Những Cảm Xúc Thăng Trầm Khi Tiếp Cận Với Nghề Chỉnh Sửa
Bước Đầu Mới Với Những Sự Khác Biệt
Sau Khi Tốt Nghiệp và Bắt Đầu Một Cuộc Sống Mới Với Sự Bỡ Ngỡ, Khi Không Biết Mình Thích Gì, Mong Muốn Gì và Đam Mê Gì, Việc Lựa Chọn Theo Đuổi Con Đường Mà Mình Đã Học Trong Nhiều Năm Có Lẽ Là Sự Lựa Chọn An Toàn Nhất Đối Với Một Cô Gái Trẻ Ở Tỉnh Lẻ Như Tôi. Nhưng Không, Niềm Đam Mê Của Tôi Gần Như Đã Đổi Hướng Cuộc Đời Như Những Gì Người Ta Thường Gọi Là Định Mệnh
Có Thể Tôi Nên Tự Giới Thiệu Một Chút, Hiện Tại Tôi Là Cô Gái Chỉnh Sửa Của Một Công Ty Truyền Thông, Là Một Nhân Viên Văn Phòng Chính Thức, Bắt Đầu Làm Việc Lúc 8 Giờ Sáng Và Kết Thúc Ca Làm Việc Sau 8 Giờ. Và Là Cô Gái Chỉnh Sửa Mới Bắt Đầu Khám Phá Những Bước Đầu Tiên Trong Nghề Chỉnh Sửa Nội Dung. Theo Cách Mà Mọi Người Thường Nói Thì Có Thể Hình Dung Công Việc Của Tôi Là Viết Lách Thành Văn, Nói Năng Hoa Mỹ Trước Đám Đông. Tuy Nhiên, Điều Này Liên Quan Gì Đến Định Mệnh?
Bạn Cảm Thấy Thế Nào Khi Một Kỹ Sư Sinh Học, Sau Những Năm Học Tập 4-5 Năm Trên Ghế Nhà Trường, Bất Ngờ Trở Thành Người Chỉnh Sửa Thay Vì Chọn Con Đường Nghiên Cứu, Dành Hết Mình Cho Sự Phát Triển Khoa Học Tại Đất Nước? Tôi Xin Khẳng Định Rằng Tôi Từng Thử Sức Với Lĩnh Vực Mà Mình Đã Học Nhưng Lại Cảm Thấy Không Phù Hợp. Nhưng Rồi Tôi Bắt Đầu Nhận Ra Rằng Các Phần Công Việc Và Bản Thân Tôi Không Có Sự Trùng Hợp Như Chúng Là Định Mệnh Thuộc Về Nhau Và Tôi Đã Quyết Định Bỏ Lại.
Định Mệnh Đến Bất Ngờ Khi Đang Tìm Kiếm Công Việc Trước Ngày Lấy Bằng, Trở Thành Người Trưởng Thành Thực Sự. Khi Được Mời Phỏng Vấn Trong Lúc Mơ Hồ Giữa Ngôi Trường Không Biết Đi Đâu, Tôi Đã Đi Với Tâm Trạng Mông Lung Như Vậy. Tuy Nhiên, Tôi Chấp Nhận Lời Mời Tuyển Dụng Bởi Niềm Đam Mê Viết Lách, Với Những Cuốn Sách. Đây Có Thể Là Cơ Hội Tốt Để Tôi Trở Lại Với Mình, Với Ước Mơ Trở Thành Nhà Văn. Tôi Tin Rằng Đây Là Định Mệnh
Khi Đưa Ra Những Quyết Định Không Giống Ai
Cảm Giác Bất Lực Khi Ngồi Trong Phòng Làm Việc Nhưng Thiếu Đam Mê, Hứng Thú, Nhiệt Huyết Tương Tự Như Khi Đứng Giữa Ngã Tư Không Biết Đi Đâu. Ở Tuổi 23, Đã Trải Qua Nửa Thời Gian Sinh Viên, Đã Bắt Đầu Cuộc Đua Thành Công Cùng Với Việc Thôi Những Nông Nổi của Thanh Xuân. Những Quyết Định Ra Trường Lúc Này Quyết Định Phần Nào Định Hình Định Hướng Của Bản Thân. Ta Thấy Mình Trưởng Thành Từ Những Kinh Nghiệm Nhỏ Nhặt. 23 Tuổi, Ta Đã Trải Qua Những Bon Chén Với Đời, Hiểu Rõ Hơn Về Bản Thân và Kế Hoạch Tương Lai
