Burundi, nơi được ví như ‘trái tim của Châu Phi,’ đặt tại trung tâm của lục địa. Nổi tiếng với biệt danh ‘đất nước triệu nụ cười’ nhờ sự thân thiện của cư dân địa phương.
Những điều độc đáo ở xứ Burundi

1. Hiếu khách và nồng nhiệt
Mọi người bạn gặp trên đường đều sẵn lòng mỉm cười và chào hỏi bạn với lời “Bwakeye / Mwaramutse!” (Xin chào!). Khi bạn cần hỏi đường hoặc xin giúp đỡ, họ sẽ nhanh chóng đồng ý. Họ thậm chí có thể đi cùng bạn đến nơi bạn muốn đến trước khi quay trở lại con đường của họ.
Nếu bạn gặp ôtô hỏng, những thanh niên nhiệt tình sẽ đến giúp đỡ, mở nắp xe, kiểm tra như một thợ sửa chuyên nghiệp. Sau khi họ giúp xong, họ sẽ vui vẻ nói lời chào tạm biệt và rời đi.

2. Thời gian không bao giờ… chính xác
Nếu bạn làm việc tại Burundi (hoặc các quốc gia Đông Phi khác) và tuân theo quy tắc giờ làm việc của công ty, bạn sẽ phải trải qua một khoảng thời gian để hiểu rõ hơn về văn hóa thời gian ở đây.
Nếu bạn hẹn một đối tác và người đó nói “Tôi đang đến!” thì có nghĩa là bạn sẽ phải đợi thêm khoảng một đến hai giờ trước khi thấy họ.
Khi bạn đến nhà hàng, sau khi gọi món, bạn nhất định sẽ phải đợi từ 30 phút trở lên. Nếu người phục vụ nói “Chỉ còn năm phút nữa,” thì điều đó có nghĩa là… 20 phút hoặc hơn.
Có những nhà hàng bạn phải đợi… tới 2 giờ đồng hồ để thức ăn mới bắt đầu được phục vụ. Tôi thường đùa vui rằng “Đừng tin lời nói của người Burundi” khi đang chờ đợi thức ăn, vì lý do đó…

3. Khách hàng không phải là thượng đế
Thường thức dịch vụ của một công ty chỉ là một cuộc điện thoại xa xỉ, và mọi thứ bạn mong muốn sẽ nhanh chóng xuất hiện tại văn phòng của bạn chỉ trong vài giờ.
Ở Burundi, để mang lại giá trị và tiền bạc cho một tổ chức hay công ty nào đó, bạn cần đảm bảo rằng bạn là người điều khiển mọi khía cạnh của giao dịch.
Chẳng hạn, khi bạn thuê không gian từ một nhà hàng để tổ chức sự kiện, tất cả thủ tục, hợp đồng và tiền bạc đều phải được bạn xử lý và mang theo đến địa điểm. Mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào bạn, không phải nhà cung cấp.
Trong trường hợp làm việc với những người thực hiện đạo Phật, họ có thể chấp nhận không nhận tiền nhưng sẽ từ chối mọi thủ tục liên quan đến việc thuê của bạn.
Ví dụ, khi bạn ghé vào quán cà phê, nếu bạn thông báo với người phục vụ rằng bạn không thể uống nước cam do vấn đề dạ dày, họ sẽ giữ nguyên nguyên tắc "cam cà rốt" mà họ đang kinh doanh. Hoặc nếu bạn thể hiện sự phân vân với món này, họ sẽ đề xuất bạn thử một nơi khác.

4. Kỹ năng đàm phán khắp mọi nơi
Thói quen xin xỏ của một số người dân là điều không lạ. Không có gì ngạc nhiên khi người có công việc ổn định, ăn mặc lịch sự, có thu nhập cố định lại có thể mở miệng xin xỏ bất cứ điều gì từ bạn.
Câu chuyện nhỏ mà họ chia sẻ có thể là: "Hôm nay tôi gặp sự cố với xe hoặc tôi đã mất hết tiền." Hoặc họ sẽ kể về gia đình vừa mất, và hỏi bạn có thể giúp đỡ họ không.
Tư duy của người dân ở đây khá đơn giản, họ xin xỏ mọi thứ mà họ muốn. Quyết định giúp đỡ hoặc không là quyền của bạn. Không ai sẽ trách móc hoặc phiền lòng nếu bạn từ chối giúp họ.

5. Ưu tiên hàng đầu cho người đi bộ
Ở Burundi, cột đèn giao thông không phổ biến. Người dân thường nhường đường và hạn chế sử dụng còi. Thậm chí, tại ngã ba, chỉ cần hai chiếc xe nhường đường nhau có thể tạo thành cảnh kẹt xe. Thường thì khi lái xe thấy bạn đi bộ từ xa, họ sẽ giảm tốc độ để nhường đường.
Có những tình huống ngộ nghĩnh, khiến ngã ba đường trở nên hỗn loạn. Mặc dù vậy, người điều khiển xe thường sẽ giảm tốc độ khi thấy bạn đang băng qua đường.
Nếu bạn vô tình băng qua đường mà quên nhìn hai bên, không một tài xế nào la mắng bạn.
Chỉ cần họ nhắc bạn về sự nguy hiểm, bạn sẽ tự cảm thấy hối hận và học cẩn thận hơn ở lần sau. Dù tình huống có thế nào, người đi bộ vẫn được ưu tiên hàng đầu.

6. Tránh va chạm
Khi bạn dạo chơi trên đường phố Burundi, bạn sẽ nghe tiếng ồn ào từ một đám thanh niên, mỗi người đều to lớn và dường như sẵn sàng lao vào nhau. Nhưng khi bạn nhìn kỹ, bạn sẽ nhận ra họ chỉ... đẩy nhau như đang chơi bóng bầu dục thay vì đánh nhau.
Họ đơn giản chỉ đẩy nhau đi qua và lại, đến khi họ tự giải tán khi cảm thấy chán. Mặc dù họ có thể nổi giận và đỏ mặt, nhưng đảm bảo là không có cuộc đánh nhau nào xảy ra.
Sau này, tôi hiểu rằng người Burundi hiếm khi có xung đột hay cãi vã, vì họ biết rõ ràng luật pháp ở đây đặt ra những hình phạt nặng nề đối với trộm cắp và cuộc đánh nhau.
7. Tránh sống trong bóng tối
Ở nhiều khu vực của Burundi, việc không có điện, nước, và Internet là điều hoàn toàn phổ biến. Mọi hoạt động đều dừng lại sau 6 giờ chiều. Không có siêu thị mở cửa, không có quán nước, và thành phố trở nên tĩnh lặng giống như miền quê xa xôi khi đêm buông xuống.
Nếu bạn có ý định khám phá các quốc gia nghèo ở Châu Phi, hãy chuẩn bị tâm lý cho trạng thái này khi đến Burundi. Khi tôi rời đi, những kí ức về những điều kỳ diệu tưởng như chuyện cổ tích ở châu Phi vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí tôi!


Theo Mai Linh/Tuổi trẻ
***
Tham khảo: Hướng dẫn du lịch từ Mytour.com
Mytour.comNgày 29 tháng 6 năm 2018