóc từ những người xung quanh, ngay cả bà chủ cửa hàng tạp hóa khó tính! Tôi vẫn nhớ những đứa trẻ thường tụ tập trước cửa hàng để chơi đùa, mặc dù bà chủ luôn cáu kỉnh và yêu cầu về nhà sớm để tránh làm ồn. Tuy nhiên, với lòng rộng lượng và sự quan tâm, bà lại trở thành người tặng quà dễ thương cho từng đứa trẻ vào dịp năm mới.
Tôi nhận ra rằng tuổi thơ của mình chưa kết thúc, và dù là một học sinh lớp 7, việc tiếc nuối và hoài vọng về quá khứ có lẽ là hơi sớm. Tuy nhiên, tôi chỉ mong có thể tiếp tục tạo ra những trang đẹp của tuổi thơ, làm nên những ký ức đáng nhớ và trải nghiệm ý nghĩa.
Cảm nghĩ về vui buồn của tuổi thơ chọn lọc hay nhất - Mẫu số 3
Tuổi thơ không chỉ là một giai đoạn trong cuộc đời mà còn là một thế giới kỳ diệu mà khi đã qua đi, chúng ta không thể quay trở lại. Nó không chỉ là thời kỳ của sự ngây thơ, mà còn là kho báu chứa đựng những ký ức và kỷ niệm quý giá, gắn liền với những người thân yêu và bạn bè, tạo nên một bức tranh đầy sắc màu trong hành trình trưởng thành của mỗi người. Tuổi thơ, với những trải nghiệm phong phú, là vô giá, không thể mua bán hay đổi chác bằng bất kỳ điều gì.
Tuổi thơ của tôi là một chuỗi ngày tràn ngập niềm vui liên tục. Trong thế giới đơn giản và hạnh phúc của tuổi thơ, mỗi ngày đều là một cuộc phiêu lưu mới. Ở đó, mỗi bước chân của tôi gắn bó với một quê hương thân yêu, nơi có thể thả diều vào những buổi chiều tà trên con đê dài, đầy nắng gió. Đó là những cánh đồng lúa mênh mông, nơi tôi cùng ba mẹ gặt hái, cấy lúa và tận hưởng sự sống rực rỡ. Đồng thời, là dòng nước mát của sông quê, nơi chúng tôi hòa mình vào những ngày nắng oi ả. Những trò tạt nước, những chuyến câu cá trong mùa mưa đầu mùa là những khoảnh khắc quý giá.
Những ký ức tuổi thơ đẹp tựa như những bức tranh lung linh, như những buổi tối trăng sáng, khi bọn trẻ tụ tập bên chiếc chõng tre, lắng nghe bà kể những câu chuyện cổ tích và chia sẻ tâm tình. Niềm vui vỡ òa khi chúng tôi chơi đuổi bắt, rồng rắn lên mây, và trốn tìm dưới ánh trăng. Những kỷ niệm này mãi mãi lưu giữ trong trái tim, tạo nên những hồi ức ngọt ngào mỗi khi nhớ về.
Tuy nhiên, tuổi thơ không chỉ là niềm vui mà còn có những nỗi buồn và thử thách. Buồn khi bị bố mẹ la mắng vì quên về nhà sau khi đi chơi, khi bạn bè đột ngột chuyển đi để lại tôi đơn độc, hay khi bị trêu chọc và bắt nạt bởi những đứa trẻ khác. Nỗi buồn lớn nhất, đau đớn nhất là khi tôi mất đi bà nội yêu quý. Bà luôn là người tôi tìm đến khi vui hay buồn, và sự ra đi của bà đã để lại một khoảng trống không gì có thể lấp đầy.
Tuổi thơ của tôi là một giai đoạn đáng nhớ đầy cảm xúc. Nó chứa đựng tất cả những biến động của cuộc sống, từ niềm vui, nỗi buồn, đau đớn đến hạnh phúc. Dù cuộc sống có hạn chế, nhưng ký ức tuổi thơ là mãi mãi và không thể quên. Nếu có thể, tôi ước rằng mỗi người, giống như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, có thể ước nguyện 'Cho tôi xin một vé về tuổi thơ', để một lần nữa sống lại những khoảnh khắc ngọt ngào và đầy màu sắc của kỷ niệm ấm áp.