Chọn Con Đường Biên Tập Là Một Quyết Định Đầy Thách Thức, Khi Đang Có Công Việc Thực Tập và Được Sự Đồng Ý của Thầy Hướng Dẫn. Đây Là Quyết Định Đầu Tiên Về Hướng Đi Của Mình. Có Lẽ Sau Này, Tôi Sẽ Hối Hận, Nhưng Tôi Tin Rằng Ai Cũng Sẽ Trả Giá Cho Những Sai Lầm Của Tuổi Trẻ. Tôi Tin Rằng Tôi Có Thể Sửa Sai
Áp Lực Khi Lựa Chọn Theo Đuổi Đam Mê
Áp Lực Từ Bản Thân
Nếu Theo Ngành Đã Học, Có Lẽ Sẽ Là Con Đường Đầy Thăng Trầm, Có Lộ Trình Đã Định Sẵn Mà Sau Mỗi Nỗ Lực, Tôi Sẽ Thấy Được Thành Quả. Nhưng Việc Chọn Một Con Đường Hoàn Toàn Khác Đã Thay Đổi Hoàn Toàn Lộ Trình Đã Đặt Ra. Khi Đứng Trước Thầy Để Xin Nghỉ Việc, Tôi Tự Hỏi, Liệu Quyết Định Này Có Đúng, Có Dẫn Đến Thành Công Hay Chỉ Là Sự Nồng Nhiệt, Cuồng Nhiệt Của Tuổi Trẻ. Áp Lực Bắt Đầu Nảy Sinh Khi Tôi Tự Hỏi Về Quyết Định Của Mình
Áp Lực Từ Bản Thân Dấy Lên Khi Bạn Bè Dần Ổn Định Với Công Việc Trong Ngành. Cảm Giác Áp Lực Tăng Lên Khi Nghe Họ Nói Về Công Việc Của Mình
Áp Lực Từ Gia Đình và Xã Hội
Áp Lực Từ Người Thân Quen, Xã Hội
Bố Mẹ Tôi Không Bao Giờ Hỏi Về Công Việc, Họ Chỉ Muốn Con Gái Hạnh Phúc. Nhưng Nhìn Đôi Vai Gầy Của Bố Mẹ, Tôi Lại Tự Hỏi, Liệu Mình Đang Làm Đúng
Những Áp Lực Từ Gia Đình và Xã Hội
Áp Lực Về Thành Công Chưa Thấy Rõ
Bước Vào Nghề Với Kinh Nghiệm, Kiến Thức Gần Như Bằng 0. Tôi Bắt Đầu Học Lại Từ Đầu, Học Cách Viết Lách, Học Cách Đi Vào Lòng Độc Giả. Sống Và Làm Việc Giữa Rừng Văn Chương
Đối Mặt Với Các KPI Ngập Ngừng, Bắt Đầu Quen Với Công Việc. Nhưng Cảm Thấy Mình Đang Bỏ Quên Một Vài Điều Quan Trọng
Áp Lực Lớn Dần Khi Đồng Nghiệp Có Thành Công, Cơ Hội Mời Gọi Nhiều Hơn. Cảm Thấy Thành Công Vẫn Chưa Thấy
Nhận Ra Rằng Tôi Có Thể Sai Ở Thời Điểm Sau Này Nhưng Vẫn Đúng Ở Hiện Tại
Tìm Thấy Những Tia Sáng Từ Đam Mê
Được Gì Và Mất Gì Khi Làm Trái Ngành Luôn Là Câu Hỏi Của Nhiều Trẻ. Câu Hỏi Này Sẽ Không Ai Trả Lời Thay Bạn Được, Bạn Phải Tự Trải Nghiệm Và Tìm Câu Trả Lời Cho Chính Mình
Trăn Trở Đúng Sai, Được Mất Vẫn Còn Đó. Nhưng Tôi Dần Nhận Ra Tôi Thấy Mình Được Nhiều Hơn Mất
Thứ Tôi Được Là Những Kiến Thức Về Nghề Viết, Hướng Dẫn Từ Đồng Nghiệp, Tiếp Cận Với Những Điều Mới Lạ
Điều Quan Trọng Nhất Là Tôi Đang Sống Với Đam Mê Của Bản Thân. Ngày Ngày Sống Giữa Hàng Nghìn Con Chữ, Thỏa Sức Viết Lách
Những Điều Được Nhiều Hơn Là Mất. Có Lẽ Thật Vậy, Chung Quan Điểm, Chung Mục Tiêu Giúp Tôi Hòa Đồng Nhanh Hơn Với Mọi Người
Những Thứ Được Nhiều Hơn Là Mất. Lúc Này Trong Đầu Tôi Chỉ Là Những Gì Mình Thu Lại Từ Công Việc Trái Ngành Này
Những Chia Sẻ Về Việc Lựa Chọn Làm Trái Ngành Có Chút Cá Nhân Của Riêng Tôi. Cuối Cùng Tôi Đã Tìm Thấy Thứ Mình Thực Sự Cần
Nguồn: timviec365.vn